Dịch: Swinder | Biên: Hàn Phong Vũ
Dùng toàn lực thử đánh vỡ không gian lập phương, nhưng kết quả vẫn không thể phá vỡ.
Mức độ chắc chắn không gian lập phương nằm ngoài dự đoán của Hạ Thiên Kỳ, đồng thời nương theo chấn động kịch liệt của không gian, ngoài vách tường xung quanh cũng trở thành một mảng lửa đỏ.
Hạ Thiên Kỳ không dám tưởng tượng, nếu như cứ để không gian lập phương nổ tung, hắn cứ bị kẹt bên trong thì sẽ dẫn tới kết quả thế nào.
Hắn nghĩ, cho dù mình có quỷ giáp bảo vệ, sợ cũng khó thoát khỏi vận mệnh bị tan xương nát thịt.
Mặc dù đã dự liệu trước được vận mệnh kế tiếp của mình, nhưng ngoài lắng suông ra, Hạ Thiên Kỳ hoàn toàn không tìm ra biện pháp giải quyết vấn đề.
Hắn còn có thể ở đây kiên trì bao lâu, 10 phút? 5 phút? Hoặc ngắn hơn nữa.
Hạ Thiên Kỳ cũng không vì sắp chết đến nơi mà bối rối luống cuống. Trên thực tế, với những tình huống trước mắt, từ khi tiến vào Minh Phủ đến nay, không biết hắn đã trải qua bao nhiêu lần.
Cho nên hắn biết rõ, càng đến gần ngưỡng cửa sống chết, mới càng cần tỉnh táo, vì cứ hoảng sợ ngoài có thể khiến bản thân càng thêm tuyệt vọng ra, thì hoàn toàn không giải quyết được bất cứ vấn đề gì.
Đặt mông ngồi dưới đất, mồ hôi lạnh dày đặc trên mặt Hạ Thiên Kỳ trượt xuống hai bên má hắn.
Lực lượng tấn công thuần túy hắn vừa thử qua, căn bản không có cách nào phá được hàng rào không gian lập phương, nếu dựa vào năng lực, hắn cũng có thể thử dùng năng lực nuốt chửng của quỷ anh, nuốt trọn cả không gian.
Nhưng ai mà biết được, không gian lập phương bị hắn nuốt vào, có thể sẽ phát nổ trong cơ thể hắn hay không, nói như vậy hắn càng chỉ có một con đường chết.
Hắn không dám dùng năng lực, cậy mạnh cũng không dùng được, Hạ Thiên Kỳ luôn là người lạc quan, cảm thấy lần này mình quải* thật rồi.
*Quải = chết, thường dùng nhiều trong game.
Tuy nhiên, suy nghĩ tuyệt vọng chỉ thoáng qua đã biến mất, người khác có lẽ sẽ từ bỏ, nhưng Hạ Thiên Kỳ hắn tuyệt đối sẽ không buông tha dù chỉ là một tia sống sót.
Năng lực không cách nào dùng được, dựa vào man lực cũng không được, như vậy hắn chỉ có thể như những người chủ thuật pháp như Lãnh Nguyệt, dùng quỷ thuật, đánh tan không gian lập phương bao vây hắn!
Hắn chưa hề thi triển quỷ thuật, toàn bộ những hiểu biết về quỷ thuật đều bắt nguồn từ sự chỉ dạy của Ngô Địch.
Muốn thi triển quỷ thuật, chẳng những cần chất lỏng đen chống đỡ, còn cần một thanh quỷ binh mới có thể thi triển quỷ thuật.
Từ đầu hắn nghĩ là chờ có cơ hội, chém đứt chi của quỷ vật chế tạo thành quỷ binh, nhưng hiển nhiên trước mắt hắn cũng chỉ có thể dùng chính thân thể của mình.
Hạ Thiên Kỳ cũng không phải người không quả quyết, từ suy nghĩ tới hành động, trước giờ hắn làm việc đều có nguyên tắc riêng.
Mặc dù vừa nghĩ chuyện hắn muốn làm có chút tàn nhẫn với chính mình, nhưng vì mạng sống, vì có thể có cơ hội đánh phá không gian lập phương, hiện tại hắn cũng không có sự lựa chọn nào khác.
Đứng lên khỏi mặt đất, Hạ Thiên Kỳ lấy một chai nước thuốc khôi phục trong túi siết chặt trong tay, sau đó hắn hít một hơi thật sâu, trong mắt lóe lên một tia hung ác, thu lại quỷ giáp bảo vệ vị trí trước ngực, sau đó dùng vuốt quỷ như dao nhọn hung hăng đâm vào ngực.
Máu tươi từ vết thương tự mình làm chảy ra một mảng lớn, Hạ Thiên Kỳ cố nén đau đớn, gào thét nắm chặt một cọng xương sườn, tiếp theo đột nhiên lôi ra khỏi thân thể.
Vết thương lại lần nữa bị mở rộng, máu phun ra tung toé, cơ thể Hạ Thiên Kỳ lảo đảo ngã trên mặt đất, khí lực trong cơ thể nháy mắt bị rút sạch hơn một nửa.
Không dám trì hoãn, hắn vội vàng nâng cánh tay có chút cứng ngắc của mình lên, rót nước thuốc khôi phục đã chuẩn bị từ trước vào miệng, nuốt xuống vô cùng chật vật.
