Edit: hochi
Giang Thiến không nói lời nào, hàm răng trắng như tuyết chỉ cắn chặt đôi môi đỏ tươi của mình.
Cặp mắt to xinh đẹp càng dâng lên sương mù, như dòng nước mênh mông.
Giang Triết có cảm giác lòng của mình run lên bần bật.
Trong nháy mắt chỉ cảm thấy đau lòng tột đỉnh, chắc Thiến Nhi lại chịu uất ức?
"Thiến Nhi, nói cho anh".
Mỗi một chữ đều rất kiên định, làm sao anh có thể cho phép người khác tổn thương Thiến Nhi.
"Anh, không có việc gì”.
Giang Thiến lại cắn môi một cái.
Giang Triết vươn tay đưa ngón tay mình chạm vào hàm răng phía dưới của cô.
"Thiến Nhi, không nên tổn thương mình”.
Giang Thiến nhìn anh khẽ mỉm cười.
"Không có việc gì, chỉ là em cảm thấy những người đó bận quá, mà em cái gì cũng không giúp được, lại còn vướng víu chân anh”.
Cuối cùng cũng chẳng nói gì, chuyện gì cũng không nói.
Cô nghĩ đến từ nhỏ đến lớn, bên cạnh anh chưa bao giờ thiếu phụ nữ.
Lục Mạt Cách, Đỗ Hân Lệ, còn có rất nhiều người nữa mình không biết.
Mặc dù anh đối với những phụ nữ đó cũng chưa bao giờ động lòng, nhưng trên cái thế giới này ai có thể nói trước chuyện gì?
Có lẽ tất cả rồi cũng sẽ xảy ra.
Thật ra thì, cô không tự tin, cô thật không có tự tin, cho nên cô mới lệ thuộc vào Giang Triết như thế.
Nếu như, cô có tràn đầy tự tin đối với mình, cũng không cần lo lắng như vậy, như thế tinh thần có chút không yên.
"A, thật sao?"
Giang Triết lúc này mới thở ra một hơi dài, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của Giang Thiến.
"Đứa ngốc, em suy nghĩ lung tung cái gì thế? Phía sau anh cũng có một phụ nữ thành công thôi, đó chính là em. Nếu như không phải dd.lqd là em, anh đã sớm cũng mất ý chí chiến đấu, vào lúc này Minh Đế ở đâu cũng không biết được? Cho nên em cũng có công lao, chỉ là em không biết mà thôi”.
Hai tay của Giang Triết chậm rãi dời xuống, sau đó ôm lấy đầu Giang Thiến.
"Thật ra cũng trách anh phải hay không? Anh vẫn chưa nói rõ ràng với em, chưa để cho em hiểu được địa vị của em trong lòng anh”.
Giang Triết than nhẹ bên tai Giang Thiến.
"Nhưng Thiến Nhi, anh tưởng rằng em đã biết rồi đấy. Trên thế giới này, anh và em mãi mãi là một thể, anh và em vĩnh viễn sẽ ở cùng nhau. Em vĩnh viễn sẽ là người phụ nữ đứng ở phía sau anh quan trọng nhất”.
"Vĩnh viễn sao?"
Giang Thiến nhẹ giọng nỉ non.
"Đương nhiên là vĩnh viễn. Đồ ngốc”.
Giang Triết hôn nhẹ vành tai Giang Thiến.
"Chẳng lẽ em còn muốn bỏ rơi anh à, hừ, anh mặc kệ, em đã là vợ của anh rồi, anh và em chỉ còn thiếu một nghi thức nữa mà thôi. Em không nên nghĩ tới bỏ đi, anh nhất định sẽ vĩnh viễn nắm tay em lại”.
Nghe những lời nói như thế lỗ mũi Giang Thiến cay cay, sau đó nước mắt đã rơi xuống.
Giang Triết lập tức luống cuống tay chân, khăn giấy trên tủ ở đầu giường cũng không biết rơi đi đâu, sau đó cúi đầu bắt đầu hôn từng chút từng chút nước mắt đang chảy xuống.
"Thiến Nhi, Thiến Nhi, Thiến Nhi”.
Từng tiếng dịu dàng gọi, chạm vào đáy lòng của người ta.
"Đừng khóc, có được không? Em nói cho anh biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì”.
"Rõ ràng anh là người khiến người ta không yên tâm, rõ ràng anh mới có thể đi theo người khác, anh còn cố tình hãm dd.lqd hại người khác. Anh, anh thật là hư, anh thật là hư”.
Giang Triết dừng lại động tác, sau đó ôm mặt của Giang Thiến “Đồ ngốc, thì ra là em ở đây lo lắng chuyện này? Đứa bé ngốc này, bé ngốc của anh”.
Anh ôm cô vào trong ngực, cằm khẽ chống trên trán của cô.
"Anh đã bị em trói lại, sao anh còn có thể đi theo người khác? Được đi bên em, anh cảm thấy thời gian trôi cực nhanh, anh yêu em thương em còn không hết, ngay cả nhìn người phụ nữ khác anh cũng không có thời gian, làm sao còn có thể đi theo người khác đây”.
Anh nhỏ giọng nói, trong lòng từ từ dâng lên, cả người bị một loại cảm giác gọi là ngọt ngào lấp đầy .
Chắc là Thiến Nhi ghen, Thiến Nhi mới khẩn trương, Thiến Nhi đã lo lắng rồi, ha ha, đây có phải một hiện tượng tốt không.
"Có thật không?"
Giang Thiến ngước đầu, đôi mắt to trắng đen rõ ràng cứ nhìn Giang Triết như vậy, bên trong có thật sâu không muốn xa rời.
"Sẽ không bỏ rơi em, cũng không cùng người phụ nữ khác bỏ đi?"
Chuyện như thế gần như không dám tưởng tượng, chỉ cần vừa nghĩ tới trong lòng đã đau đớn sắp chết, thật dd.lqd không cách nào tưởng tượng, nếu như anh thật sự cùng người phụ nữ khác ở cùng một chỗ, mình có phải sẽ khổ sở đến chết đi?
"Thiến Nhi”.
Trong giọng nói của Giang Triết là không vui.
"Anh nói gì sai sao? Chẳng lẽ anh chưa nói đời này em đã khảm vào thân thể của anh, khảm vào lòng của anh, khảm vào mạng của anh sao? Nếu như anh với em nhất định phải chia lìa, như vậy cũng chính là tính mạng của anh đã biến mất.....”.
"Đừng”.
Mặt Giang Thiến hoảng sợ, vội vàng bưng kín miệng Giang Triết.
Giang Triết khẽ liếm bàn tay Giang Thiến.
Thật sự là kỳ lạ, bàn tay Thiến Nhi hình như cũng có một loại hương thơm quá.
"Vì vậy không vui phải không?"
"À không, anh cũng biết phụ nữ có thai rất dễ dàng suy nghĩ lung tung”.
"Là anh không đúng, Thiến Nhi, là anh không đúng, bắt đầu từ ngày mai anh sẽ luôn luôn ở cạnh em được không?"
Giang Triết nhẹ nhàng nói bên tai Giang Thiến.