Ác Ma! Tôi Yêu Anh

Chương 17




Hoàng Anh - cậu chính là bang chủ của Dark, bang hội mà nó đang gia nhập. Nó đã là thành viên của Dark từ rất lâu rồi, nó cũng nghe nói vị bang chủ của Dark vô cùng mạnh nên tất cả đàn em đều kính nể người đó. Hôm nay nó vô tình nhận được tin nhắn của phó bang chủ, anh ta nói rằng bang chủ muốn gặp nó, ban đầu nó vô cùng bất ngờ và có chút hoài nghi vì đột nhiên vị bang chủ ẩn danh này lại muốn gặp nó nhưng sau đó nó lại quyết định đến gặp, nhưng nó không ngờ người đó lại là Hoàng Anh.

- Sao cậu có thể là bang chủ kia chứ? - nó vẫn không thể tin được, nhưng mà khoan đã...cậu ta vừa gọi nó là gì?

- Cậu...biết tôi không phải là Trần An An?

- Nếu như ngày hôm qua không phải tôi ghé qua Dark một chuyến thì tôi cũng sẽ không nhìn thấy ảnh của cô lại ở trên hệ thống thành viên. Hạ Minh Vi sao? Cô và Trần An An là chị em sinh đôi? Thú vị thật! - Hoàng Anh nở nụ cười đầy ẩn ý nhìn nó - Chồng của cô...có biết chuyện này không?

Nó không thể tin được rằng người đứng trước mặt nó đây lại chính là Hoàng Anh mà nó từng quen biết. Hoàng Anh ở trước mặt nó bây giờ là một con người hoàn toàn khác, ánh mắt của cậu, còn nụ cười đó nữa... giống như một con quỷ dữ đã được che giấu một cách kỹ lưỡng, nó thật khâm phục cậu vì đã che giấu quá hay rồi.

- Hắc Tử Minh biết chuyện của tôi rõ hơn ai hết. Hôm nay cậu hẹn tôi đến đây là chỉ muốn nói chuyện của tôi? Nếu không có chuyện gì hết thì tôi xin phép đi trước đây - nó quay lưng bỏ đi thì ngay lập tức nó bị bọn đàn em của Hoàng Anh đứng chặn cửa.

- Cô đã đến chỗ của tôi rồi thì cô nghĩ rằng sẽ thoát khỏi đây dễ dàng sao? - Hoàng Anh cười đắc ý.

- Vậy thì để xem cậu có khả năng giữ tôi lại hay không? - nó không chừng chừ gì nữa mà ngay lập tức xông lên ra đòn tới tấp. Hoàng Anh cũng nhanh chóng đỡ đòn của nó rồi cũng không ngừng đánh trả lại và không có dấu hiệu nhượng bộ nó vì Hoàng Anh không muốn để nó quay về bên cạnh Hắc Tử Minh.

Cả hai đánh một hồi lâu nhưng không một ai có dấu hiệu nhường đối phương, nó dần dần cảm thấy đuối sức và những đòn của Hoàng Anh ra đều làm cho nó vô cùng đau đớn nhưng nó vẫn cố gắng cằm cự đến phút cuối. Dường như nó không thể đánh thắng được Hoàng Anh rồi, cậu ta thật sự mạnh như lời đồn. Nó thua rồi.

Lúc này Hắc Tử Minh đang chìm đắm trong bể rượu của hắn ta, kể từ ngày hôm qua cho đến tận bây giờ hắn ta chỉ biết mỗi việc uống rượu như một tên tâm thần không có thuốc chữa. Lời nói của nó đã làm hắn cảm thấy đau lòng rất nhiều, hắn muốn uống thật nhiều để quên hẳn người con gái lạnh lùng ấy đi nhưng hắn càng uống thì chỉ càng nhớ đến nó mà thôi. Hắn đã uống quá nhiều rượu và kết quả là nhập viện.

Phục vụ trong quán bar là người quen của Hắc Tử Minh nên anh ta đã giúp đưa hắn đến bệnh viện rồi cố gắng gọi cho người nhà nhưng không một ai nghe máy. Anh phục vụ lấy chiếc điện thoại của hắn rồi vào danh sách cuộc gọi để tìm ra ai là người hắn gọi gần đây nhất. Anh phục vụ nhìn thấy tên "my wife" thì anh ta nghĩ rằng người này chính là bạn gái của hắn nên đã bấm gọi cho nó. Lúc này nó ở chỗ Hoàng Anh đã hoàn toàn mất đi ý thức vì nó đã ngất xỉu khi đánh nhau với Hoàng Anh, hơn nữa điện thoại của nó đã sớm được nó tắt nguồn rồi nên không một ai có thể gọi được.

Trong lúc anh phục vụ đang ngồi ở bên cạnh giường bệnh của hắn để chờ bác sĩ đến khám thì lúc này một cô gái và một chàng trai vô tình đi ngang qua và nhìn thấy Hắc Tử Minh đang nằm trên giường bệnh cấp cứu thì cả hai đều đứng khựng lại ngay.

- Hắc Tử Minh...cậu sao vậy? - cô gái đó hốt hoảng chạy đến bên giường bệnh của hắn.

- Cô quen cậu ta? - anh phục vụ ấy hỏi.

- Tôi là bạn học cùng trường với cậu ấy. Tử Minh bị làm sao vậy? - cô gái vừa hỏi vừa khóc thút thít nhìn anh phục vụ.

- Cậu ta ở chỗ tôi uống từ sáng đến tối nên mới thành ra nông nổi như vậy. Nếu cô là bạn học của cậu ta thì nhờ cô ở lại chăm sóc cậu ấy có được không? Tôi còn phải quay về làm việc nữa.

- Tôi sẽ ở đây chăm sóc cho cậu ấy, anh cứ an tâm quay về làm việc đi - cô gái đó nhìn anh phục vụ cười dịu dàng.

Anh phục vụ đó không may bị nụ cười của cô gái ấy làm cho say nắng mất rồi. Anh không ngờ trên đời này lại còn có một cô gái xinh đẹp, dịu dàng và tốt bụng như cô ấy.

- Cô thật tốt, chả bù cho bạn gái của cậu ta. Cả gọi điện cũng không được nữa. Haizzz - nói rồi anh ta thở dài.

- Bạn gái? Hắc Tử Minh có bạn gái rồi sao? - cô gái ấy quay sang nhìn anh chàng đi cùng mình.

- Em vừa mới về nước nên anh chưa kịp nói với em chuyện này. Thật ra... Hắc Tử Minh đã kết hôn với Minh Vi đã được vài ngày rồi.

Nghe xong cô ấy như muốn ngất đi, chuyện này sao có thể được kia chứ. Cô không cho phép mình tin vào điều đó nhưng cho đến khi cô quay sang nhìn vào ngón tay áp út của hắn thì...cô ấy đã hoàn toàn ngất đi.

- An An...em tỉnh lại đi...bác sĩ, y tá mau cứu người đi!