Ác Linh Quốc Gia

Quyển 22 - Chương 60: Triệu tập




Dịch:Hàn Phong Vũ

Đợi tới khi sửa đổi xong mấy quy định này, hắn lại bắt đầu phân phối tài nguyên, đưa một số sự kiện quỷ vật đều là quỷ mị, hầu như đều giao cho Triệu Tĩnh Thù và Vương Tang Du bọn họ.

Còn lại thì đều dựa theo tính chất thực lực trên mặt bằng chung của các nhân viên, đồng thời phân ra.

Mặc dù có rất nhiều sự kiện mà vừa nhìn qua đã thấy kết quả, thậm chí có thể nói chính là vì bẫy chết người đi, nhưng điều này cũng không thể nào trách hắn, dù sao hiện trạng tuyệt vọng của đệ tam Minh Phủ bày rõ ở đó, cũng thật sự là không có nhiều người để dùng như vậy.

Chia xong tài nguyên, Hạ Thiên Kỳ lại định tắm rửa đi ngủ, lại theo thói quen thả quỷ vực ra, bao phủ toàn bộ tòa chung cư mình ở, hắn có chút kỳ quái phát hiện Sở Mộng Kỳ và Triệu Tĩnh Thù cũng không nghỉ ngơi.

Triệu Tĩnh Thù đang ngẩn người ra nhìn trần phòng trắng sáng trên đầu, còn Sở Mộng Kỳ thì co người trên giường, tâm tình mất mát.

Hạ Thiên Kỳ cũng không tìm ai, chỉ lắc đầu một cái, lại hút ý thức ra khỏi bên bọn họ, tắm rửa một chút lại đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Hạ Thiên Kỳ còn đang trong giấc mộng, thông qua quỷ vực lại bén nhạy nhận thấy được, Sở Mộng Kỳ len lén chạy vào căn hộ của hắn.

Hạ Thiên Kỳ không mở mắt, tiếp tục giả vờ ngủ, Sở Mộng Kỳ đứng trong phòng khách do dự một lúc lâu mới gõ cửa.

"Gì vậy, lẽ nào cô muốn cho tôi ôm cô ngủ sao."

Cửa phòng ngủ vô thanh vô tức mở ra, Sở Mộng Kỳ kinh ngạc phát hiện Hạ Thiên Kỳ chỉ mặc một cái quần đùi nằm trên giường.

"Ông thật là..."

Nhìn tư thế ngủ có chút không có tiết tháo của Hạ Thiên Kỳ, Sở Mộng Kỳ tức khắc thẹn thùng quay người đi, ngược lại Hạ Thiên Kỳ ra vẻ không sao cả nói:

"Tôi thật là cái gì mà tôi, tôi đi ngủ ở nhà của tôi, có cởi toàn bộ cũng bình thường. Cô mau nói tìm tôi để làm gì."

"Tôi muốn biết vì sao ông kiên trì như vậy. Ông không phải người không có đầu óc, sẽ không vô duyên vô cớ đưa ra quyết định này đi."

Sở Mộng Kỳ do dự một chút, rốt cuộc đi thẳng vào trong, sau đó ngồi bên mép giường.

Nghe mùi thơm nhàn nhạt trên người Sở Mộng Kỳ, thân dưới của Hạ Thiên Kỳ nhất thời có chút phản ứng, hắn vội vàng kéo chăn đắp lại, sau đó ngồi thẳng thân trên dậy:

"Tôi không lừa gạt cô, cũng là vì Tĩnh Thù bọn họ vẫn còn ở đệ tam Minh Phủ, tôi không thể để cho bọn họ thua thiệt, thêm nữa, tôi cũng cần Minh Phủ giúp tôi đào tạo thế lực của mình.

Cho nên bất kể thế nào, tôi cũng không có lý do nhượng bộ. Chỉ đơn giản như vậy."

Mặc dù trong lòng đã có suy đoán, thế nhưng khi Hạ Thiên Kỳ nói ra, cô vẫn cảm thấy rất chấn động, nhưng so với an toàn bản thân của cô, hiển nhiên so với cô, Hạ Thiên Kỳ xem Lãnh Nguyệt và Triệu Tĩnh Thù như người nhà của mình.

