Ác Linh Quốc Gia

Quyển 24 - Chương 7: Hai người lúng túng




Dịch: Hàn Phong Vũ​

Cát Lâm bị Lưu Tĩnh nói không còn cách nào khác, kỳ thực trong lòng hắn cũng cảm thấy trong mấy ngày gần đây hắn biểu hiện quá mức kinh sợ, hoàn toàn không giống đàn ông.

Cứ cho là trên đời này thật sự có quỷ thì lại có gì đáng sợ, cho dù là nữ quỷ váy đỏ hắn gặp qua kia, bây giờ không phải sống rất khỏe sao!

Nếu vì tới một sân chơi đã bị dọa tới chết khiếp, kêu khóc đòi đi về, nếu việc này tới tai của Tạ Phương Phương bọn họ, vậy sau này mặt mũi hắn sẽ hoàn toàn không có chỗ để.

"Được rồi, tới thì tới, vậy thì chơi cho thật vui được rồi, không thể phụ tiền vào cửa của chuyến đi lần này."

"Như vậy không phải được hơn sao, lúc này em ở ngay bên cạnh anh, nếu lại có nữ quỷ gì giả mạo em, em quạt nát mặt nó."

Lưu Tĩnh thấy Cát Lâm không nói lại nữa, cũng vui vẻ ôm cánh tay Cát Lâm, chào hỏi Tạ Phương Phương và Tào Thắng đứng bên cạnh nói:

"Này, hai người các người đừng nhìn, chúng ta có thể ở nơi này một ngày đó, sau đó có cả đống thời gian cho các người tham quan."

...

Từ nhà ngục Hắc Thiết đi vào một cảnh tượng kế tiếp, Hạ Thiên Kỳ chỉ cảm thấy như đang nằm mơ, một cơn ác mộng tràn đầy máu tanh.

Hắn thấy rất nhiều người, bị giết chết tàn nhẫn, phanh thây, băm xác ra hầm.

Mà khi hắn lần nữa khôi phục tỉnh táo, lại phát hiện mình đang đứng dưới vòng quay khổng lồ, xung quanh đông nghẹt người xếp hàng.

Lãnh Nguyệt không biết tung tích, hắn theo bản năng tìm kiếm xung quanh thế nhưng cũng không phát hiện, có lẽ không ở gần chỗ mình.

Có điều hắn cũng không lo lắng, vì một phần nước thuốc thuật pháp Sở Mộng Kỳ vơ vét trên người Trần Minh, hắn cũng có giao cho Lãnh Nguyệt một phần, đoán chừng không quá lâu sau, là bọn họ có thể chạm mặt nhau ở chỗ này.

"Đừng ngơ nữa, tới phiên chúng ta rồi, nhanh lên đi."

Đang khi Hạ Thiên Kỳ đang trầm tư, đột nhiên phía trước có một cánh tay có chút ấm áp đưa tới bắt được tay hắn.

Hạ Thiên Kỳ như bị điện giật, vô ý thức rút về, phát hiện người vừa cố gắng nắm tay hắn lại, là một nữ sinh chỉ vào khoảng mười sáu mười bảy tuổi.

Nữ sinh mặc một cái áo khoác màu vàng, da dẻ trắng trẻo đáng yêu, một đôi mắt to mang theo bất mãn, nhìn Hạ Thiên Kỳ nháy không ngừng:

"Cậu trúng tà sao? Nhanh lên đi."

Hạ Thiên Kỳ hoàn toàn không có ấn tượng với nữ sinh, có điều hắn cẩn thận quan sát đối phương một lần, sau đó có chút mừng thầm đồng ý nói:

"A, bây giờ đi ngay."

Tình hình tương tự, ngay từ lúc Ngô Địch dẫn bọn hắn vào sự kiện mô phỏng ở đệ nhị vực đã từng xuất hiện, khi đó hắn và Lãnh Nguyệt biến thành bác sĩ, có lẽ lần này trong mắt người khác hắn chắc là học sinh, hoặc là bạn trai của nữ sinh này.

