Dịch:Hạ Tuyết |Biên: Hàn Phong Vũ
Hạ Thiên Kỳ cười híp mắt nhìn người phụ nữ kia một chút, sau đó lắc đầu nói:
“Không thể, trừ phi cô sợ hãi chính mình đột nhiên biến thành một con cương thi, sau đó ăn thịt những người ở đây.”
“Anh... anh không được nói bậy nói bạ!”
Nghe thấy hai chữ “cương thi” khuôn mặt người phụ nữ kia lập tức biến sắc. Người phụ nữ ngồi đối diện cô ta nghe thấy, thân thể cũng lập tức run rẩy.
Những người còn lại không phản ứng mạnh như hai người phụ nữ kia, thế nhưng trên mặt họ đều biểu hiện tương đối sợ hãi, hiển nhiên sau khi từng có loại trải nghiệm này trước đó, cương thi đã trở thành cơn ác mộng không thể gạt đi.
Hạ Thiên Kỳ không tiếp tục so đo cùng người phụ nữ nọ, hiện tại mặt hắn lộ ra vẻ lạnh lùng, rất nghiêm túc mà nhắc nhở mấy người đang ngồi trước mặt:
“Nói với các người thế này đi, bây giờ người có thể giúp các người chỉ có chính các người. Nếu tôi đoán không lầm, mỗi một người đang ngồi ở đây chắc hẳn đều có thể ngửi được cái mùi xác thối trong phòng hội nghị lúc này.
Còn nếu có ai không ngửi thấy, chỉ cần lên tiếng, tôi ngay lập tức để người đó ra về.”
Nghe thấy Hạ Thiên Kỳ đề cập tới mùi xác thối, năm người đều liếc mắt nhìn nhau, trên mặt người nào người đó đều lộ ra vẻ u ám.
Không một ai phủ nhận, nên có thể thấy năm người này đều biết trên người mình xuất hiện một mùi xác thối.
Thấy không có ai lên tiếng, lúc này Hạ Thiên Kỳ lại tiếp tục nói:
“Tôi có thể hiểu được cảm giác hiện tại của các người. Các người còn có thể trốn ra khỏi nhà mình, còn có thể ngồi ở đây nói chuyện với tôi, chứng minh các người rất may mắn, cảm giác mình có khiển cho loại dị thường của thân thể này biến mất.
Nếu không thì thật sự cảm giác mình chết chắc, cũng sẽ không để tâm loại mời mọc này của cảnh sát, tôi nói có đúng không?”
Năm người sắc mặt u ám nhìn về phía hắn, cảm thấy thấm cũng thấm tương đối rồi, kế tiếp hắn lại nói tới chủ đề chính:
“Gần đây xảy ra nhiều vụ thảm sát, hung thủ là ai, vì sao phải giết người, có thể lúc đó các người không rõ ràng lắm, thế nhưng mấy ngày qua, ít nhiều gì các người cũng có thể nghĩ ra một phần.
Nếu có không hiểu cũng đừng nên gấp, bây giờ tôi sẽ nói cho các người hiểu tình hình các người đang đối mặt hiện tại.
Sở dĩ có người bị biến thành cương thi, là vì trong người bọn họ có thi độc. Nếu được phát hiện kịp lúc, đồng thời được cứu chữa kịp thời vẫn còn có khả năng cứu được. Nhưng nếu phát hiện quá chậm, như vậy cuối cùng người đó sẽ bị biến thành một con cương thi giết người không chớp mắt.
Trước mắt, người có thể giải trừ Thi Độc, cũng chỉ có người thanh niên đang ngồi bên cạnh tôi mà thôi. Tuy nhiên dù đã giải trừ Thi Độc bên trong cơ thể các người cũng chỉ là trị ngọn không trị gốc. Chúng tôi còn cần phải tiến hành làm một số việc, mới có thể hoàn toàn chữa trị cho các người khôi phục bình thường.
Mà những việc này rất cần các người cung cấp đầu mối trợ giúp chúng tôi điều tra, nếu cung cấp thì các người sẽ được cứu, nếu không, các người đều biết kết quả rồi đấy.”
Hạ Thiên Kỳ lạnh giọng nói xong, hai người phụ nữ bị nhiễm thi độc nặng nhất trong nháy mắt tâm trạng lập tức sụp đổ, bắt đầu khóc lóc cầu Hạ Thiên Kỳ cùng Lãnh Nguyệt cứu bọn họ.
Về phần ba người đàn ông còn lại, tuy tâm trạng không đến mức sụp đổ, nhưng sắc mặt rõ ràng có thay đổi. Bọn họ lại liếc nhìn Hạ Thiên Kỳ cùng Lãnh Nguyệt, trong ánh mắt như gặp được cứ thế chủ, tạo nên chênh lệch rõ ràng với cái chán ghét trước đó.
“Tỉnh táo lại, muốn sống sót nhất định phải bình tĩnh. Thời gian của tôi rất quý giá, thời gian của các người còn quý giá hơn, vậy nên không cần lãng phí thời gian của nhau làm gì. Hiện tại tôi có một số vấn đề muốn hỏi các người, các người nhất định phải nghiêm túc mà trả lời, bởi cái này liên quan tới mạng sống của các người.”
Năm người đều không cách nào khiến bản thân bình tĩnh, nên chỉ theo bản năng gật đầu, sau đó Hạ Thiên Kỳ cho bọn họ thời gian hòa hoãn nhất định, lúc này bắt đầu lên tiếng hỏi:
“Bây giờ tôi muốn các người nhớ lại, một tháng này, các người đã đi qua chỗ nào, mỗi ngày làm cái gì. Những việc xảy ra trong mỗi một ngày, các người nhất định phải cố gắng viết thật chi tiết vào cuốn sổ tôi đã đặt ở trên bàn, trước mặt các người.