Vì trên đời này có rất nhiều chuyện, không phải nói không có cách nào làm thì không làm, không phải nói không có khả năng thì sẽ không đi thực hiện.

Trước mắt tình cảm, hiển nhiên Hạ Thiên Kỳ xem lý trí là đồ bỏ đi, vô cùng tôn trọng nội tâm của mình.

Sở Mộng Kỳ trầm mặc một hồi, mới lại hỏi:

"Vậy ông có tính toán gì hay không? Lẽ nào chính là trực tiếp cứng chọi cứng với hai nhà Minh Phủ?"

"Tôi là thấy, chỉ có cô xem tôi là đồ đần, sao tôi có thể làm như vậy.

Nhất định sẽ nghĩ một cách làm có thể được nhất, không nói khiến cho một nhà trong đó giúp chúng ta, ít nhất không để cho hai nhà bọn họ cũng tiến lên.

Có điều cụ thể tôi còn chưa nghĩ xong, còn cần ra thêm cân nhắc.

Ngược lại hẳn là cô phải nghĩ rõ ràng, có muốn cùng đi gần với chúng tôi như lúc này nữa hay không, chuyện lần trước còn có Giang Chấn và Lữ Nhữ Nham biết rõ, một khi bọn họ chụp lên đầu cô cái mũ thông đồng, thì tình cảnh của cô sẽ nguy hiểm."

"Không có ai biết quan hệ của tôi và sư huynh, trong mắt bọn họ, tôi là bị Hầu Tử ép, lúc này mới xin viện trợ từ bên ngoài, chúng ta chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.

Nếu không, tôi đã sớm không thể lăn lộn ở đệ nhất Minh Phủ nữa.

Sở dĩ sau đó Giang Chấn và Lữ Nhữ Nham không làm gì tôi, tôi cố ý ẩn núp bọn họ là một mặt, quan trọng hơn là tôi nhận được bảo vệ của một quản lý cấp cao, hắn muốn chờ sau khi thực lực tôi tăng lên một bước nữa, sẽ để cho tôi gia nhập vào đoàn đội của cô ta.

Nên ông không cần lo lắng tôi bên này, tôi am hiểu nhất là tự bảo vệ tôi."

"Vậy thì tốt."

Hạ Thiên Kỳ nói xong, lại ỉu xìu ngáp một cái.

Thấy vậy, Sở Mộng Kỳ cũng không có ý định ở lại lâu, đợi sau khi nói một tiếng với Hạ Thiên Kỳ, lại bước nhanh rời đi.

Sau khi Sở Mộng Kỳ rời đi, Hạ Thiên Kỳ lại thay đổi vẻ buồn ngủ trước đó, trong mắt lấp lánh tinh quang.

2 giờ chiều, ba người Đào Kim Sơn, Triệu An Quốc, Vương Tang Du và Diêu Trí, sau khi nhận được thông báo của Hạ Thiên Kỳ, lần lượt đi tới một quán caffe bên cạnh văn phòng Hoàng Kim gặp mặt.

Hạ Thiên Kỳ cũng không gọi Sở Mộng Kỳ và Triệu Tĩnh Thù tới đây, vì nghiêm chỉnh mà nói, bọn họ thuộc về bạn bè, cũng không tính là thuộc hạ của hắn.

Vì thời gian và địa điểm đều là hắn định, nên hắn tới hơi sớm một chút, thế nhưng hắn vừa mới ngồi xuống không bao lâu, lại thấy mấy người Vương Tang du đồng thời đi vào, có thể thấy là trước đó đã giao hẹn lẫn nhau.

"Bên này."

Hạ Thiên Kỳ vẫy vẫy tay về phía mấy người, thấy Hạ Thiên Kỳ đã đến, mấy người Vương Tang Du đều có chút ngoài ý muốn, không nghĩ hắn lại tới sớm như thế, lại vội vàng gật đầu bước nhanh tới.

Mấy người vừa mới tới gần một chút, lại gần như là miệng đồng thanh chúc mừng hắn:

"Chúc mừng tiền bối thông qua sát hạch quản lý cấp cao."

"Chúc mừng quản lý Hạ."

"..."

