" Ba " Lục Không Cách chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng ủy khuất
" Lục tiên sinh, ông cho rằng đã đến tình trạng này rồi, khổ nhục kế còn có tác dụng sao?"
Thanh âm đều đều nói ra mấy câu nhưng chẳng khác gì xử Lục Không Cách tử hình.
Lục cha thở dài một hơi, " Giang tổng, Không Cách là bị chúng tôi chiều
sinh hư, không hiểu nhân tình thế thái, hôm nay khiến Giang tiểu thư
chịu thống khổ như vậy, có bị Giang tổng xử phạt cũng là đáng đời nó,
chỉ xin Giang tổng đối với Không Cách nhẹ tay một chút."
Lục
Không Cách nước mắt càng không ngừng chảy xuống, bị Lục cha đánh, nửa
bên mặt đã sớm sưng đỏ, nhưng là cô không có cảm giác đau đớn chút nào.
Hiện tại trong lòng cô chỉ có một loại cảm giác tuyệt vọng.
Giang Triết chẳng qua là quay lưng lại, tựa hồ như không nghe thấy lời nói của Lục cha.
Hồi lâu, anh rốt cuộc đi ra bên ngoài, đi tới cửa phòng bệnh
" Lâm Bân." Anh nhẹ giọng gọi
Lâm Bân liếc mắt nhìn người đang ngủ say trên giường, lại kiểm tra một chút mẩm đỏ trên mặt cùng trên người Giang Thiến Nhi, lúc này mới đi ra
ngoài.
Về dị ứng lần này của Giang Thiến Nhi, Giang Triết đã đi
tìm Lâm Bân rất nhiều lần, anh hy vọng Lâm Bân có thể suy nghĩ ra biện
pháp, sau đó chế tạo ra thuốc chữa bệnh cho Giang Thiến Nhi, anh nói chỉ cần Lâm Bân nghĩ ra biện pháp, bất kể là bao nhiêu tiền anh cũng cho
Lúc ấy , Lâm Bân đã từng nói giỡn
" Nếu như tôi muốn Minh Đế thì thế nào?"
Giang Triết cười: " Lâm Bân, xem ra cậu vẫn chưa rõ Thiến Nhi đối với tôi
quan trọng như thế nào, đối với tôi mà nói, Minh Đế có cũng được, không
có cũng không sao; nhưng là Thiến Nhi thì tuyệt đối không thể không có"
Khi đó, Giang Thiến Nhi vẫn chưa tới mười lăm tuổi Thời điểm Giang Triết
nói câu nói này có bao nhiêu nhu tình mật ý, làm Lâm Bân ghen muốn chết.
Khi Giang Triết biết thân thế của Giang Thiến Nhi, nhiều lần cùng Lâm Bân
nói chuyện phiến, Lâm Bân đã từng nhắc tới có muốn hay không nghiêm chế
vấn đề.
Lúc ấy Giang Triết ánh mắt lạnh lẽo: " Thay đổi chẳng qua là thân phận, không thay đổi được tình cảm."
Khi đó Lâm Bân biết Giang Triết đã thật sâu bị cuốn vào.
Cho nên những năm này, Lâm Bân cơ hồ là chú tâm vào nghiên cứu các loại dị ứng.
Dù sao tiền lương không ít, tiền thưởng nhiều nhất cũng là từ người kia
cung cấp, ngộ nhỡ phát minh ra, còn có thẻ kiếm được khoản lợi rất lớn,
đúng là nhất cử lưỡng tiện
" Thật muốn như vậy?"
Lâm Bân nhẹ giọng hỏi, thật ra trong lòng cũng đã biết những lời này căn bản là dư thừa.
Quả nhiên ánh mắt Giang Triết nghiêng qua mặt của Lâm Bân, sau đó đi vào
phòng bệnh, cặp mắt nhìn vào trên người Giang Thiến Nhi, không nhúc
nhích.