Đùng! Đùng!
Cùng lúc đó, thằng ngụy trang cũng nổ súng.
Cho dù tấm mắt đã bị cản trở nên không thể thấy rõ Tần Nhiên.
Cho dù vì tránh né cái áo chống đạn đang quật tới mà tư thế nổ súng cũng không được thoải mái.
Nhưng loại bản năng của cơ thể được hình thành sau vô số lần huấn luyện vẫn giúp cho thằng ngụy trang bắn trúng Tần Nhiên… hai phát, mỗi chân của cậu trúng một phát, không phát nào hụt.
Nhưng Tần Nhiên đã tiêm “thuốc giảm đau” rồi nên hoàn toàn không cảm giác được đau đớn. Cậu lăn người rồi nhảy ra khỏi nơi ẩn nấp.
“Mày đánh mất một cơ hội tuyệt vời rồi đấy!”
Thằng ngụy trang lạnh lùng âm hiểm nhìn Tần Nhiên giờ đã chạy ra một đoạn với đôi chân như thể không hề bị thương của cậu, sát khí trong lòng càng thêm mãnh liệt... Tại sao Tần Nhiên có thể như vậy, hắn đương nhiên rõ ràng!
“Thuốc giảm đau!”
Vẫn là chính tay hắn đưa cho cậu.
Tần Nhiên lợi dụng đồ vật của hắn để giăng bẫy hắn, điều này làm cho thằng ngụy trang cảm thấy nhục nhã!
Cảm giác vô cùng nhục nhã làm hắn hận không thể ngay lập tức bắn một phát giết chết Tần Nhiên!
Nhưng, hắn vẫn nhớ rõ nhiệm vụ của mình.
Cho nên, gần như 1 giây sau, hắn liền có quyết định!
Hắn phải nghiêm túc răn đe Tần Nhiên.
Không những làm cho Tần Nhiên nhận thức được quyền hạn của tù binh, mà còn làm cho cậu rõ ràng nghĩa vụ của một người tù binh nên làm.
Hắn chính là cao thủ tra tấn.
Trong đầu của hắn có ít nhất 100 loại hình phạt!
Khi thằng ngụy trang còn đang chuẩn bị lựa ra vài loại hình phạt làm thức ăn khai vị cho Tần Nhiên, thì bỗng nhiên hắn thấy cậu cười – nụ cười đáng ra không nên xuất hiện trên mặt cậu.
Dựa vào bản năng, hắn liền phát hiện ra có điểm bất thường.
Vừa cúi đầu, hắn liền nhìn thấy một quả lựu đạn.
Hắn lập tức tự động trốn tránh.
Nhưng… tất cả đều đã chậm!
Đùng!
Ngọn lửa bùng lên khi quả lựu đạn U – II phát nổ đã hoàn toàn bao phủ cơ thể của thằng ngụy trang.
Cho dù Tần Nhiên đứng cách đó khá xa cũng đã chịu một chút ảnh hưởng.
Nhưng, thằng ngụy trang lại không được may mắn như vậy!
Hắn đã hoàn toàn bị quả lựa đạn U – II nổ tung, toàn thân nát bấy, trông thê thảm hơn nhiều so với thằng đội trưởng trước đó bị hắn băng bẫy.
“Bắn: Đối thủ tạo thành 20 điểm thương tổn sinh mệnh cho bạn…”
“Bắn: Đối thủ tạo thành 20 điểm thương tổn sinh mệnh cho bạn…”
“Bạn rơi vào trạng thái thương tật mức độ trung…”
“Chân của bạn rơi vào trạng thái tàn phế…”
“Thuốc giảm đau giúp miễn dịch trạng thái thương tật, tàn phế trong 3 phút…”
“Nổ: Tạo thành 150 điểm thương tổn sinh mệnh cho đối thủ, đối thủ tử vong…”
Nhìn chiến đấu ký lục, Tần Nhiên cảm thấy may mắn vì tác dụng tuyệt vời của “thuốc giảm đau”. Nếu không có nó, cho dù kế hoạch của cậu có thành công thì cũng sẽ không gọn gàng dứt khoát được như vây giờ.
Ít nhất thì cậu cũng sẽ bị lan đến khi lựu đạn U – II phát nổ.
Nếu vận khí kém hơn chút nữa thì với 40 điểm giá trị sinh mệnh còn sót lại như hiện tại, thì không chừng đã GAME OVER rồi.
“May quá!”
Tần Nhiên lại một lần nữa cảm thấy vui mừng với kết quả ngoài mong đợi. Sau đó, ánh mắt của cậu bị thông tin ghi chép lại khi chiếu đấu hấp dẫn.
“150 điểm giá trị sinh mệnh?” Tần Nhiên kinh ngạc nhìn vào điểm sinh mệnh của thằng ngụy trang.
Từ lần đầu tiên gặp được thằng côn đồ cho đến bọn lính phản quân ban nãy, bao gồm cả chính bản thân cậu thì giá trị sinh mệnh đều là 100 điểm, chưa có một ngoại lệ nào.
Thế mà bây giờ lại xuất hiện một thằng ngụy trang có điểm giá trị sinh mệnh lên đến 150.
