Ác Ma Pháp Tắc

Chương 814: Hussein (Phần 2)




Thân ảnh người này bay nhanh như gió xoáy, đáp xuống lưng cự thú, trường kiếm trong tay rực rỡ như mặt trời, phong nhận xoay tròn, xoẹt một tiếng, đã đâm trúng cổ Behemoth.
Nhân ảnh đó lượn như chớp quanh cổ cự thú, sau cùng mới thấy tiên huyết điên cuồng phun xuống như mưa!
Quái vật nọ há to miệng, gầm một tiếng vô lực, cuối cùng, cái đầu to lớn rơi khỏi thân mình, nện rầm một tiếng trên tường thành!
Còn thân thể không đầu to lớn đó chầm chậm đổ xuống chắn ngang dưới tường thành!
Thân ảnh kia rơi xuống trên tường thành, đứng sừng sững nơi đầu quái vật đã bị cắt rơi xuống đất, xung quanh mọi người kinh ngạc phát ngây ngốc, từ xa nhìn lại, nhân ảnh kia một thân kim sắc khải giáp, vóc dáng to lớn, một thân đấu khí kim sắc lóng lánh, lại thêm một đầu tóc dài kim sắc tung bay như nộ hỏa thiêu đốt, không khác gì viễn cổ chiến thần tái sinh.
Lúc này bóng người kia lần nữa nhún chân, thân hình như mũi tên rời dây, hướng tới hạ thể cự thú kích vào.
Lần này, cự thú nện tới một chùy, người này thân trên không trung, chắc chắn sẽ bị chùi kia nện tới.
- Ầm!!!
Một tiếng nổ vang, trong lòng mỗi chiến sĩ đều trầm xuống, một kích này là cực đại lực lượng, chỉ sợ thân hình của người kia đã thành bụi phấn. Mọi người trong lòng vừa có chút phấn chân, ngay lập tức đã thay đổi cảm giác thành hoảng sợ.
Chỉ là khi đưa mắt nhìn lại, bóng người kia trên không trung, toàn thân kim sắc quang mang không chút nào giảm, ngược lại chùy trong tay cực thụ kia chỉ thấy hóa thành vô số khối sắt, vỡ nát.
Người kia ngay lập tức đã xông tới trước mặt cự thú, trường kiếm quét qua, lập tức thấy không khí như vặn vẹo, xuất hiện vô số vòng xoáy, nghiền ép đối phương. Behemoth cự thú toàn thân lông rơi lả tả, làn da lập tức vỡ nát rơi xuống.
Bóng người kim sắc trong một hơi giết liền hai Behemoth cự thú, tức thì trên tường thành nhân loại đồng loạt hoan hô, tiếng cổ vũ ngút trời, sĩ khí đại chấn, đột nhiên những thần thánh kỵ sĩ cấp cao, tướng lĩnh, cũng như binh lính, trong lòng như có lửa, tức thì điên cuồng, hướng tới Behemoth cự thú, toàn thân đấu khí toàn lực bộc phát ra, trong tay trường mâu, đao kiếm, vung sức hướng tới đối phương đâm chém, đối mặt với thiết chùy của cự thú cũng không né tránh.
Ngày càng nhiều thánh kỵ sĩ tràn lên tường thành, nhưng bóng người trong khải giáp vàng gần như là một ảo ảnh, lui tới như con thoi qua lại bên trên tường thành.
Chỉ trong khoảnh khắc, lại có hai Behemoth cự thú ngã xuống. Vào lúc này, bên trận doanh thú nhân tội cuối cùng đã cảm thấy sợ hãi.
Những lão tế tự của thú nhân tộc này tại nơi xa xướng lên những đạo chú ngữ kỳ quặc, từ trong không trung từng đạo âm thanh quái dị truyền đến, cuối cùng các Behemoth cự thú cùng gầm lên một tiếng, rồi quay vòng lại để trốn về phía sau.
Phía trên tường thành, dưới chân đều đã bị ngâm trong máu không thể chịu được, khắp nơi đầy những mảnh máu thịt, với một thi thể quân nhân thì một xác chết còn nguyên vẹn là không thể tìm thấy.
