Con mồi hôm đó của Kenkhá khó đối phó. Giáp mặt rồi Ken mới cảm nhận được sức mạnh của tên này khôngphải hạng xoàng. Chỉ dựa vào cái cách hắn di chuyển nhanh lẹ suýt ngang ngửacậu cũng biết tên này chắc hút không dưới 1000 linh hồn. Trước nay Ken vẫn rấtghét những oan hồn như thế này. Dù chúng chết có oan ức đi chăng nữa thì cũngkhông có quyền hại người như thế. Vậy nên dù không mấy hứng thú với cái ghế QuỷVương nhưng Ken lại khá hứng thú với công việc thợ săn này. Lúc đầu hắn cũngkhá e dè với Ken. Chỉ dám vởn vơ xẹt qua xẹt lại xung quanh cậu chứ không dámra tay. Nhưng dần dà, hắn mất kiên nhẫn, bắt đầu tập trung vào tấn công. Cáchtấn công nhịp nhàng của tên này làm Ken phải cảnh giác. Hắn không vồ vập, khôngchăm chăm vào mục tiêu là Ken nhưng cậu vẫn cảm nhận được sự nguy hiểm mơ hồ.Tên oan hồn bắt đầu mất kiên nhẫn. Hắn tấn công dồn dập hơn. Chiêu thức cũng cóphần lợi hại hơn. Sau khi nhận ra chỉ mỗi bùa phép thôi thì không đủ. Hắn bắtđầu lôi ra từ không trung một lưỡi hái bằng xương người. Chiếc lưỡi hái sángrực trên tay hắn. Ken dường như cũng quyết làm nhanh gọn, lôi ra thanh kiếm củacậu. Ngay lúc tay Ken chạm vào thanh kiếm, cậu lao vút lên về phía oan hồn kiađang sững người, nhanh tay chém một nhát thẳng. Tên kia cũng không phải vừa.Hắn nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, tránh đòn của Ken, đồng thời đưa lưỡi háigạt lấy thanh kiếm của Ken. Nhưng ngay lúc lưỡi hái chạm vào thanh kiếm, lậptức bị hút lấy. Ken nhếch môi cười. Thanh Kiếm Ma của cậu vốn là bảo vật củađịa phủ. Chỉ cần là những gì có thể tăng thêm sức mạnh, thanh kiếm đều có thểthu nạp. Một ánh sáng loé lên, thanh kiếm từ từ hiện thêm những đường vân tinhxảo. Tên oan hồn bắt đầu giận dữ. Hắn lao lên, tung ra những quả cầu sinh linhvề phía Ken. Ken nhíu mày, lách người tránh. Quá nhiều sinh linh. Tên này thậtkhông phải vừa. Những sinh linh phát ra ánh sáng ma quái che trọn mắt cậu. Kennheo mắt. Đúng lúc đó, có tiếng con gái hét lên
-"Cẩn thận."
Chưa hoàn hồn, Ken đãthấy bóng đen oan hồn lao tới. Hắn bật cười khanh khách.
-"Mày chết chắc rồicon ạk."
Đòn phép của hắn đánhmạnh vào ngực Ken. Cậu văng ra, ngã bệt xuống đất. Đứa con gái đưa tay bụm lấymiệng. Chết rồi. Không khéo cậu ta chết mất. Không nghĩ được nhiều, Vy Vy thétlên với tên oan hồn
-"Tên kia. Có giỏithì đánh ta đây này."
Oan hồn kia quay lạinhìn Vy Vy. Đôi mắt đỏ ngầu khẽ sáng lên. Con mồi này ngon đấy. Bỏ qua quả làphí. Hắn lao vút về phía Vy Vy. Cô bắt đầu hoảng loạn. Vy Vy ơi là Vy Vy. Màylàm cái gì vậy chứ. Anh hung lắm làm gì. Cái bóng đen này giết mày mất thôi.
Trong lúc đầu óc hoảngloạn, không biết làm thế nào, Vy Vy buột miệng thét gọi tên Ken. Đôi tay nhỏxinh của cô che chắn trước mắt.