Trong mấy người, ngoài Diêu Trí chỉ gật đầu tượng trưng ra, hai người còn lại đều bày tỏ chúc mừng Hạ Thiên Kỳ tấn chức. Hạ Thiên Kỳ và Triệu Tĩnh Thù bọn họ tự hiên là thực tế, không có gì phải giấu giếm, thế nhưng với Vương Tang Du bọn họ, mặc dù cũng rất quen thuộc, nhưng nói cho cùng chỉ là cùng nhau cộng tác mà thôi, nên hắn vui vẻ đón nhận lời chúc mừng của mấy người.

Đợi sau khi mấy người ngồi xuống, Hạ Thiên Kỳ lại đi thẳng vào vấn đề nói:

"Cố ý tìm mọi người qua đây, là có chút tình hình muốn nói với mọi người.

Lương Nhược Vân đã đi tới đệ nhị vực, trước khi đi cô ấy đã chuyển giao quyền nắm giữ Minh Phủ lại cho tôi, sau này sự kiện của mọi người đều do tôi phân phối."

"Quản lý Hạ anh là nói anh thay thế Lương Nhược Vân?"

Vốn là Hạ Thiên Kỳ thông qua sát hạch quản lý cấp cao, trở thành quản lý cấp cao đã đủ khiến bọn họ kinh ngạc, kết quả không nghĩ tới Hạ Thiên Kỳ vậy mà trở thành lão đại của đệ tam Minh Phủ.

"Không phải thay thế, mà là chuyển giao quyền lực."

"Vậy có phải nói, sau này mấy người chúng tôi có núi dựa hay không?"

Triệu An Quốc nói đến đây trên mặt tràn đầy hớn hở, tiếp thep vẻ mặt khiếp sợ quay về phía Đào Kim Sơn và Vương Tang Du nói:

"Bây giờ hai người thấy chưa, lúc đó biết tiền bối tham gia sát hạch quản lý cấp cao, cả đám đều mặt ủ mày chau, tôi đã nói không thành vấn đề, kết quả không những không thành vấn đề, còn trở thành lão đại của Minh Phủ.

Tôi thật sự cao hứng, thật sự, không chỉ có vui mừng cho tiền bối thôi đâu, mà còn cho chúng ta nữa."

Triệu An Quốc càng nói càng kích động, đến cuối cùng ngồi không yên nữa mà bắt đầu huơ tay múa chân.

Còn Đào Kim sơn và Vương Tang Du, sau kinh ngạc ngắn ngủi, trên mặt cũng hiện ra kích động vui vẻ, hiển nhiên bọn họ đều rõ ràng, Hạ Thiên Kỳ tiếp nhận đệ tam Minh Phủ có ý nghĩa với bọn họ như thế nào.

Diêu Trí cũng không quá rõ ràng chuyện của Minh Phủ, trên thực tế gã cũng không có hứng thú với chuyện này, nên gã chỉ ngồi bên cửa sổ trầm mặc không nói.

Hạ Thiên Kỳ không mượn chuyện hắn tấn chức trò chuyện thêm nữa, lại đổi đề tài, nhìn về phía diêu Trí đang trầm mặc, nói với gã:

"Gần đây anh làm rất tốt, mục đích của chúng ta tương đồng, nên đừng nói cảm ơn tôi, vẫn là câu nói kia, nếu bên kia anh có vấn đề gì, có thể phản hồi lại cho tôi, tôi sẽ giúp anh giải quyết."

"Tôi biết." Diêu Trí hiểu rõ gật đầu.

Nghe Hạ Thiên Kỳ khen ngợi Diêu Trí, Triệu An Quốc cũng chen vào một câu nói:

"Diêu lão ca cũng giúp chúng tôi quan tâm rất lớn, hai lần sự kiện này có thể tương đối thư thả hoàn thành, ít nhiều làm phiền anh ta cho chúng tôi thông tin. Lần này có tin tức của Diêu lão ca bên này, cộng thêm tiền bối mở cánh cửa nhỏ bên đó, có lẽ chúng tôi sống còn dễ chịu hơn so với trước kia."

Mặc dù Triệu an Quốc đang khen Diêu Trí, nhưng trong lòng mấy người bọn họ đều biết rõ, Diêu Trí cũng là làm việc cho Hạ Thiên Kỳ, nói trắng ra là, bọn họ có thể giành được một phần lợi ích, cũng đều là lạy Hạ Thiên Kỳ ban tặng.