Đường Hoa Nguyệt đương nhiên sẽ không bao giờ biết hai đứa nhóc này lại có gan làm liều như vậy. Buổi trưa cô cùng Hoäc.
Anh Tuấn ra ngoài ăn cơm, buổi chiêu quay trở lại công ty Tân Á bận rộn với các công việc của dự án, gần đến lúc tan làm cô đi đến văn phòng của Tần Dương, đem hết những gì bên Hoắc Anh Tuấn đã điều tra ra được nói cho Tân Dương.
“Anh, phía Từ Uyển Nhan có đột phá gì không? Cô ta đã dám tìm người làm loạn ký ức của Hoắc Cao Lãng, vậy có lẽ năm đó Hoäc Cao Lãng xảy ra chuyện, cô ta cũng biết một chút tình huống”
Tân Dương gật đầu: “Được, đợi thật sự lôi ra được nội tình gì, anh sẽ nói cho em biết”
“Vậy chúc anh đêm nay mã đáo thành công”
Tân Dương bất lực nhìn cô em gái cố ý làm ra vẻ ngoan ngoãn, cầm lấy tấm thiệp mời ăn tối trên bàn gõ vào đầu cô rồi câm áo khoác rời khỏi phòng làm việc.
Anh dùng thang máy chuyên dùng cho chủ tịch, xuống vài tầng đến văn phòng của bộ phận kỹ thuật, những nhân viên cơ bản nhất đều đang ngồi ở vị trí xung quanh cửa ra vào, mà Từ Uyển Nhan lại ngồi ở trong góc khuất nhất.
Trong tay chủ tịch có biết bao nhiêu là giám đốc dự án và kỹ sư phát triển, hiếm khi trực tiếp đến thăm bộ phận kỹ thuật bọn họ, mấy người nhân viên nhìn thấy hình dáng của Tân Dương liền lập tức phấn khích, đưa đầu thì thâm to nhỏ với nhau, không biết anh đến đây có việc gì có thể giúp được cho anh ấy.
Tân Dương bước vào, trực tiếp tiến đến chỗ làm việc của Từ Uyển Nhan, trên mặt mang theo một nụ cười nhẹ nhàng khiến cho hàng vạn thiếu nữ khi nhìn thấy đều muốn tình xuân dập dờn.
Từ Uyển Nhan vui mừng khôn xiết, ngoài mặt còn giả vờ một dáng vẻ được sủng mà cảm thấy lo sợ, đứng lên: “Sếp Tân, anh tìm em có việc gì không?”
Tân Dương mỉm cười, ấn vai cô ta ra hiệu ngồi xuống, dùng một âm lượng đảm bảo tất cả mọi người đều nghe được, như thể không có ai, nói với cô: “Uyển Nhan, tối nay có một bữa tiệc, nghĩ tới nghĩ lui vẫn là em đi với anh thì hợp hơn. Yên tâm, lễ phục anh đã giúp em chuẩn bị rồi, đợi lát nữa sẽ có người đưa em đi thử, không có vấn đề gì chứ?”
Từ Uyển Nhan xuýt chút nữa thì nhảy cảng lên, đương nhiên là không thành vấn đề!
Trời ơi, cô đã dọn đường biết bao lâu rồi, Tân Dương cuối cùng cũng đã tỏ ý với cô rồi Từ Uyển Nhan nén cười lại, nén đến nỗi khóe miệng cũng co giật, cô biết trên thế gian này ngoại trừ cái tên khốn nạn Hoäc.
Anh Tuấn kia ra, tuyệt đối không có người đàn ông nào có thể ngăn chặn được sức hấp dẫn của cô.
“Đương nhiên là không thành vấn đề, sếp Tân, em nghe theo anh cả.”
Tần Dương hài lòng mỉm cười, quay người rời khỏi bộ phận kỹ thuật.
Trong văn phòng bỗng chốc nổi lên những tiếng bàn tán.
“Trời ơi, sếp Tổng gọi cô ta là cái gì cơ?
Uyển Nhan? Tôi không nghe nhầm chứ?”
“Trời đất ơi, sếp Tân của chúng ta có phải đã bị con yêu tỉnh này quyến rũ rồi không, làm sao có thể có thái độ tốt như vậy với loại người này được?”
“Đúng vậy, cô ta mới vào làm được có mấy ngày ngay cả tài cuộc họp cũng không hiểu, mà còn đem cô ta đi dự tiệc, cô ta xứng không?”
“Sếp Tân từ nước ngoài trở về, có lẽ nào.
không biết quá khứ dơ bẩn của cô ta không, bị bộ mặt quyến rũ của cô ta mê hoặc rồi “Đúng vậy, sếp Tân muốn ở bên K thì cũng đành, suy cho cùng thì người ta cũng có thực lực đáng giá, lại có nhân phẩm, nhưng mà cái tên họ Từ này, chúng tôi không phục.”
