Âu Tuệ Nhi đỡ Trương Phong Vân vào nhà. Cô định trở về khách sạn sau khi lau sạch vết thương cho anh. Nhưng, Phong Vân lại giữ lấy Tuệ Nhi không buông: "Ở lại đây đi. Ngôi nhà này cũng cần có hơi ấm."
Trương Phong Vân cúi đầu thật thấp khiến Âu Tuệ Nhi không sao nhìn rõ thần sắc của anh lúc này. Thế mà, Trương Phong Vân lại rất rõ biểu cảm ngây ngô, lo lắng của cô lúc này.
"Em cũng không về nhà Hứa Nhất Chính, chẳng lẽ ngủ mãi ở trường quay?"
"Sao anh biết?" Âu Tuệ Nhi bình thản cho khăn vào chậu nước, rồi vắt mạnh, trái ngược với suy đoán rằng... cô sẽ bất ngờ lắm.
"Hôm qua anh..." Trương Phong Vân lắp bắp, lại không hiểu vì sao.
Đưa khăn lên mặt Trương Phong Vân, Âu Tuệ Nhi nhẹ nhàng lau chùi vết thương vẫn còn rỉ máu. Cô im lặng không đáp, không phải cô không hiểu ý anh, mà là cô đang suy tư về vài vấn đề khác. Liệu Châu Khả Ly có ổn không? Chị ra sao rồi? Lưu Khang Kiện có làm hại đến chị không?
Cô thở dài: "Hôm nay em làm phiền anh một đêm vậy. Cảm ơn anh, Phong Vân!"
"Không có gì đâu. Em cứ dùng phòng anh cho thoải mái, tối nay anh cần làm chút việc ở phòng sách."
Nói rồi, Trương Phong Vân đứng dậy đi vào nhà tắm. Khóa chốt cửa, trốn biệt trong đó. Âu Tuệ Nhi lại thở dài, bảo là đi phòng sách, thế mà lạc hướng chui vào nhà tắm?
Tiếng nước vọng ra khiến Âu Tuệ Nhi bật cười, cô đem chậu nước và khăn xuống bếp. Cũng như đi tham quan ngôi nhà nhỏ nhắn xinh xắn này. Tất cả những thứ Âu Tuệ Nhi nhìn thấy đều giống y hệt lời vọng tưởng về một tương lai đơn giản, lãng mạn tự bản thân cô từng vạch ra cho Trương Phong Vân. Thì ra, những lời cô nói anh đều để tâm, và anh đã thực hiện chúng. Vì cô ư?
Âu Tuệ Nhi hơi lưỡng lự, nhưng rồi vẫn đi tiếp. Giàn hoa tử đằng tím thanh tao, tựa như tình ý mà Ma Kết dành cho cô, nhẹ nhàng mà thủy chung sâu sắc.
...
Một tuần sau, việc Châu Khả Ly bị bắt cóc và sự biến mất bất ngờ của Lưu Khang Kiện càng dấy lên làn sóng truyền thông dữ dội. Có người nói Lưu Khang Kiện từ bỏ cả sự nghiệp đang trên đỉnh cao để chạy theo vị thiên kim tiểu thư họ Châu. Cũng có người đinh ninh rằng việc đó là không thể nào.
Bởi lẽ người mà họ nhắm đến là Âu Tuệ Nhi, bạn gái tin đồn luôn xuất hiện cùng nam tài tử. Ngược lại, Âu Tuệ Nhi thản nhiên ký hợp đồng đóng phim, tham gia các hoạt động bình thường. Chỉ là má phải của cô đang chữa trị một vết thương khá nghiêm trọng.
Vì vai diễn sắp tới cô phải hóa thân thành người phụ nữ xấu xí bị đánh ghen nhầm. Cho nên, cô thấy vết thương này cũng không đến nỗi nào.
Hứa Nhất Chính vẫn thường lui đến phim trường Âu Tuệ Nhi, nhưng hắn chỉ nhìn xa xa, đôi lúc quan sát cô qua những chiếc máy quay cận mặt. Trái tim hắn đau nhói, mà lòng lại nhẹ nhõm. Ít ra thì Tuệ Nhi của hắn vẫn bình an, yên vui đi làm mỗi ngày.