Tuy nhiên, chứng kiến những quái vật to lớn kia sợ sệt lui về sau, trên tường thành ngàn vạn chiến sĩ cùng lúc điên cuồng gào lên. Kể cả những thánh kỵ sĩ vốn ngày thường vẫn làm mặt lạnh nghiêm nghị, cũng là nhịn không nổi, bỏ mũ giáp trụ ra, khua khoắng trường kiếm, ra sức gào rú.
Mà lúc này đây, bóng người màu vàng kia, đứng tại tháp cao của cổng thành, rơi vào mắt mọi người lại như một chiến thần tối cao.
Vô số tướng sĩ, dồn dập hướng tới thành lầu nơi võ sĩ trong khải giáp vàng đang đứng, nhiều người dứt khoát hướng về phía đó khom người hành lễ.
Lần này, cuối cùng những người đứng gần đã có thể thấy rõ hình dạng bóng người kia, chỉ thấy khải giáp có tạo hình kỳ quặc, trước nay chưa từng thấy qua. Nhưng người đó có tầm vóc cao lớn, rõ ràng khuôn mặt rất anh tuấn. Bên cạnh một con mắt là tấm che, hiển nhiên là con mắt duy nhất, nắm trong tay trường kiếm, đứng ở đó, tuy chỉ còn một mắt, nhưng lại không làm giảm chút uy phong nào của hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trên đại lục này, có được thực lực thánh giai võ giả, được chúng nhân nhận thức, chỉ có kẻ được gọi là "Ngân tiêu kiếm thánh" Rodriguez, nhưng người trước mặt này, lại rõ ràng không phải là Rodriguez.
Trên đại lục này, có được thánh giai thực lực, chúng nhân đều biến, xưa kia chỉ có Kiếm thánh Rodriguez, mà người trước mắt này không phải là Rodriguiz…
Cuối cùng, hai thần thánh kỵ sĩ cấp cao, nhìn rõ khuôn mặt của người thần bí, sắc mặt lập tức cuồng biến.
Càng lúc càng nhiều thần thánh kỵ sỹ đi lên, đứng trên tường thành, thần sắc mỗi người đều kinh hỉ, kích động không thể tả được.
Cuối cùng cũng có hai thần thánh kỵ sĩ, tuổi khoảng 40, nhịn không nỗi chậm rãi đi tới, quỳ gối trầm giọng hô:
- Bái kiến kỵ sĩ trưởng đại nhân.
Hussein đứng tại trên một lầu câu, nhìn hai người quỳ trước mặt, khuôn mặt lãnh tuấn cũng chớp qua một tia biến hóa, trầm mặc một lúc rồi lành lạnh nói một câu:
- Ta không phải là kỵ sĩ trưởng của các ngươi.
- Không!
Ngài chắc chắn là Hussien đại nhân! Đại nhân, chẳng lẽ ngài không nhận ra chúng ta ư!
- Năm xưa ngài ly khai giáo hội, chúng ta rất nhiều người không tin ngài là người phản bội giáo hội.
Một kỵ sĩ, trước đây là bộ hạ của Hussien, kích động nói lớn.
- Hôm nay đại nhân từ trời mà giáng xuống, lập chiến công hiển hách! Chúng ta càng tuyệt đối không tin ngài phản bội tín ngưỡng của mình. Ta nguyện lấy thân phận kỵ sĩ đối với với giáo hội bảo đảm, thỉnh ngài trở lại, thống lĩnh chúng ta.
Không ít thần thánh kỵ sĩ lúc này đều nghe được thanh âm, càng có nhiều kỵ sĩ đến trước mặt Hussien quỳ xuống, những người này năm xưa đều là thuộc hạ của Hussien. Hussien năm đó, làm việc trầm ổn, là người cương trực, đối với bộ hạ mặt lạnh, tim nóng, thiết diện vô tư. Mặt khác, hắn thực lực siêu quần, người người đối với hắn vô cùng kính phục.
Khi nghe tin hắn phản bội giáo hội, trong thần thánh kỵ sĩ quân đoàn, phần lớn đều không tin, không thể tin là Hussen là phản đồ.
Sau khi Hussein làm phản, đường đường là quân đoàn kỵ sĩ mạnh nhất đại lục, lại không có cường giả lãnh đạo, ẩn tàng không còn uy vũ của ngày xưa. Thâm chí, kỵ sĩ bát cấp cũng có thể làm thủ lĩnh.