Mặt khác, các người cũng phải cẩn thận nhớ lại, gần một tháng đó các người đã từng ăn loại thức ăn gì, ý tôi là chỉ loại thịt, có cảm giác mùi vị kỳ quái, hoặc nói khác với lúc bình thường ăn vào.
Những việc này, các người cũng phải viết ra thật chi tiết.
Bây giờ bắt đầu đi.”
Hạ Thiên Kỳ nói xong với năm người, lại ra hiệu cho Lãnh Nguyệt ý bảo hắn muốn ra ngoài xem xét tình hình ở phòng kế bên. Lãnh Nguyệt hiểu ý gật đầu, Hạ Thiên Kỳ lại bước nhanh ra ngoài.
Đẩy cửa phòng bên cạnh ra, không kịp chờ Hạ Thiên Kỳ đi vào, đã ngửi thấy một mùi xác thối, hiển nhiên trong phòng hội nghị này cũng có người trúng thi độc.
Số lượng người trúng Thi Độc so với tưởng tượng của hắn còn nhiều hơn. Nghĩ lại cũng không có gì lạ, nếu như vấn đề thật sự xuất hiện ở bên trong những quán ăn, như vậy phàm là người tới ăn cơm đều sẽ trúng độc, ngày sau rất khó nói sẽ có bao nhiêu người bị trúng phải thi độc.
Đồng thời nhìn từ phân bố của những người này mà phân tích, quán ăn có chứa thịt cương thi không chỉ có một, khu Thịnh Vượng cũng có mà khu Thành Hoa cũng có.
Hiện tại người có thể giải được thi độc cũng chỉ có một mình Lãnh Nguyệt. Không, có lẽ còn có Sở Mộng Kỳ. Nhưng nếu chỉ dựa vào hai người bọn họ đi giải độc cho tất cả mọi người, vậy còn không phải mệt chết bọn họ sao?
Trừ phi, hắn cứ để mặc bọn họ bị những người biến thành cương thi giết chết, hoặc giống như cách xử lý những súc vật bị nhiễm bệnh, một mồi lửa lập tức giải quyết triệt để.
Đương nhiên, loại chuyện này bất kể là hắn, Sở Mộng Kỳ hay Lãnh Nguyệt đều tuyệt đối không làm được.
Nên kết quả chỉ có thể để Lãnh Nguyệt cùng Sở Mộng Kỳ cố gắng đi cứu, có thể cứu được bao nhiêu thì cứu bấy nhiêu.
Gọi một cảnh sát phụ trách lấy khẩu cung đến, sau khi nhắc nhở người kia vài câu, Hạ Thiên Kỳ mau chóng đi ra ngoài. Trong lòng hắn chẳng hiểu vì sao lại có cảm giác bất an, giống như sắp có chuyện gì rất xấu sắp ập tới vậy.
Trước giờ Hạ Thiên Kỳ đều nói trực giác của phụ nữ rất chính xác, nhưng hắn hiện tại lại cảm thấy trực giác của bản thân mình cũng rất chuẩn. Nhất là với những dự cảm xấu, loại dự cảm này trước đây không biết đã chính xác bao nhiêu lần, nên hắn cũng không có cách nào mà không để ý đến.
Nhưng nỗi bất an lần này, đến từ đâu?
Con cương thi mẹ đã bị bọn hắn xử lý, bản thân sự kiện lần này có thể nói đã không còn một con quỷ vật nào khác có thể uy hiếp được bọn hắn. Hiện tại chỉ cần bọn hắn tìm ra những quán ăn xảy ra vấn đề, cũng thông qua những quán ăn này mà đi bắt những con cương thi còn sót lại, sự kiện lần này coi như hoàn thành.
Căn cứ vào bản thân sự kiện mà nói, căn bản đã không tồn tại thứ có thể uy hiếp được bọn hắn.
Bất quá theo thời gian trôi nhanh, số lượng người bị trúng phải thi độc sẽ càng ngày càng nhiều lên mà thôi. Nhưng cũng không có khả năng, toàn bộ người dân trong khu vực thành phố Đồng Lưu đều bị nhiễm độc.
Dựa lưng vào bệ cửa sổ bên ngoài hành lang, Hạ Thiên Kỳ không khỏi nghĩ đi nghĩ lại. Sau đó như nhớ ra cái gì đó, đột nhiên hắn rùng mình một cái:
“Mẹ kiếp! Chẳng lẽ có liên quan tới cái tên khốn kiếp đã phong ấn con cương thi mẹ dưới đường hầm kia? Tên khốn đó ngay cả con cương thi mẹ mạnh tới như vậy mà còn đối phó được, có thể thấy thực lực của hắn tối thiểu cũng đạt tới trình độ cấp bậc ác quỷ. Nếu hắn thật tìm tới cửa, sợ là muốn chạy cũng chạy không nổi.”
Thực lực của mấy người Hạ Thiên Kỳ hiện tại, căn bản hoàn toàn không thể đấu lại người ở cấp bậc ác quỷ. Không biết vì sao, bọn hắn lại chọc phải kiểu nhân vật khó chơi như vậy.
Chỉ một Giang Trấn cũng đã khiến bọn họ chịu không nổi, nếu như lại đến một kẻ thù ở cấp bậc này, chỉ sợ đến khi đó bọn họ thật đúng là ngày chó.
“Xem ra thời gian còn rất gấp rút, sớm đi giải quyết sự kiện lần này, rồi chạy sớm đi thôi”
Trong lòng Hạ Thiên Kỳ đã chuẩn bị xong cho tình huống xấu nhất.