Nước thước khôi phục vừa vào, vết thương trên người Hạ Thiên Kỳ khôi phục cực nhanh, cho đến khi hắn lại uống hết một chai thuốc khôi phục thể lực, lúc này hắn búng người đứng lên.
Nhặt cọng xương sườn nhuốm máu nằm dưới đất lên, Hạ Thiên Kỳ bắt đầu rút chất lỏng đen ra khỏi thên thể.
Chất lỏng đen được hắn dẫn ra từ trong cơ thể, không bao lâu, lập tức bám vào trên cọng xương sườn của hắn.
Trong quá trình, hắn chỉ cảm thấy cọng xương sườn vốn còn chút độ ấm trở nên càng lúc càng lạnh, đồng thời theo chất lỏng màu đen không ngừng bao quanh, hình dạng xương sườn cũng đang dần dần xảy ra thay đổi, toàn thân đen như mực, không chấp nhận sự khống chế của Hạ Thiên Kỳ mà chậm rãi rung động.
Hạ Thiên Kỳ không biết cái gọi là quỷ binh có phải đã hoàn thành hay không, có điều hắn nghĩ mình có thể khống chế chất lỏng đen, lập tức ra lệnh cho chất lỏng màu đen hóa thành hình một thanh dao găm.
Trong vòng vài lần hít thở, từ một xương sườn giống như cây gỗ bị thiêu đen, lại biến thành một thanh dao găm dài chừng hơn 30 centimet.
Nắm thật chặt thanh quỷ binh do xương sườn của hắn biến thành, mà đến cả quỷ binh, trong lòng Hạ Thiên Kỳ cũng không có bất kỳ vui mừng nào, có chính là đặt toàn bộ hy vọng và quyết tâm trên cửa này.
Nếu thắng, hắn sẽ có cơ hội bỏ chạy, còn không, hắn sẽ chết ở nơi này.
Ngoại trừ được ăn cả ngã về không, dùng hết toàn lực đánh cược một lần, ngoài ra hắn không còn cách nào khác.
Quỷ khí lần trước Hạ Thiên Kỳ cường hóa đạt được, vì hắn có ý tưởng muốn thử quỷ thuật, cho nên vẫn luôn không nén lại, lúc này vừa vặn phát huy tác dụng.
Vì thả ra quỷ thuật, nói trắng ra là một quá trình phóng thích quỷ khí, cái này với chú thuật mà người chủ thuật pháp dựa vào pháp lực phóng thích không có gì khác nhau.
Mặc dù không có kinh nghiệm trong thi triển quỷ thuật, trước đó cũng chưa từng luyện tập, nhưng Hạ Thiên Kỳ lại cảm giác quen thuộc không hiểu, như thể thi triển quỷ thuật cơ bản là bản năng bẩm sinh.
Dùng toàn bộ quỷ khí trong cơ thể, rót vào binh dao găm không giữ lại chút nào, chợt thấy dao găm lúc đầu chỉ dài bằng bàn tay, đột nhiên tăng vọt đến mấy cân, dài khoảng một mét, nghiễm nhiên từ dao găm đã biến thành một thanh đoản kiếm.
Bốn phía mũi kiếm hình thành vô số khiq xoáy màu đỏ, sau khi xuất hiện, đám khí xoáy màu đỏ này nối liền nhau, phát ra ánh điện mơ hồ lưu chuyển, thoáng chốc trở nên nặng nề khác thường.
Hạ Thiên Kỳ cầm thanh đoản kiếm màu đen lấp lóe ánh điện trong tau, khô lâu quỷ giáp quanh người tản ra ánh sáng u ám, màu tím trong đôi mắt hắn trở nên càng lúc càng dày, tay cầm kiếm chậm rãi nâng lên trong không trung, hung hăng bổ mạnh vào một bức tường của không gian lập phương.
Hai luồng sáng kinh khủng một đỏ một trắng kinh khủng ra khỏi đoản kiếm màu đen, sau đó ánh điện màu tím vờn quanh hạ xuống hợp lạo làm một, kèm theo tiếng hú như thở dài, theo tư thể được ăn cả ngã về không của Hạ Thiên Kỳ phá hủy thế trận, đánh vào bức tường của không gian lập phương.
Chỉ một thoáng, tiếng nổ lớn vang lên, không gian vỡ vụn, quỷ khí cuốn sạch mọi thứ.
Từng mảnh kính nhỏ rơi xuống rào rào, Hạ Thiên Kỳ ngơ ngác đứng tại chỗ, cảm nhận cái khí tức như hủy thiên diệt địa* này, nhìn không gian lập phương đang vỡ thành từng mảnh trong tầm mắt, đáy lòng dần tuôn ra kích động vui sướng.
*Hủy thiên diệt địa: phá trời phá đất.
Sau khi mảnh gương vụn rơi xuống, thì hiến thành từng luồng quỷ khí, vây quanh thân thể Hạ Thiên Kỳ cực nhanh như cô hồn dã quỷ không nhà để về.
Đối mặt với quỷ khí đầy tràn như thế, đương nhiên Hạ Thiên Kỳ sẽ không trơ mắt nhìn chúng tiêu tán, thấy chúng không bị hắn trực tiếp hút vào trong cơ thể, lập tức vận dụng năng lực nuốt chửng của quỷ anh, mở miệng lớn nuốt toàn bộ quỷ khí sắp tan ra bốn hướng vào.