Mà tại đại hội luận võ, kỵ sĩ trưởng bị Đỗ Duy, lấy hình thức quyết đấu công bằng, dễ dàng giết chết, làm uy phong của thần thánh kỵ sĩ quân đoạn hạ xuống thấp nhất.
Rất nhiều kỵ sĩ kỳ cựu trong lòng đều sinh ra bất mãn, không ít người nhịn không nổi hoài niệm tới Hussein, Năm xưa Hussien hiệu xưng là đại lục đệ nhất kỵ sĩ, ẩn tàng là đại lục đệ nhất võ đạo cường giả, nếu lúc đó hắn tọa trấn, ai dám xem thường thần thánh kỵ sĩ quân đoàn.
Trong thời khắc cuộc chiến mới xảy ra, nguy cơ vỡ thành xuất hiện, chính vị cường giả đã vắng bóng nhiều năm này xuất hiện, lấy lực lượng thánh giai thể hiện ra, dùng lực lượng cường hãn ngăn cơn sóng dữ, có thể nói một mình tự cứu vãn nguy cơ vỡ thành, cứu vãn rất nhiều sinh mạng binh lính.
Mà không ít thần thánh kỵ sĩ, tại thời điểm chiến thánh, tâm tình không tránh khỏi kích động, nhớ đến năm đó khi Hussien lãnh đạo chính mình, cực kỳ uy phong, đều lần lượt quỳ xuống.
Hussien năm đó tại thần thánh kỵ sĩ đoàn, uy tín sâu nặng, nhưng rốt cuộc hắn cũng phản giáo, sự tình cũng đã diễn ra mấy năm.
Trên thành có gần một nữa kỵ sĩ có mặt ở đây quỳ xuống, một số khác đứng ở phía xa, những người kia trước đây đã từng truy đuổi Hussien. Hiện giờ Hussien đã ly khai, cũng không cần phải đuổi bắt hắn lại, nên không dùng lễ tiếp kiến, tránh phải lúng túng khó xử.
Ngoài ra còn một số lượng lớn các thần thánh kỵ sĩ, không liên quan đến Hussien, đứng ở xa quan sát, càng có nhiều người trong lòng kinh hãi, có nhiều kỵ sĩ trong lòng suy nghĩ:
"Hắn là Hussien sao? Đây chính là phản đồ lớn nhất của thần điện sao? Hắn vừa mới xuất hiện, chúng ta có muốn bắt lại hay giết chết không?"
Nhất thời, thần thánh kỵ sĩ đoàn, tâm tư mỗi người một khác, Hussien đứng trên cao, lành lạnh nhìn những người này, thần sắc hắn tuy lãnh mạc, nhưng tâm lý cũng rất kích động, không thể dùng ngôn ngữ miên tả.
Hussein mặt lạnh, tim nóng, năm đó sự tình phản đồ cũng là bất đắc dĩ, tính không phải là ý của hắn, đó cũng là sự hối tiếc lớn nhất của đời hắn. Lúc này nhìn rất nhiều bộ hạ cũ, không tránh khỏi những ký ức năm xưa hiện về!
Chỉ là hắn là một người cương quyết, tâm tư vừa động, nhìn xuống, lạnh lùng nói:
- Thỉnh các vị cẩn thận nói chuyện. Ta không phải là Hussein.
Nói xong, hắn nhìn vào tường thành, nơi đó cờ xí tung bay, vô số võ sĩ tinh nhuệ vây quanh một lão giả, là tuyền tuyến chủ soái Rostock tướng quân.
- Ronstock tướng quân.
Hussien cất giọng, truyền ra xa, từng chữ, từng chữ một.
- Ta là gia nhân của gia tộc Tulip, Thủ tịch kỵ sĩ Hussein! Phụng lệnh công tước đại nhân đến trước trợ chiến.
Thủ tịch kỵ sĩ gia tộc hoa Tulip - Hussien…
Vừa nghe những lời giới thiệu này, những thần thánh kỵ sĩ, người người đều sắc mặt đại biến, uể oải đứng lên, lui xuống.
Vị tuyệt thế cường giả này, hóa ra đã theo Công tước Hoa Tulip.. .