“Vì thể chất tốt hơn người thường? Hay hắn được xếp vào dạng tinh anh?” Tần Nhiên suy đoán.
Nhưng Tần Nhiên còn chưa kịp tiếp tục tự hỏi tiếp thì đã bị một loạt thông tin hiện lên sau đó hấp dẫn.
“Giết chết địch nhân có kỹ năng “vũ khí nóng (súng ống hạng nhẹ) – sơ cấp…”
“Kỹ năng: vũ khí nóng (súng ống hạng nhẹ) – cơ bản → sơ cấp”
“Thuộc tính liên quan: Lực lượng, thể chất, cảm giác”
“Phân loại kỹ năng: Công kích”
“Hiệu quả: Bạn biết cách sử dụng súng lục, súng trường, súng nòng trơn, súng trường tấn công, súng tự động và phương pháp ngắm bắn súng trường, lực phá hoại +20%”
“Tiêu hao: Thể lực”
“Điều kiện học tập: Lực lượng F, thể chất F, cảm giác F+”
“Ghi chú: Bạn có thể sử dụng súng ống hạng nhẹ như một người lính lâu năm!”
… … …
“Kỹ năng vũ khí nóng (súng ống hạng nhẹ) tăng lên làm cho các thuộc tính liên quan tăng lên...”
“Lực lượng: F → F+”
“Thể chất: F → F+”
“Cảm giác: Đã đạt đến mức cao nhất của loại kỹ năng này, không thể tăng thêm!”
Một dòng nước ấm bắt đầu chảy khắp toàn thân Tần Nhiên, rất nhiều kiến thức có liên quan đến súng ống xuất hiện trong não cậu, hơn nữa, dòng nước ấm còn giúp cậu hấp thu những kiến thức này nhanh hơn.
Khi dòng nước ấm biến mất, cậu có thể cảm nhận rõ ràng bản thân trở nên cường tráng hơn, mạnh mẽ hơn.
Không những vậy, điều còn quan trọng hơn chính là giá trị sinh mệnh đã thay đổi…
60!
Từ 40 đã tăng lên thành 60, hiển nhiên giá trị này tăng lên là do thể chất của cậu đã tăng lên.
“Thể chất tăng lên một bậc là cộng thêm 20 điểm giá trị sinh mệnh?”
“Quả nhiên giống với suy đoán của mình, kỹ năng và thuộc tính có quan hệ vô cùng mật thiết!”
“Nhưng mà cái thăng cấp vừa rồi là “phúc lợi” của nhiệm vụ dành cho người chơi mới, hay là quy tắc thăng cấp bình thường?” Tần Nhiên hơi nhíu mày lại, nghĩ.
Cậu nghiêng về suy đoán đầu tiên hơn.
Bởi vì, nếu là suy đoán sau thì thật sự quá đơn giản… cho dù sự thật thì đúng là rất khó, giống như khi phải đấu với thằng ngụy trang đó.
Thực lực, kinh nghiệm hoàn toàn bị người kia đè ép.
Nếu không phải do cậu hên cộng thêm cậu có thứ mà người kia muốn thì Tần Nhiên có thể tự hiểu kết cục của chính mình.
Nhưng nếu nói là “quá đơn giản” cũng không có sai!
Bởi vì người chơi game là loại sinh vật rất giàu sức sáng tạo và thích phiêu lưu mạo hiểm.
Thằng ngụy trang mạnh sao?
Đáp án là: Rất mạnh!
Nếu Tần Nhiên chính diện đấu tay đôi với người kia thì thật sự tỷ lệ thắng nhỏ đến mức hoàn toàn có thể không đề cập đến!
Nhưng nếu cho Tần Nhiên đầy đủ thời gian thì cậu có không dưới ba cách để gài bẫy cho người kia đi chết!
Tuy tổn thất sẽ rất lớn, nhưng vì kỹ năng thăng cấp, thuộc tính tăng lên thì Tần Nhiên cũng không để ý.
Cho nên, Tần Nhiên tin tưởng những người chơi khác cũng sẽ giống như cậu, không để bụng vấn đề này.
Dưới tiền đề như vậy thì phương pháp giết chết “một người có kỹ năng cao hơn một bậc là có thể thăng cấp” tự hồ chỉ có nhiệm vụ của người chơi mới mới có thể hợp lý.
Nếu không phải như vậy thì người thiết kế game thật sự đã quá thất trách rồi.
Nhưng, điều này cũng không có nghĩa là cậu không có cơ hội!
Lần trước, cậu đã thử cái biện pháp để có thể mạnh lên nhanh chóng kia trên người thằng côn đồ tù binh quá cố của cậu thì thấy không có kết quả, nhưng cậu vẫn không từ bỏ.
Mà bây giờ, cậu lại thấy được hi vọng.
“Giết chết người có kỹ năng cao hơn mình một bậc sao?” Tần Nhiên thì thầm.
Sau đó, cậu đột nhiên siết chặt nắm tay.
Cậu có ý tưởng mới!
Đương nhiên, không phải bây giờ!
