[Ác Ma] Hàn Thiếu Gia Tha Cho Tôi

Chương 31




" Đi ăn không? " An Nhi người đồng nghiệp cùng Tử Vy và Lộ Bình vừa mới chia tay bạn trai nên định rủ họ đi ăn rồi uống tí cho tâm trạng ổn hơn.

" Vy Vy đi không? " Lộ Bình quay sang khoát tay Tử Vy, định kéo cô đi cùng cho vui.

" Thật xin lỗi, hôm nay mình không đi được rồi. " Tử Vy hơi ngượng ngùng đẩy tay Lộ Bình ra, Lộ Bình không hiểu nhìn Tử Vy đầy thắc mắc.

" Vậy thôi, mình về đây. " An Nhi buồn bã bước ra cửa Lộ Bình chỉ liếc Tử Vy rồi chạy theo An Nhi.

" Sao lâu thế? " Hàn Nhất Thiên xem đồng hồ trên tay khi liếc thấy Tử Vy bước vào xe hắn lại tiếp tục xem tài liệu trên chiếc iPad.

"à! Vì có một người bạn rủ đi ăn uống một tí vì cô ấy mới thất tình. " Tử Vy ngã người tựa vào ghế, thật thoải mái.

Hàn Nhất Thiên không nói gì giơ tay ra lệnh cho xe chạy.

Xe chạy đến khu nhà trọ của Tử Vy nếu bình thường thì sau khi ăn tối xong hắn đưa cô đến đầu hẻm là sẽ quay về nhưng tự nhiên hắn lại bước xuống xe đi theo cô đến tận cửa.

" Dọn đồ đến chỗ tôi. " Hàn Nhất Thiên tựa vào cửa, hai tay bỏ vào túi quan sát những nhà gần đó.

" sao? " Tử Vy ngạc nhiên nhìn hắn, hắn chỉ lạnh lùng quăng lại hai từ "Mệnh lệnh "

Tử Vy vào trong thu dọn đồ rồi đi đến nhà hắn, đồ cô không nhiều lắm nên dọn rất nanh nhưng trong lòng cô vẫn lo lắng cho Lạc Hy vì phải ở một mình nên cô lấy điện thoại ra gọi Lạc Hy nói một tiếng " Alo Vy Vy " giọng nói trong veo ở đầu kia vang lên.

" Hy Hy à! Mình phải chuyển nhà rồi, vậy cậu phải làm sao? " Tử Vy ấm úng cảm thấy hổ thẹn khi làm như vậy. Cô liếc Hàn Nhất Thiên thầm rủa.

" Không sao đâu, thế thì mình ở lại ký túc xá ở công ty cũng được. Mà tại sao thế? Đi đâu? " Lạc Hy đang bận xử lý một số việc nên ở lại đây cũng là một việc tốt.

" Tối nói sau nhé! Mình cúp máy đây, bye cậu làm việc tiếp đi. " Tử Vy bỏ điện thoại vào túi thì mới hay là Hàn Nhất Thiên đang nhìn cô "Sao tối mới nói" Hắn quay mặt lại đối diện với cô.

"áaaaaa..... " Tử Vy ôm chầm lấy cổ hắn để chân không chạm mặt đất.

" Sao thế? Em không sao chứ? " Hắn nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng của Tử Vy dùng tay xoa đầu cô như một đứa trẻ.

Tử Vy chỉ tay xuống phía dưới có một con rắn rất to màu đen đang bò đến gần họ.

" Không sao đâu, chúng ta về nhà thôi"

Hàn Nhất Thiên bế Tử Vy lên xe, gương mặt cô úp vào ngực hắn nên chả thấy gì hết, cô nghe được một mùi hương dịu nhẹ ấm áp nơi ấy, rất ấm áp và bình yên.

....

Sáng hôm sau...

" Anh Quốc? " Tử Vy nghe hắn nói điện thoại nói phải đi Anh Quốc cô không gõ cửa mà trực tiếp xong vào.

" Thôi, một lát gặp " Hàn Nhất Thiên tắt máy rồi lại gần Tử Vy.

" Anh có chuyện phải đi Anh một chuyến. " Hàn Nhất Thiên ôm choàng phía sau siết lấy eo Tử Vy, đầu đặt lên vai cô thì thầm vào tai Tử Vy nói khẽ

" Em đợi anh nhé! "

" Khoảng khi nào anh về? Mà có chuyện gì xảy ra sao? " Tử Vy nhìn thấy vẻ lo lắng và nổi bất an tận sâu trong đáy mắt hắn.

" Ừm, có một dự án bị bát bỏ vì ăn cấp bản quyền " Hàn Nhất Thiên bỏ tay ra xoa xoa thái dương rồi đi lại ghế ngồi.

"Thế phải làm sao? " Tử Vy lại gần lo lắng nhìn hắn, trong lòng cô dâng lên một loạt cảm giác bất an tột cùng như sắp có chuyện kinh thiên động địa sắp đến.

" Em tin anh không? "

" Tin" Tử Vy nắm lấy tay Hàn Nhất Thiên khẳng định " Em biết anh sẽ không bao giờ làm như vậy cũng như công ty sẽ không có gì đâu rồi người đứng sau vụ này sẽ bị trừng phạt thích đáng. "

Hàn Nhất Thiên ôm Tử Vy vô người như hưởng thụ mùi hương mộc mạc, dịu nhẹ thuần tí còn lại vì hắn biết sẽ lâu để hai người có thể đoàn tụ lại với nhau.