Ác Linh Quốc Gia

Quyển 25 - Chương 33: Gặp lại Thẩm Hoành Viêm




Dịch: Hàn Phong Vũ​

Ra khỏi biệt thự chỗ ở của Hạ Thiên Kỳ, dục theo đường đi Vương Tang Du đều là một dáng vẻ tâm sự nặng nề.

Đào Kim Sơn thấy vậy, không khỏi hỏi:

"Nhìn em giống như có tâm sự?"

"Không có." Vương Tang Du nhìn thoáng qua Đào Kim Sơn mặt mang quan tâm, sau đó cố gắng nặn ra một nụ cười nói:

"Anh nghĩ nhiều rồi."

Đào Kim Sơn và Vương Tang Du thuộc về họ hàng, quan hệ giữa hai nhà cũng tương đối gần, so với Vương Tang Du thì Đào Kim sơn lớn hơn hai tuổi, là anh họ của Vương Tang Du, thế nhưng Vương Tang Du từ chối, đều gọi thẳng tên của hắn.

Có điều hắn ngược lại cũng không chú ý, dù sao loại xưng hô này không có ý nghĩa thực chất nào, thêm vào hiện tại hắn không khác nào được Vương Tang Du che chở, nếu không có Vương Tang Du, Hạ Thiên Kỳ cũng sẽ không qua lại gần với hắn như vậy, giành cho hắn nhiều lợi ích như vậy.

"Em lừa gạt Triệu An Quốc như vậy còn tạm được, nhưng muốn gạt anh thì không được đâu.

Mặc kệ nói như thế nào, anh cũng là anh họ của em, tâm tư của em gái còn nhìn không thấu thì cũng xong rồi.

Anh biết em thích lão đại của chúng ta, lão đại cũng đích xác là một nhân vật, tuy nói những gì anh hiểu về hắn kém xa không nhiều bằng mọi người, nhưng cũng coi là thấy tận mắt hắn từng bước đi về phía đỉnh cao, là làm thế nào làm vương làm tướng trong hiện thực.

Nếu hai người có thể thành, anh đều hài lòng hơn so với bất kỳ ai khác, ai không muốn em rể của mình giỏi giang hơn, cùng nhau dính thơm lây.

Thế nhưng nghĩ vẫn là nghĩ, toàn bộ cứ cho thầm thích là được rồi, một khi nói ra thì loại quan hệ thuần túy này bây giờ của hai người cũng không còn tồn tại nữa.

Bên cạnh lão đại đã có Sở Mộng Kỳ, lại có Triệu Tĩnh Thù, hai người kia so sánh với em đều có ưu thế hơn.

Sở Mộng Kỳ kia là sư muội của Lãnh Nguyệt, cũng tương đương với loại quan hệ này của chúng ta, bây giờ lại là một thành viên trong đội ngũ của lảo đại, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy, câu nói kia nói thế này, là gần quan được ban lực, mặc dù ngay từ đầu không thích, chỉ cần trong lòng người ta có suy nghĩ, lâu ngày sinh tình cũng có thể nước chảy thành sông.

Còn như Triệu Tĩnh Thù, từ trước tới nay quan hệ với lão đại không rõ ràng, hai người lại cùng nhau đi tới trong những ngày gian khổ, cảm tình tự nhiên không cần phải nói.

Anh biết rõ hai người kia, khó nói người ưu tú như hắn không có những người khác thích, cũng sẽ không có nữ cường nhân cùng cấp bậc theo đuổi.

Mặc dù em cũng rất ưu tú, không thể so với bất kỳ kẻ nào, thế nhưng thời cơ tốt nhất đã bị người ta chiếm trước..."

"Tôi với quản lý Hạ chỉ có ngưỡng mộ và cảm kích, cũng không có ý nghĩ gì khác, cho nên những lời này anh không cần nói với tôi, tôi không có hứng thú suy nghĩ, càng không có hứng thú đi nghe."

Vương tang Du trực tiếp mặt lạnh ngắt lời Đào Kim Sơn còn muốn thao thao bất tuyệt, Đào Kim sơn sửa lại máu tóc có hơi rối loạn của mình, thở dài nói:

"Em chính là mạnh miệng, có điều quên đi, trong lòng em đều biết là được rồi.

Mặt khác, anh thấy lần này lão đại trở về, chắc là làm nhiệm vụ giao thiệp giữa Minh Phủ, dù sao hắn đã tăng lên tầng thứ cấp giám đốc rồi, trong mảnh trời đất hiện thực nhỏ bé nà đã không còn dung nổi hắn nữa.

Cũng không biết hắn sẽ giao lại vị trí người cầm quyền đệ tam Minh Phủ cho ai, có điều anh cảm thấy hy vọng của em vẫn rất lon81.

Thực lực bây giờ của em và Triệu tĩnh Thù xê xích không nhiều, đoạn thời gian gần nhất đều tiến lên vùn vụt, khoảng cách với cấp ác quỷ cũng không xa, chỉ cần Triệu tĩnh Thù đi theo lão đại, vậy thì nơi này chính là..."

"Tôi nói anh còn xong chưa! Cứ suốt ngày không làm gì khác, chỉ biết quan tâm mấy chuyện vô dụng này!

Anh nhìn An Quốc người ta một chút, bây giờ đã hoàn toàn bỏ qua anh, sao anh không biết sốt ruột đi chứ.

Chúng ta có thể có ngày hôm này, còn có thể có mạng để sống, được người phía dưới kính nể, đều là quản lý Hạ cho. Dù sao chúng ta vẫn phải cố gắng làm được chút gì đó, để làm quàn hồi báo đi."

Vừa bị Vương tang Du nói như vậy, Đào Kim Sơn tức khắc có chút xấu hổ.

