Ngày thứ hai, Giang Thiến Nhi đụng mặt Lý Thanh Yểu ở trong phòng học, nhìn thấy cô đang nhìn mình bằng vẻ mặt mập mờ.
Mặt Giang Thiến Nhi lập tức đỏ lên, cô cho Lý Thanh yểu đang cười chuyện giữa cô và Giang Triết.
"Giang Thiến Nhi, làm sao bây giờ?"
Lý Thanh Yểu dán vài lỗ tai của cô hỏi, "Anh tớ nói anh ấy hình như thích cậu rồi."
"Không cần kể chuyện cười có được không?"
Mặt Giang Thiến Nhi đỏ bừng, cô nghĩ đến chuyện ngày hôm qua Giang Triết ở bên tai cô nhẹ giọng nói ra yêu cầu cô liền lập tức lắc đầu, "Tớ
không được, hơn nữa tớ cũng sẽ không thích anh cậu."
"Tại sao? Điều kiện của anh tớ tốt như vậy, anh ấy nói hôm nay mời cậu ăn cơm."
"Không đi, không đi."
Giang Thiến Nhi lắc đầu, làm sao có thể cùng đi ra ngoài ăn cơm, nếu như để Giang Triết biết, đoán chừng anh sẽ nhảy dựng lên.
"Tại sao không thể thích anh ấy?"
Đúng vậy, tại sao không thể thích anh, cô không thể bởi vì coi đã có người trong lòng rồi, người đó lại còn là anh trai cô.
"Ha ha, Thanh Yểu, cậu cũng biết, người bên cạnh tớ quá tú, so sánh với anh, những người khác còn kém xa."
Giang Thiến Nhi khẽ cắn răng, chỉ cần nói một lý do như vậy.
Thật ra thì, cô cũng biết cô nói những lời như vậy là không công bằng
với Lý Thanh Hàng. Bởi vì so với những người cùng tuổi, Lý Thanh Hàng
cũng coi như ưu tú.
"Thật ra thì. . . . . ."
Lý Thanh Yểu nhìn trước nhìn sau một chút, rốt cuộc cắn lỗ tai Giang
Thiến Nhi, "Thật ra thì nhà tớ có xí nghiệp khổng lồ, chỉ là anh tớ còn
muốn tự do thêm mấy năm nữa, hơn nữa trong nhà có anh cả xử lý mọi
chuyện, cho nên. . . . . . Cho nên, anh tớ cũng rất ưu tú ."
"Thật sao?" Giang Thiến Nhi có chút không chút để ý, thật ra th, mặc kệ người kia có ưu tú như thế nào, cô cũng sẽ không động tâm , ai bảo tim
của cô đã thuộc về người đàn ông tên là Giang Triết.
"Giang Thiến Nhi, ta đã nói với cậu sao cậu không có phản ứng a."
Lý Thanh Yểu có chút nóng nảy nói.
"Thanh Yểu, thật xin lỗi, cậu là bạn tốt của tớ, tớ không muốn lừa cậu,
tớ sẽ không thích anh cậu, cho nên, cậu hãy khuyên nhủ anh cậu đi."
Giang Thiến Nhi nói xong, cúi đầu đọc sách của mình.
"Tại sao?"
Trong lòng Lý Thanh Yểu có chút không cam tâm.
Giang Thiến Nhi chỉ cười cười, cũng không nói chuyện, đúng lúc này giáo sư đi vào, vì vậy đề tài này liền dừng lại.
Một tiết học như vậy mất cả một buổi sáng.