Lúc nghe Vy Vy gọi tênmình, Ken thoáng chút ngỡ ngàng. Nhìn thấy tên kia đổi mục tiêu sang phía VyVy, trái tim Ken như thắt lại. Ngay lập tức, cậu lao về phía Vy Vy. Nhưng lúcnghe Vy vy thét gọi tên mình, Ken giật mình, đứng sứng lại trên không trung.
Thực ra Ken có lao tớikịp hay không cũng không thành vấn đề. Chiếc nhẫn trên tay Vy Vy bắt đầu pháthuy sức mạnh kinh hồn của nó. Ken nhất thời không nhớ ra chiếc nhẫn trên tay VyVy vốn cũng không vừa. Nó chứa đựng sức mạnh ngang ngửa với thứ vũ khí huỷdiệt. Ánh sáng từ chiếc nhẫn dần loé sáng. Ánh sáng xanh xanh ma quái làm chongười ta liên tưởng đến mặt hồ xanh xanh. Tên oan hồn biết mình sai lầm khichọn con mồi này. Nhưng hối hận cũng chẳng ích gì nữa. Thân hình hắn méo mó,Khuôn mặt vốn đã gớm ghiếc nay còn gớm ghiếc hơn. Hắn gào lên. Tiếng gào thétnhư xé nát không khí. Linh hồn của hắn dần dần bị hút vào trong chiếc nhẫn, kếtthúc kiếp luân hồi.
Vy Vy kinh ngạc nhìnchiếc nhẫn. Chiếc nhẫn đính ước, theo lời của Ken, đã cứu cô một mạng. Kì lạcũng có cái hay của nó chứ. Rồi như chợt nhớ ra điều gì, Vy Vy ngẩng phắt lên.Người mặc áo choàng đen đã đáp xuống cánh đồng. Áo choàng tung bay trong gió,mơn man những ngọn cỏ che khuất đôi chân cậu ta. Vy Vy khẽ giật mình. Sau lớpmặt nạ đó, thực ra là khuôn mặt như thế nào? Sao cô lại cảm thấy quen thuộc nhưthế? Vy Vy tiến lên phía trước, lên tiếng hỏi
-"Anh… Anh khôngsao chứ?"
Ken khẽ giật mình khinghe Vy Vy hỏi. người con gái đang đứng trước mặt cậu đây vừa gọi tên cậu. Hìnhnhư trong lúc hoảng loạn, Người đầu tiên cô nghĩ đến là cậu? Tại sao Vy Vy lạinghĩ tới cậu mà không phải ai khác? Ken nheo mắt khó hiểu. Thấy người lạ đứngyên, Vy Vy thoáng lo lắng. Vừa nãy anh ta trúng đòn. Không phải bị thương chếtđứng rồi chứ? Vy Vy dợm bước lên phía trước. Nhưng bước chân của cô chưa kịptới đích thì người kia đã giật mình. Không thể để Vy Vy nhìn thấy cậu như thếnày được. Con người dù thế nào cũng rất sợ ác quỷ. Nếu người khác thì cậu khôngbận tâm. Nhưng Vy Vy thì khác. Cô ấy… Dường như ăn sâu vào tâm trí cậu tự baogiờ rồi.
Nghĩ tới đó, Ken xoayngười, vội vã bỏ đi. Vy Vy đứng ngẩn. đáng ra cô phải sợ mới đúng chứ? Sao anhta lại làm như sắp bị cô ăn thịt tới nơi vậy? Thật bất lịch sự. Nhưng quả thậtvới tên này, Vy Vy cảm thấy rất quen thuộc. Cái vẻ lạnh lùng, cái dáng ngườicao cao cô độc ấy, sao nó lại làm cô cảm thấy gần gũi đến thế?