Vì từ khi đệ tam Minh Phủ mạnh lên, danh tiếng của Hạ Thiên Kỳ trong Minh Phủ là như sấm bên tai, sau khi Đào Kim Sơn trở thành quản lý, thân phận cũng nước lên thuyền lên.

Dù sao em họ Vương Tang Du là thay mặt người cầm quyền, Hạ Thiên Kỳ không có ở đây, cô chính là lão đại, người làm anh họ này như hắn tự nhiên cũng bay lên ngạo mạng hơn, gần đây có thể nói là không sợ trời không sợ đất, thoải mái khủng khiếp.

Hắn cũng không như những người Vương Tang Du Triệu Tĩnh Thù này, chỉ một lòng muốn nâng cao sức mạnh, đuổi theo bước chân của Hạ Thiên Kỳ.

Hắn đã cảm thấy trong hiện thực tốt vô cùng, có phụ nữ chơi, có tiền xài, có quyền lực có thể dùng, cần gì phải chạy tới đệ nhị vực đi chịu chết.

Còn như cái suy đoán tương lai mà Hạ Thiên Kỳ nói với bọn họ lúc gần đi kia, thế giới hiện thực rất có khả năng cũng bị nhập vào đệ nhị vực, mặc dù nghe rất dọa người, thế nhưng tất cả đều chỉ là suy đoán, bát tự còn chưa rẽ đâu.

"Liều mạng như vậy làm gì chứ, an an ổn ổn ở lại trong hiện thực hưởng phúc thật tốt, cái này không phải là nguyện vọng của chúng ta khi ở tầng lớp thấp nhất sao."

"Tùy anh đi, tôi cũng lười nói với anh. Một hồi nữa tôi gặp mấy ứng cử viên quản lý, nếu quản lý Hạ đã giao chuyện chọn người tiến cử cho tôi, tôi nhất định sẽ có trách nhiệm với hắn, có trách nhiệm với đệ tam Minh Phủ.

Tôi đi trước."

Vương Tang Du nói xong, lại không để ý tới Đào Kim Sơn, một tay kéo cửa chiếc cayenne màu đen kia của cô, sau đó lái xe rời đi.

"Người phụ nữ này mà, chính là quá ngây thơ, không đụng tường nam sẽ không quay đầu lại."

Đào Kim sơn nhìn phương hướng Vương Tang Du rời đi xa, thở dài có chút bất đắc dĩ, cũng không nghĩ nhiều cái gì, sau đó cũng leo lên xe ngồi rời đi.

- ---

Trong một căn biệt thự bố trí hết sức xa hoa, trước một cửa sổ đại sảnh ở lầu một, một nam một nữ đang đối diện với vườn hoa tạo cảnh ngoài cửa sổ, thở hổn hển triền miên.

Âm thanh cô gái vô cùng tiêu hồn, vóc người nóng bỏng, là một ngơi sao mới vừa mới từ từ nổi lên trong giới điện ảnh.

"Ông xã, gần đây sao anh không có chút trạng thái nào vậy. Người ta còn chưa có tận hứng đâu..."

Hai người kết thúc rất nhanh, điều này cũng khiến cô gái có chút oán hận, hai cái tay quấn trên cổ gã đàn ông, vẫn dụ dỗ đối phương.

"Gần đây chuyện của công ty rất nhiề, tự nhiên không có trạng thái gì. Cô vẫn nên vội vàng bận rộn chụp albom mới của cô đi, có phiền toái gì, thì cứ đi tìm Đại Phật, hắn sẽ giúp cô giải quyết.

Mấy ngày nay tôi cần thanh tịnh."

"Được rồi, biết anh là một đại nhân vật, người bận rộn.

Vậy em đi trước, buổi tối còn có một thông báo phải theo."

"Ừ."

Người đàn ông gật đầu một cái, cầm cái áo ngủ trên salon mặc lên người, sau đó lại dựa vào ghế salon hút thuốc.

Một điếu thuốc còn chưa hút hết, gã lại lòng có cảm giác nhìn về phía cổ tay, phát hiện trên đồng hồ vinh dự nhận được một tin tức vi deo hội nghị.

Theo bản năng suy nghĩ một chút, người đàn ông chợt nghĩ tới điều gì, vội vã tiếp nhận lời mời.

Ngay sau đó, bộ mặt tháng chút tà ác của Hạ Thiên Kỳ đột nhiên lấy hình thức hình chiếu xuất hiện trên vách tường trước mặt.

"Quản lý Thẩm gần đây khỏe không?"

Người đàn ông không là người khác, chính là lão đại Thẩm Hoành Viêm của đệ nhị Minh Phủ.

Thấy hình chiếu của Hạ Thiên Kỳ sôi nổi trên đó, mặc dù Thẩm Hoành Viêm đã sớm có suy đoán, nhưng khi nhìn thấy Hạ Thiên Kỳ vẫn không khỏi có chút hãi hùng khiếp vía, nhưng vẫn giữ được trấn tĩnh, cũng cười trả lời:

"Vẫn là thua kém quản lý Hạ rồi, quản lý Hạ đột nhiên quay lại tìm tôi, là có chuyện gì không?"

"Không cần lo lắng, tôi tuyệt đối không phải muốn cướp địa bàn của đệ nhị Minh Phủ của ông, chỉ đơn thuần hỏi ông chút chuyện mà thôi.

Tôi nghe nói đoạn thời gian trước, Minh Phủ đệ nhị vực có xuống mấy người cấp giám đốc, thế nhưng không tới mấy ngày đã rời đi, những người đó là ông gặp mặt phải không?"

"Không sai, quả thực có chuyện này, bọn họ tới tìm tôi trước." Thẩm Hoành viêm gật đầu không cho ý kiến.