Cho tới nay đều có lan truyền hỉ làm cha*, thế nhưng Hạ Thiên Kỳ chưa từng nghe qua hỉ làm bạn trai.

*Hỉ làm cha, nghĩa là mấy bạn giai bình thường cua được nữ thần, sau này mới biết là do mấy nàng ấy có con với người khác mà người ta không nhận nên phải tìm người chịu trách nhiệm. (Internet)

Có điều em gái này dáng dấp thật đáng yêu, tuyệt đối là vui mừng không nhỏ.

Vòng xoay khổng lồ chậm rãi đi lên, Hạ Thiên Kỳ ngồi trên ghế có chút khẩn trương, nhìn người xếp hàng phía dưới hóa thành con kiến từng chút một.

Trong quá trình hắn không nhìn em gái bên cạnh, mà là cẩn thận tìm bóng dáng của Lãnh Nguyệt, không biết có phải vận may của hắn quá tốt hay không, tại một hướng góc đông bắc, thấy Lãnh Nguyệt mặt lạnh như băng bị một đám người vây quanh, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt như phỏng vấn vậy.

Nữ sinh không nói tiếng nào, Hạ Thiên Kỳ thì nghĩ tới có phải Lãnh Nguyệt cũng sẽ bị sắp xếp một em gái hay không, nếu tình hình cũng như hắn, vậy lần này có thể nói là có chuyện vui xem.

Sau khi không ngừng liếc Hạ Thiên Kỳ vài lần, thế nhưng Hạ Thiên Kỳ không phản ứng chút nào, nữ sinh rốt cuộc ngồi không yên, có chút tức giận nói với hắn:

"Phía dưới có gì hay mà nhìn, cậu cũng sợ ngã xuống?"

"Cô nhắc tôi mới nhớ, cô vừa nói như vậy tôi thật sự có chút sợ hãi."

Mặc dù Hạ Thiên Kỳ không sợ độ cao, thế nhưng quá cao thì tim nhỏ không chịu nổi.

Nữ sinh thấy Hạ Thiên Kỳ vẫn không có ý tứ để ý tới cô ta, nhịn không được trong lòng mắng thứ kiệm lời.

Vòng quay khổng lồ lên cao rất chậm, Hạ thiên Kỳ ngồi một hồi cũng có chút nhàm chán, cũng mãi cho tới lúc này mới nhớ tới bên cạnh còn có một em gái có thể giải sầu, nên lập tức hỏi:

"Hai ta quen nhau bao lâu rồi?"

"Cậu nghĩ gì vậy, ai quen với cậu."

Nữ sinh thấy Hạ Thiên Kỳ trực tiếp như vậy, trên mặt tức khắc đỏ lên, quay đầu không nói.

Thấy vậy, Hạ Thiên Kỳ tức khắc hiểu được, hóa ra trong mắt của nữ sinh bọn họ không phải người yêu, mà là thiếu niên thiếu nữ thanh xuân có ý với nhau, tới nơi này chơi để nuôi dưỡng tình cảm.

Hạ Thiên Kỳ tuy tính cách rất đê tiện, thế nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, ngược lại cũng mạnh hơn không ít so với trước.

Nếu đổi lại là trước kia, có một em gái tự dưng xuất hiện, khó tránh khỏi hắn sẽ làm ra vài chuyện hèn hạ.

Thế nhưng lúc này, hắn lại cảm thấy có nữ sinh ở bên cạnh là một gánh nặng, vì nếu thật sự gặp phải quỷ, ngay cả quản hắn cũng không muốn quản.

Là vì lo cho an toàn của nữ sinh này, Hạ Thiên Kỳ cảm thấy còn chưa phải chiếm ưu thế, chờ vòng quay khổng lồ lên cao lại hạ xuống sẽ ầm ĩ với đối phương một trận, nhanh chóng đuổi người đi rồi lại nói.

