Phủ thừa tướng
"Đại tiểu thư" thấy nàng trở về nô tài trước cửa liền cung kính nhưng ánh mắt không giấu được vẻ khinh thường. Bọn họ cũng chỉ là nghe theo lệnh của Bạch Thừa Ngôn nếu không, không thể nào lại hạ mình trước một ngốc tử như nàng.
Bạch Kiếm Anh cũng lạnh nhạt không thèm quan tâm, dẫn Hạ Băng và Hạ Tuyết đi vào bên trong. Vì Hạ Băng cả một buổi đều ngồi lãi nhãi làm phiền bữa ăn của nàng nên đành dẫn nàng về thôi a. Hạ Tuyết và Hạ Băng cũng cảm nhận được ánh mắt khinh thường của hai tên nô tài này dành cho Bạch Kiếm Anh, dám coi thường tiểu thư của hai người họ, đừng hòng sống yên ổn a.
"Hình như bên cạnh nàng ta có thêm một người thì phải" nô tài A Minh thấy Bạch Kiếm Anh đã đi xa liền quay sang nói với A Phúc đứng cạnh.
"Đúng vậy, ngươi đứng đây ta đi thông báo với thừa tướng"
"Được"
Tưởng nàng bị điếc sao? (tg: Thật ra tai tỷ rất thính a~_~) Muốn thông báo nàng cho các ngươi thông báo, Ha Băng và Hạ Tuyết chính là người của nàng với khả năng của bọn họ hoàn toàn không thể làm gì.
Vừa vào đại sảnh liền gặp hai mẹ con Bạch Ngọc Lan. Thật chướng mắt người khác mà, mặc đồ chói như vậy.
"Oa oa, hai người ăn bánh mà không mời ta" Bạch Kiếm Anh liền hướng mắt về đĩa bánh ngọt trên bàn. Nhìn thật ngon nha, nàng không ngờ thời đại này lại có bánh bông lan, nàng hai mắt phát sáng nhìn về phía chiếc bánh.
Hạ Băng và Hạ Tuyết khóe môi hơi giật một chút. Tiểu thư của các nàng hôm nay ăn chẳng có bao nhiêu chỉ có hai bát mì, 3 đĩa bánh đậu đỏ, 4 đĩa bánh hoa quế, 5 cái bánh bao,... vân vân và mây mây (liệt kê ko hết luôn ấy ạ) giờ lại muốn ăn.
"Cái này ta... Ngươi là ai?" Lý Dao phát hiện bên cạnh Hạ Tuyết đứng có một nữ nhân khác liền hỏi. Bỏ qua chuyện chiếc bánh.
"Ta vừa nhặt ngoài đường" Bạch Kiếm Anh ngây thơ nhìn Lý Dao.
Hạ Băng ủy khuất nhìn Bạch Kiếm Anh từ khi nào Hạ Băng lại trở thành đồ vật vậy, nhặt?
Lúc này Bạch Thừa Ngôn từ ngoài cửa đi vào, một dáng vẻ nghiêm trang. Mọi người thấy vậy liền hành lễ. Duy chỉ mình nàng ngồi vào ghế mà nhìn một màn trước mặt, hành lễ gì chứ thật phiền phức mà. Nàng xem phim lúc nào cũng thấy mấy cảnh hành lễ như vậy, đợi hành lễ rồi miễn lễ quá mất thời gian. Bạch Thừa Ngôn nhìn Kiếm Anh cũng không nói gì ngồi vào ghế.
"Thừa Ngôn chàng nhìn xem Anh nhi dẫn về người này. Thiếp hỏi nhưng Anh nhi không chịu nói rõ, nàng ta và Hạ Tuyết lại không hành lễ với thiếp" Lý Dao liền thay đổi bộ mặt dịu dàng, yếu đuối tay chỉ về Hạ Băng và Hạ Tuyết. Lý Dao không dạy dỗ được Bạch Kiếm Anh, liền dạy dỗ nô tì của nàng. Bạch Thừa Ngôn tay vỗ nhẹ vào tay Lý Dao như đã hiểu.
Bạch Kiếm Anh nàng muốn buồn nôn chết mất a. Chàng chàng thiếp thiếp nũng nịu cũng phải xem mình đã già thế nào rồi chứ? Lại còn dám nói nô tì của nàng, xem ra lại muốn kiếm chuyện rồi.
Hạ Băng và Hạ Tuyết cũng nhớ lại lúc nãy đi vào hình như là quên hành lễ với bà ta.
"Đúng đó phụ thân, còn không hành lễ với con" Bạch Ngọc Lan cũng thêm vào.
"Anh nhi đó là ai?" Bạch Thừa Ngôn hắn vừa nghe gia đinh thông báo liền đến đây. Nhưng nàng đã trở về còn người hắn phái đi theo dõi nàng tại sao không báo tin?
"Là ta và Hạ Tuyết gặp bên ngoài nha~ thấy nàng ta mặt y phục màu xanh mà ta thích nên đem về làm nha hoàn bên cạnh ta" Bạch Kiếm Anh ngồi nghịch tóc không thèm nhìn mặt Bạch Thừa Ngôn mà nói. Nhìn mặt hắn ta chỉ làm nàng thêm tức thi a. Nàng nghịch tóc còn vui hơn.
Bạch Thừa Ngôn cùng mọi người khóe môi đồng thời co giật, y phục màu mình thích liền đem về phủ sao? Vậy có phải sao này nàng thích thứ gì liền mang về phủ thừa tướng của hắn, chẳng mai là đồ của người khác thì lại gây họa cho phủ thừa tướng. Hắn quan sát Hạ Băng thấy không có gì khác thường, liền dời mắt sang chỗ khác. Dù sao để một nô tì bình thường lại cũng không có chuyện gì.
"Vậy cũng được xem là nha hoàn trong phủ, cả hai ngươi tại sao không hành lễ với ta và đại tiểu thư?" Lý Dao tức giận cố ý không bỏ qua tiếp tục nói nhưng lại lỡ miệng nói Bạch Ngọc Lan là đại tiểu thư. Từ khi nào các nàng lại là nha hoàn của phủ thừa tướng này chứ? Hai nàng chính là hộ vệ, là nha hoàn của một mình tiểu thư.
"Bổn vương tới không đúng lúc sao, hửm?" Thanh âm phát ra làm cho cả đại sảnh lạnh đi. Bạch Kiếm Anh lạnh sống lưng tại sao lại lạnh giữa mùa hè vậy a. Cùng hướng mắt về phía âm thanh phát ra, rốt cuộc vị khách không mời nào vậy đúng là không đúng lúc nàng đang định chỉnh người mà.
Tg: BÙ ĐỦ HAI CHAP CHO MỌI NGƯỜI RỒI NHA, MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ. TRUYỆN VƯƠNG GIA ĐÁNG CHẾT! BỔN CÔ NƯƠNG KHÔNG SỢ NGƯƠI MÌNH SẼ RA SAO Ạ