Từ Uyển Nhan đương nhiên biết những người xung quanh đều đang bàn tán về mình, nhưng cái tư vị bị những người cùng giới chĩa mũi nhọn vào, cô từ nhỏ đến lớn đã nếm qua biết bao nhiêu lần rồi.
Còn không phải là vì những người đó đố ky với nhan sắc và tài năng của cô sao.
Không sao cả, Từ Uyển Nhan cô trước giờ vẫn luôn độ lượng.
Từ Uyển Nhan hiên ngang kiêu ngạo khit mũi một cái, ưỡn ẹo bước ra ngoài với tư thế mắt cao hơn đầu, mấy người đồng nghiệp khi nãy vừa mới phản bác cô hận đến ngứa răng.
Bọn họ liếc nhìn một cái, nhanh chóng hiểu ý nhau trong im lặng, muốn khiến cho người con gái không biết trời cao đất dày là gì này phải nhớ lâu.
Từ Uyển Nhan vào nhà vệ sinh dặm lại phấn, kiêu ngạo ngắm nhìn kiểu tóc và trang điểm đều vô cùng hoàn mỹ của mình trong gương, buổi trưa mới bị Đường Hoa Nguyệt gây khó dễ, mọi ấm ức trong chốc lát đều tan thành mây khói Đêm nay, cô và Tân Dương nhất định phải phát sinh chút tiến triển đáng kể, cô phải nhanh chóng ở chỗ anh nhận được danh phận thì mới có thể tiếp tục bước tiếp theo của kế hoạch.
Hồi phục lại tâm trạng, Từ Uyển Nhan lại ưỡn eo trở về văn phòng, nhưng mông vừa mới chạm vào chỗ ngồi cô liền giận dữ bật dậy.
Ghế ngồi bị ướt rồi.
“Ai, là ai làm?”
Từ Uyển Nhan giận dữ nhìn chăm chãm, không ngờ những người này dễ kích động như vậy, bắt đầu rồi đúng không?
“Cái gì cơ? Cô nói gì?”
“Không biết nha, làm cái gì rồi, tôi không nhìn thấy gì hết”
Vừa nấy mấy cô nhân viên đó căn bản không hề coi chuyện Từ Uyển Nhan phát hỏa như có chuyện gì, lần lượt vùi đầu làm việc, miễn cưỡng nói với cô vài câu.
Từ Uyển Nhan đứng yên tại chỗ hít sâu vài cái đè nén tức giận lại, không sao, không ai nhận đúng không?
Đợi đến khi cô trở thành bà chủ của Tân , sẽ đuổi hết những kẻ hèn hạ không biết điều này ra khỏi công ty.
Từ Uyển Nhan đưa chân đá chiếc ghế ướt nhẹp đến bên tường, tìm quanh dấy bàn àm việc chưa có ai sử dụng ở phía sau, kéo ghế mới về rồi ngồi xuống.
Lúc này, tâm trạng thay đổi nhanh chóng làm cô khô cả cổ rồi.
Từ Uyển Nhan khinh khỉnh cầm cốc cà phê lên uống một ngụm. AI Cái vị quỷ gì đây?
Cà phê kém chất lượng gì đây, hết hạn rồi sao, sao lại khó uống như vậy.
Từ Uyển Nhan bịt miệng chạy xông thẳng vào nhà vệ sinh, nhổ sạch cà phê trong miệng chưa kịp trôi xuống cổ họng, còn nôn ói một lúc.
Đáng ghét, hôm nay sao cái gì cũng đối địch với cô vậy, bữa tiệc tối nay tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ sai sót nào.
Từ Uyển Nhan ở lại buồng vệ sinh thêm một lát, lau sạch nước mắt trên mặt do lúc nãy nôn ói, quyết định mau chóng tan làm đi thử lễ phục, nếu như tạo hình có vấn đề gì còn có thể kịp đổi sớm.
Chính lúc này, Từ Uyển Nhan nghe thấy tiếng sột soạt ở ngoài cửa buồng vệ sinh, cô nhạy bén cảm thấy nhất định là những người đã hãm hại cô lúc nấy rồi Từ Uyển Nhan liền ấn khóa chuẩn bị ra ngoài bắt bọn họ tại trận, nhưng khóa cửa không biết đã xảy ra vấn đề gì, sống chết không ấn được.
Cô dùng lực lắc vài cái, cái khóa đó vẫn không nhúc nhích chút nào cả, Từ Uyển Nhan phát hoảng, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho anh Tần, nhưng phát hiện lúc nấy cô chạy gấp quá không mang theo điện thoại