Nghĩ tới đây, hắn có chút áy náy nhìn nữ sinh một cái, sau đó lại lần nữa trầm mặc.

"Có phải cậu và Ngô Nghiên thân hơn?"

Vòng quay khổng lồ chậm rãi di chuyển lên, đang trong im lặng, nữ sinh đột nhiên quay đầu hỏi Hạ Thiên Kỳ một câu.

"Chúng tôi vẫn luôn có một chân, bây giờ còn, thỉnh thoảng sẽ hẹn nhau làm gì đó."

Hạ Thiên Kỳ nói như chuyện có thật.

Nữ sinh nghe xong tức khắc đen mặt hung hăng đẩy Hạ Thiên Kỳ một cái, may mà nữ sinh không có sức lực gì, nếu đổi lại là một người đàn ông đột nhiên đẩy tới một cái, khó tránh bị đẩy té xuống chết.

"Sao cậu có thể vô sỉ như vậy, hai người các người đã ở cùng nhau, vậy tại sao phải hẹn tôi ra!"

"Vì một chân đứng hai thuyền rất thoải mái, thế nào, cô không vui?"

"Cậu là đồ khốn kiếp!"

"Chúc mừng cô đáp đúng. Hóa ra cô cũng có lúc thông minh như vậy!"

"Cậu..."

Nữ sinh tức giận không biết nói cái gì cho phải, Hạ Thiên Kỳ thì cười một cái, hời hợt nói:

"Dù sao tôi chính là người như vậy, nếu cô đồng ý thì ở lại đây với tôi, không đồng ý thì muốn đi đâu thì đi."

Nữ sinh không lên tiếng, cúi đầu bật khóc, Hạ Thiên Kỳ chỉ cảm thấy thốn một trận, thế nhưng hắn cũng không có cách nào, nếu nữ sinh ở lại nơi này ngọt ngào với hắn, một người cảm tính như hắn chắc chắn sẽ không nhìn nữ sinh gặp nguy hiểm không lo, nên còn không bằng đuổi đi sớm.

Tránh cho một hồi nữa trôi qua, là có muốn chạy cũng không được.

Mà vào giờ phút này, so với Hạ Thiên Kỳ mà nói, Lãnh Nguyệt còn thốn hơn so với hắn.

Vừa mới mơ mơ màng màng khôi phục tỉnh táo, anh ta lập tức bị một đám người vây quanh, nếu không phải chụp ảnh làm kỷ niệm, nói anh ta là minh tinh gì gì kia.

Vì số người thật sự quá nhiều, ba vòng trong ba vòng ngoài vây kín anh ta, ngay cả muốn đẩy đám người ra để chạy trốn anh ta cũng không làm được.

Chỉ có thể vừa mặt không thay đổi hùa theo, vừa đẩy người, cưỡng ép đẩy ra một kẽ hở chui ra ngoài.

Vốn là vòng quay khổng lồ là chỗ hẹn hò lãng mạn, kết quả một phen lời nói của Hạ Thiên Kỳ thành hồi ức đau thương của nữ sinh.

Vòng quay khổng lồ hạ xuống, nữ sinh lại lau nước mắt chạy ra, Hạ Thiên Kỳ rất sợ nữ sinh đi một vòng lại chạy tới nơi khác, vì vậy vẫn luôn đi theo phía sau, mãi đến khi xác định nữ sinh đi ra ngoài hắn mới yên tâm.

Trong quá trình chính hắn cũng có thử rời khỏi phạm vi khu vui chơi, kết quả phát hiện cũng không chịu bất kỳ hạn chế gì, điều này cũng khiến hắn do dự có nên gọi Lãnh Nguyệt ra ngoài trốn thử hay không.

Kỳ đóng băng năng lực lần nữa xuất hiện trên mặt đồng hồ đồng hồ vinh dự, so với 72 tiếng lần trước, lần này chỉ có 12 tiếng.