Dịch: Hạ Tuyết | Biên: Hàn Phong Vũ
Ba người tập trung trong phòng của Lãnh Nguyệt. Sở Mộng Kỳ còn buồn ngủ khẽ dụi mắt, cô nàng chỉ mặc một chiếc quần thể thao ngắn, khiến cho hai bắp chân trắng nõn lộ ra càng thêm thon dài.
Trong lòng Hạ Thiên Kỳ ít nhiều có chút nóng nảy, có điều hắn rất nhanh đã nghiêm túc lại, sau đó kể cho Sở Mộng Kỳ nghe một chút những chuyện tối hôm qua hắn và Lãnh Nguyệt gặp phải.
Thẳng đến khi Sở Mộng Kỳ không còn bất cứ thắc mắc gì nữa, hắn mới nói vào vấn đề chính:
“Những tài liệu mà cô đưa cho tôi hôm qua, tôi đã xem rồi, cũng lựa ra mấy người báo án.”
Nói xong, Hạ Thiên Kỳ lấy ra một bản danh sách mà hắn tổng kết ra đưa cho Sở Mộng Kỳ.
Sở Mộng Kỳ cúi đầu nhìn một chút, phát hiện chữ viết của Hạ Thiên Kỳ rất ẩu, nếu không nhìn kỹ, không nhìn nhiều lần, chắc chắn sẽ không biết hắn đang viết cái gì.
“Xem ra châm ngôn không sai, thật đúng là người thế nào chữ thế ấy.”
Sở Mộng Kỳ ngẩng đầu, nhìn Hạ Thiên Kỳ có chút giễu cợt.
Hạ Thiên Kỳ nghe xong cũng không tức giận, ngược lại còn có chút ngoài ý muốn nói ngược lại:
“Chữ của tôi đẹp đến như vậy thật sao, từ nhỏ đến lớn có một mình cô khen chữ của tôi đẹp!”
Nghe Hạ Thiên Kỳ nói ra câu này, Sở Mộng Kỳ tức đến mức muốn ngất xỉu, lúc này cũng không bộp lại hắn như mọi lần.
Thấy Sở Mộng Kỳ ở bên kia yên tĩnh lại, Hạ Thiên Kỳ lại tiếp tục lên tiếng:
“Mấy người trong danh sách này, hôm nay tôi và sư huynh của cô sẽ đi gặp từng người một.”
“Vậy tôi thì sao?”
“Nhiệm vụ của cô là nhẹ nhàng nhất, tiếp tục liên hệ với các đồn cảnh sát khu vực ở thành phố Đồng Lưu, kiểm tra xem có vụ án mới nào xảy ra không. Đồng thời, quan trọng nhất vẫn là liên hệ với những nhà truyền thông lớn, sau đó tập hợp những người bị trúng thi độc, cũng bắt đầu phát tác trong phạm vi thành phố lại một chỗ.
Chúng ta cần cách ly bọn họ, sau đó cứu được thì cứu, không thể cứu cũng chỉ có bỏ qua. Vẫn nên sớm một chút cho bọn họ ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cho bọn đến gặp chúng ta sớm chừng nào, thì chúng ta mới có thể cứu được bọn họ.
Chuyện này nhất định phải hoàn thành trong thời gian ngắn nhất.
Chỉ có ngần ấy việc, tôi nghĩ đối với cô mà nói không phải là chuyện gì quá khó khăn nhỉ?”
Đối với năng lực làm việc của Sở Mộng Kỳ, Hạ Thiên Kỳ trước giờ vẫn luôn một mực tin tưởng cô nàng, huống hồ như hắn đã nói, chuyện này hoàn toàn không có gì là quá khó khăn.
“Phân chia cho người nào mà nói, nếu như là loại người không quen nói chuyện với người khác như sư huynh của tôi, nhất định là rất khó, nhưng với tôi chắc chắn là chút chuyện nhỏ.”
Sở Mộng Kỳ tự tin nói xong, lại có chút buồn cười nhìn Lãnh Nguyệt, tiếp theo trêu chọc anh ta:
“Nếu giao chuyện này cho sư huynh đi làm, tôi cam đoan anh ta làm không rõ, vì anh ta chỉ am hiểu giao tiếp với quỷ vật, mà không am hiểu giao thiệp nhân loại, bắt anh ta kết giao với vài người bạn, quả thực còn khó hơn cho anh ta đi giết một con ác quỷ.”
Yêu cầu gacsach và những trang web khác sưu truyện đề rõ nguồn truyencuatoi.com.
“Nói chuyện chính."
Có thể là Lãnh Nguyệt nghe đến phiền, nên lúc này hừ lạnh một tiếng, không nể mặt ngắt lời Sở Mộng Kỳ.
Thấy Sở Mộng Kỳ ăn lép từ Lãnh Nguyệt, Hạ Thiên Kỳ cười cười, lần nữa nói về vấn đề chính:
“Hiện tại ở thành phố Đồng Lưu ẩn giấu bao nhiêu con cương thi, chúng ta hoàn toàn không biết. Cho nên chỉ có thể áp dụng phương pháp ngu ngốc nhất, chính là tìm một con giết một con, mãi đến khi trên điện đàm nhắc nhở nhận được phần thưởng.
Tuy nhiên theo phỏng đoán của tôi, tôi cảm thấy chỉ cần chúng ta có thể xác định quán ăn có vấn đề, như vậy chắc chắn không khó tìm được mấy thứ quỷ kia.”
“Ông là nói những con cương thi kia đang ẩn nấp trong quán ăn sao?” Sở Mộng Kỳ hơi mơ hồ đoán được suy nghĩ của Hạ Thiên Kỳ.