Bước chân Vy Vy dù vẫnbước đều, thế nhưng không thể không nhìn ra nét cứng đơ. Bây giờ nghĩ lại Vy Vymới thấy rùng mình. Cảnh lúc nãy cô thấy là gì vậy? Chẳng phải vẫn như trongphim thường chiếu sao? Cái bóng đen lượn lờ trước gió. Mờ mờ ảo ảo. Dáng ngườicon trai hung dũng kiêu sa. Tất cả như một giấc mơ. Vy Vy không phải là ngườitin vào tâm linh. Nhưng nhìn thấy cảnh đó cũng không thể gạt nổi ý nghĩ về trậnchiến đó. Trận chiến của quỷ. Thế nhưng cô không lấy gì làm sợ hãi. Trên đờichẳng phải vẫn có nhiều chuyện kỳ lạ lắm sao? Ma quỷ nếu nói không có thì cũngkhông đúng. Gặp ma thì sao chứ? Trên đời này cái gì cũng có số của nó. Có muốntránh cũng không được. Điều làm Vy Vy bận tâm là chàng trai kì lạ cô vừa gặp.Cậu ta là ai? Sao lại thân quen với Vy Vy như vậy? Và còn… cậu ta bị thương.Chắc không sao chứ???
Vừa về tới nhà, Vy Vy đãđổ ập xuống giường. Cả người mỏi nhừ. Lúc chiều cô chỉ vô tình tới cánh đồng cỏđó thôi. Nơi đó vốn dĩ là chốn thiên đường Vy Vy tìm ra lúc nhỏ. Đột nhiênchiều hôm đó lại muốn ra đó thả hồn theo từng ngọn cỏ. Vô tình lại nhìn thấycảnh đó. Nếu không có chiếc nhẫn chắc cô đã…
Vy Vy đưa tay lên, ngắmnhìn chiếc nhẫn trong vô thức. cũng hơn một tuần rồi từ lúc đeo chiếc nhẫn này.Lẽ dĩ nhiên cũng cảm thấy thân thuộc. Trong lòng Vy Vy cũng không còn cảm giácbị sắp đặt nữa. Cô nhặt được chiếc nhẫn này, âu cũng là số phận. Cô nhớ tớiKen. Không biết giờ này cậu đang làm gì. Đang học hay đang lười biếng nằm dàitrên chiếc ghế đen êm ái trong căn phòng đặc biệt của cậu. Thốt nhiên Vy Vy đưangón tay lên chạm môi. Dường như hơi ấm của làn môi Ken mềm mại vẫn vương lạitrên môi cô. Trái tim Vy Vy rung lên khe khẽ. Một chút gì đó ấm áp len lỏitrong tim cô
Kun liếc nhìn Ken, khẽthở dài. Thiếu gia làm sao vậy? từ lúc về tới giờ thiếu gia cứ như người mấthồn vậy. Lúc Ken đi tìm tên oan hồn kia thì Kun đang nhơ nhẩn đâu đó tìm mộtvài hồn ma vất vưởng. Tiểu yêu như cậu không phải không biết săn hồn ma. Nhữnghồn ma vất vưởng vốn dĩ là thức ăn rất bổ dưỡng với tiểu yêu. Bất cứ là oan hồnnào, chỉ cần tiểu yêu thu phục được sẽ tăng thêm chút sức mạnh. Vì không chứngkiến trận đánh nên bây giờ Kun mới không hiểu Ken vừa xảy ra chuyện gì. Từ lúcKen mới ra đời tới giờ, đây là lần đầu Ken như vậy.
Ken không để ý ánh nhìnlo lắng của Kun. Cậu vẫn đang bận thắc mắc sao lúc đó Vy Vy lại gọi tên cậu.Một cảm giác gì đó rất lạ len lỏi trong trái tim Ken. Vy Vy gọi tên cậu lúc gặpnguy hiểm. Phải chăng là Ken chiếm một vị trí quan trọng trong lòng Vy Vy? Thậtchẳng hiểu ra làm sao. Vy Vy rõ ràng vẫn lơ đi nụ hôn của cậu mà. Hay là Vy Vychỉ tiện miệng gọi tên cậu thế thôi? Ken thở hắt ra, vò vò đầu. Rắc rối thật.Vy Vy. Rốt cuộc cậu làm sao thế hả?