Rồi việc không mong muốn đã bắt đầu xảy ra.
Khi mà Trương Phong Vân không may phải nhập viện...
Sự việc cho rằng có kẻ cố tình gây hại đến Âu Tuệ Nhi, nhưng xui thay Ma Kết lại bị nhắm chừng oan mạng.
Trước khi tai nạn xảy ra.
"Tuệ Nhi, em xong chưa?" Trương Phong Vân từ ngoài phòng nói vọng vào.
Âu Tuệ Nhi vẫn còn chưa trang điểm xong, cô thấy anh đang gấp nên mới đề nghị: "Hay anh dùng xe em đi trước đi. Chút nữa em nhờ bác Lý lấy xe anh đưa em đi sau."
"Ừa, cẩn thận nhé!"
Nói rồi, Trương Phong Vân vội vội vàng vàng rời khỏi nhà.
Hôm nay có buổi họp báo ra mắt bộ phim mới. Tiện thể giao lưu cùng người hâm mộ. Trương Phong Vân lo phần tổ chức nên phải vào sớm hơn mọi người để chuẩn bị. Đó là lý do vì sao anh gấp gáp rời đi khi không có cô. Vừa đúng lúc đó Trịnh Trấn Nam gọi đến báo Trấn Đông và cậu đang trên đường đến. Âu Tuệ Nhi vừa bắt điện thoại thì một tiếng động lớn vang lên. Cô giật bắn người chạy đến lan can nhìn ra bên ngoài. Không ngờ chứng kiến cảnh một chiếc xe hơi kỳ quái đâm xe cô sau đó lên ga bỏ chạy. Mà hiện tại trong xe Âu Tuệ Nhi đâu phải cô...
...
"Phong Vân, anh đừng xảy ra chuyện gì nha!" Âu Tuệ Nhi khóc nức nở, cô bó gối ngồi trước cửa phòng cấp cứu. Đã hơn hai giờ trôi qua, bác sĩ hết ra rồi vào, y tá chạy ngược chạy xuôi. Nóng ruột, lắm lúc cô cố ngoái đầu nhìn về phía cửa. Trong lòng đau đớn khôn nguôi. Nếu không phải Âu Tuệ Nhi bảo anh đi trước bằng xe cô. Có phải Phong Vân vẫn ổn? Đều là lỗi tại cô, do cô mà ra.
"Tuệ Nhi" Hứa Nhất Chính nhẹ nhàng bước đến, hắn đến đã lâu nhưng không dám lại gần, cứ đứng ở xa nhìn dáng vẻ hoảng sợ thiếu điều ngất xỉu tại chỗ của cô mà chạnh lòng. Hắn bước đến, từng chút từng chút một ôm lấy cô, trao cho Âu Tuệ Nhi hơi ấm và xoa dịu nỗi bất an trong lòng cô: "Anh ta sẽ ổn thôi!"
Âu Tuệ Nhi ngẩng đầu ngước mặt, son môi bị lấm lem, nước mắt nhạt nhòa thấm đẫm cả cổ áo, tóc tai bê bết. Thần sắc bất an khiến cô trông như cái xác bị rút cạn máu. Vừa trông thấy Hứa Nhất Chính, Âu Tuệ Nhi đã òa lên khóc thật lớn: "Là do tôi... chắc chắn bọn họ nhắm vào tôi..."
Đưa tay, Hứa Nhất Chính vỗ về tấm lưng thanh mảnh, yếu đuối đang không ngừng run rẩy. Phải chăng là lỗi do hắn, vì hắn đã không bảo vệ cô chu toàn. Nếu Hứa Nhất Chính sớm phát hiện có kẻ muốn Âu Tuệ Nhi chết, thì cho dù có giết hắn, hắn cũng không rời xa cô nửa bước. Ban đầu, hắn cứ nghĩ là do Trương Phong Vân giở thủ đoạn đê hèn hòng cướp mất Âu Tuệ Nhi. Nhưng không, chính Trương Phong Vân cũng trở thành nạn nhân tội nghiệp trong trò chơi của ai đó.