“Cho dù không phải ở bên trong mấy quán ăn, thì cũng sẽ gần quán ăn, tóm lại chúng ta điều tra trước một chút rồi mới có thể kết luận chính xác được.”
Hiện tại Hạ Thiên Kỳ cũng không cách nào xác định chắc chắn, những người bị thi biến đến cuối cùng là như thế nào lại trúng phải thi độc, vì thi độc sẽ ẩn náu trong cơ thể một đoạn thời gian, cho nên không phải chỉ cần trúng độc sẽ phát tác ra ngay, điều này cũng làm cho những người bị trúng độc rất khó mà nhớ lại.
Nghĩ tới đây, Hạ Thiên Kỳ không xác định nhìn về phía Lãnh Nguyệt, lên tiếng hỏi:
“Thời gian thi độc ẩn núp, với mỗi người đều giống nhau sao?”
“Không, tùy người mà khác, ngắn thì ba ngày, lâu thì một tuần, thậm chí là nửa tháng.”
Lãnh Nguyệt nói rất chắc chắn, nói trắng ra là một câu nói, trước khi thi độc phát tác đều có một quãng thời gian giới hạn, nhưng không có con số cụ thể.
“Lẽ ra tối hôm qua tôi nên hỏi Diêu Trí kỹ một chút.”
Hạ Thiên Kỳ cảm thấy trước đó bọn hắn đã bỏ sót một chuyện, chính là cho người thân của người trúng thi độc hồi tưởng lại một chút trong thời gian nửa tháng trước khi bị trúng độc, bọn họ đã đi qua chỗ nào, đã ăn những gì.
Hai khu vực ở thành phố Đồng Lưu này ít nhất cũng có đến hai mươi mấy ngàn người, nên số lượng người bị trúng thi độc chắc chắn không phải con số nhỏ.
Lại vắt óc suy nghĩ thêm một hồi, Hạ Thiên Kỳ mới khẽ lắc đầu bỏ đi sắp xếp trước đó, lần nữa căn dặn Sở Mộng Kỳ:
“Thế này, kế tiếp cô cần làm một chuyện, đó chính là liên lạc với truyền thông, nhất định phải đưa tin này ra tới mức lớn nhất.
Không cần biết là ti vi, radio, internet, hay các tờ báo lớn, nói rằng hiện tại thành phố Đồng Lưu xuất hiện một căn bệnh truyền nhiểm, nói căn bệnh truyền nhiễm này rất nguy hiểm, sau đó cho người dân thành phố trúng độc tới đồn cảnh sát khu vực mình ở đăng ký, sau đó sắp xếp tiêm ngừa vaccine.
Ý tứ đại khái là như vậy, làm sao vừa thích hợp vừa có hiệu quả, cái này cũng giao cho cô.”
“Được thôi, nhất định sẽ khiến anh thỏa mãn.” Sở Mộng Kỳ rất vui vẻ mà đáp ứng, không có vì Hạ Thiên Kỳ ngay tức khắc thay đổi ý định mà mắng hắn.
Thấy Sở Mộng Kỳ không có thắc mắc gì thêm, Hạ Thiên Kỳ mới tiếp tục lên tiếng:
“Tôi và Lãnh thần sẽ đi liên hệ với người của bên đội trinh sát hình sự, sau đó để bọn họ tập trung những người báo án đến, cung cấp cho bọn họ một số câu hỏi để lấy thêm lời khai. Loại chuyện này cứ giao cho bọn họ đi làm là được, chúng ta chỉ cần ngồi chờ kết quả thôi.
Về phần trước đó tôi đã lựa ra một số người báo án, thì tôi sẽ trực tiếp hỏi, hai bên kết hợp với nhau cũng chắc chắn hơn.
Đến khi chúng tôi ở bên này xong việc, chắc hẳn nhiệm vụ của cô cũng đã xong.
Tóm lại, bất kể như thế nào, chúng ta cũng không thể kéo dài nữa. Dù con cương thi thái hậu kia đã bị chúng ta xử lý, sẽ không còn bất kỳ con cương thi thuần chủng nào xuất hiện. Nhưng nếu vẫn tiếp tục không tìm được con đường lan truyền thi độc, sẽ không cách nào xác định được chỗ ẩn nấp của con cương thi, chúng ta sẽ không giải quyết được sự kiện, lại càng khiến nhiều người dân vô tội trúng phải thi độc.
Vậy nên từ giờ trở đi, một phút một giây tôi cũng không muốn kéo dài nữa.
Bây giờ lập tức hành động, chúng ta chia binh thành hai đường, có việc gấp thì dùng điện đàm liên lạc.”
Hạ Thiên Kỳ lần nữa tháo gỡ lại sự kiện này.
Kỳ thật chân tướng bên trong của sự kiện lần này mở rộng đến các phương diện hiện tại đều đã rõ ràng. Con cương thi mẹ đã bị bọn hắn tiêu diệt, chỉ cần bọn họ tiêu diệt những con cương thi còn lại thì có thể giải quyết sự kiện lần này.
Nhưng muốn tìm được những con cương thi còn lại này cũng không phải chuyện dễ dàng, vì bọn họ không biết số thịt cương thi này là theo con đường nào, để đút thịt của bọn chúng vào trong miệng những người bị hại kia.
Trước mắt khả năng lớn nhất chính là thông qua quán ăn, mặc dù Hạ Thiên Kỳ chưa từng ăn thịt cương thi, nhưng có lẽ nếu như làm chín thịt cương thi, hẳn là chỉ cứng hơn một chút so với thịt bình thường.
Nên dùng để giả mạo thịt bò có khả năng lớn nhất.
“Thị bò? Bò beefsteak?”
Không biết vì sao, Hạ Thiên Kỳ đột nhiên nhớ lại rất lâu trước đó, hắn từng ăn bò beefsteak một lần.