Điều quan trọng nhất bây giờ chính là cậu cần phải nhanh chóng khôi phục.
Tuy kỹ năng “vũ khí nóng (súng ống hạng nhẹ)” đã tăng lên một bậc, làm cho thuộc tính lực lượng và thể chất cũng tăng lên một bậc, nhưng điều này cũng không làm thay đổi cái sự thật là giá trị sinh mệnh của cậu còn đang nằm dưới mức trung bình.
Một khi tác dụng của “thuốc giảm đau” biến mất thì chắc chắn cậu sẽ rơi vào hoàn cảnh cực kỳ gian nan.
Cho nên, trước khi tác dụng của “thuốc giảm đau” biến mất thì cậu bắt buộc phải làm cho giá trị sinh mệnh của mình tăng lên đến mức trung bình.
Nhưng trước khi thực hiện điều đó, cậu bước tới gần thi thể của thằng ngụy trang, bắt đầu kiểm tra tỉ mỉ.
Cho dù cái thi thể này đã rách nát nhưng điều đó cũng không có nghĩa là sẽ không có thu hoạch.
Sự thực thì khi cậu lật cái thi thể lại thì đúng là có phát hiện...
Một quyển sách lớn bằng bàn tay đang phát ra ánh sáng màu tím nhạt.
“Sách kỹ năng?” Tần Nhiên buột miệng thốt ra.
Hiển nhiên, một số thiết lập trong các game khác cũng tồn tại trong cái game ngầm có độ chân thật 100% này.
Tần Nhiên cầm quyển sách kỹ năng đang phát ra ánh sáng tím nhạt kia lên.
“Phát hiện sách kỹ năng: Lần theo dấu vết!”
“Học hay không?”
“Học!” Tần nhiên không hề do dự lập tức đưa ra lựa chọn.
“Học kỹ năng: Lần theo dấu vết”
“Tên: Lần theo dấu vết – cơ bản”
“Thuộc tính liên quan: cảm giác”
“Phân loại kỹ năng: Phụ trợ”
“Hiệu quả: Bạn có thể dựa vào dấu vết để tìm ra người mà bạn muốn!”
“Tiêu hao: Thể lực”
“Điều kiện học tập: Cảm giác F+”
“Ghi chú: Bạn vẫn thua cái mũi của chó săn!”
Trong nháy mắt, cậu lại vừa học kiến thức vừa thực hành.
Sau khi tất cả đã xong, cặp mắt Tần Nhiên trừng lớn. Vào giây phút này, thế giới trong mắt cậu đã trở nên khác biệt, một vài thứ vốn cậu không để tâm đến giờ lại trở nên rõ ràng hơn.
Dấu chân, dấu vết biến thành màu trắng.
Máu trở thành màu đỏ tươi.
Vết nổ lại biến thành màu đen đậm.
Khi Tần Nhiên chớp chớp mắt thì mọi thứ lại trở lại bình thường. Nhưng khi cậu tập trung lực chú ý thì mọi thứ trước mặt lại bắt đầu biến hóa.
“Kỹ năng chủ động?” Tần Nhiên đánh giá.
Nhưng, cơn đau nhẹ truyền đến não đã cho cậu tín hiệu, tác dụng của “thuốc giảm đau” sắp hết rồi.
Tần Nhiên ngay lập tức mang theo cái bao da của thằng ngụy trang chạy về nơi cậu giấu đồ đóng hộp.
Ngoại trừ quyển sách kỹ năng bất ngờ này, trên thi thể của thằng ngụy trang không còn gì cả.
Điều khiến cho cậu cảm thấy tiếc nuối chính là cây súng “bắn tỉa” lắp ghép của cậu đã báo hỏng sau vụ nổ vừa rồi.
Điều này khiến cho cậu cảm thấy buồn.
Không phải cậu không muốn bảo vệ cây súng “bắn tỉa” này, mà là tình hình nguy hiểm ban nãy không cho phép cậu làm như vậy.
Nhưng ngay sau đó, Tần Nhiên liền nghĩ tới tay súng bắn tỉa của bọn phản quân bị cậu xử lý đầu tiên.
Trong tay nó có cây súng bắn tỉa thật sự!
Nghĩ vậy, trong lòng Tần Nhiên thở phào nhẹ nhõm một cái.
Sau khi kỹ năng “vũ khí nóng (súng ống hạng nhẹ)” thăng cấp thì nhu cầu của cậu đối với một cây súng bắn tỉa càng trở nên bức thiết.
Bởi vì Tần Nhiên biết rõ rằng khi phải đối mặt với bọn phản quân người đông thế mạnh thì súng bắn tỉa an toàn, hữu hiệu hơn bất kỳ loại súng nào khác!
Huống chi, cái kế hoạch đã được sửa đổi chút ít lúc này của cậu cũng yêu cầu nhất định phải có một thanh súng bắn tỉa!
“Tướng quân Chiêm Ninh sao?” Tần Nhiên thì thầm.
Hiển nhiên, đây chính là một BOSS có thể giúp điểm qua màn của cậu tăng lên nhiều hơn vị thiếu tá kia nhiều.