Avi đang nhấm nháp chútnấm trong ngôi nhà nhỏ nhỏ của cậu. Lúc được sai xuống trần, Avi đã xin Ơn trênban cho ngôi nhà này. Ngôi nhà nhỏ xinh, hoa lá vây quanh nhìn như tiên cảnh.Mái nhà như chiếc nấm khổng lồ được những cây hoa quấn quýt vậy. Avi thích ngôinhà này chính là vì chiếc mái này. Đơn giản chỉ vì nấm là thức ăn ưa thích củaAvi. Vốn dĩ thiên sứ không phải duy trì sự sống nhờ thức ăn, thế nhưng ăn vẫnlà một thú vui tao nhã. Ngồi nhâm nhi cây nấm hương nướng thơm phức, Avi nhưchìm vào suy nghĩ. My My là một cô gái khá thú vị. Dù trong lớp chỉ biết cóngủ, thế nhưng thỉnh thoảng, lúc tỉnh vẫn chìa ra cho cậu thanh sô cô la đăngđắng ngon ngon, hay thỉnh thoảng là cây kẹo mút nhỏ nhỏ. Thỉnh thoảng Avi lơđãng nhìn quanh, ánh mắt vô tình chạm phải gương mặt xinh xắn với đôi má hâyhây, trong lòng không tránh khỏi một ý nghĩ tội lỗi. Thiên sứ trên thiên đàngrất nhiều. Những nữ thiên sứ đều rất xinh đẹp. Thế nhưng My My mang một vẻ đẹprất đặc biệt. Dù không động lòng nhưng Avi cũng phải ngầm công nhận, nếu là conngười, Avi tuyệt nhiên sẽ rơi vào lưới tình của My My. Vị đắng của thanh sô côla như vẫn ám ảnh đầu lưỡi của Avi. Chưa bao giờ cậu để tâm tới một người nhưvậy. Huống hồ đây chỉ là một nữ nhân phàm trần.
Căn phòng màu hồng imắng. My My ngồi trước máy tính, đôi mắt không chớp lấy một chút. Chiếc laptopmàu hồng thân yêu của cô bé ngày nào cũng phải làm việc cật lực. Vì trên lớp MyMy chỉ ngủ thôi. Thế nên tối đến tất nhiên phải học bù. IQ 150 ngang với Vy Vygiúp cô bé không ít. Chỉ cần nhìn sơ qua trong sách giáo khoa là ổn về phần cơbản. Chủ yếu là My My lên mạng học chương trình nâng cao. Thỉnh thoảng còn thửlàm một số đề thi quốc gia. Con người này, ngoại trừ võ thuật ra, phải nói làhoàn hảo. Nấu ăn ngon. Xinh đẹp. Học hành cực ổn. Xứng đáng là ước mơ của nhữngchàng trai hoàn hảo nhất. Thế nhưng Avi lại chẳng mảy may gì. Nhìn vào cái vẻshock tới điếng người của cậu lúc đầu, My My thừa hiểu. Cô đã thích nhầm mộttên nhóc ngốc tệ. Tâm trí My My tối nay không thể tập trung chút nào. Dù đôimắt vẫn dán vào màn hình, thế nhưng đầu óc lại bay bổng đâu đâu. Thật ra lúcđầu nói với Vy Vy cô thích Ken chỉ là đùa thôi. My My không có hứng thú vớinhững anh chàng mang tên Băng Giá như Ken. Ngay lúc nhìn thấy Avi, trong lòngMy My đã trào lên một cảm giác ấm áp. Nói là tình yêu sét đánh cũng không sai.My My thích Avi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Dần dần không chỉ là thích nữa. Lúcnào My My cũng muốn nhìn thấy Avi. Lúc nào cũng muốn bên cạnh Avi. Thỉnh thoảngở trên lớp vẫn vờ khép hờ đôi mắt, lim dim nhìn ngắm Avi. Thế nhưng My My cũngbiết. Chàng trai mà cô vẫn ngày đêm mong nhớ, thực chất chẳng biết tình yêu làgì.
Tình yêu đôi khi làm chocon người ta trăn trở. Buổi tối hôm đó, có 4 con người không hẹn cùng thứctrắng đêm.