Ác Linh Quốc Gia

Quyển 18 - Chương 20: Ác quỷ




DịchHàn Phong Vũ | Anh Túc team

Theo sự xuất hiện của quản lý cấp cao Lương Nhược Vân, toàn bộ người tham gia sự kiện đoàn thể lần này đã tập trung đông đủ.

Tất cả mọi người theo bản năng đi tới bên cạnh Lương Nhược Vân, ngoại trừ Lãnh Nguyệt không có cảm giác gì với khuôn mặt xinh đẹp và vóc người nóng bỏng của Lương Nhược Vân, ánh mắt của những người còn lại có thể nói là đều có ánh sáng lấp lóe.

"Nếu mọi người đã đến đông đủ, tôi sẽ nói đại khái tình hình của sự kiện lần này một chút.

Ác quỷ xuất hiện ở vị trí chính bắc của khu vực này, hiện nay nơi đó đã bị phong tỏa, chúng ta có hai ngày để giải quyết sự kiện này.

Mà trong thời gian hai ngày này, ác quỷ cũng sẽ không trực tiếp xuất hiện giao chiến với chúng ta, nó sẽ tận lực trốn, nhưng trong quá trình rất có thể nó sẽ tiến hành tấn công mọi người.

Cho nên điều mọi người cần làm đó là có thể cố gắng nán lại bên cạnh tôi, đương nhiên, một điểm này cũng không phải tuyệt đối, vì năng lực của ác quỷ kỳ quái khó lường, có một số năng lực ngay cả tôi cũng không có biện pháp, cho nên cái này cũng là nguyên nhân mà sự kiện này khác biệt."

Lương Nhược Vân dùng giọng nhỏ nhẹ nói đến chỗ này, thấy mọi người ở đây đều gật đầu theo bản năng, cô lại tiếp tục nói:

"Ở chỗ này tôi có vài điểm phải nhắc nhở mọi người.

Nếu như kế tiếp, sau khi chúng ta bước vào khu vực phong tỏa, mà đột nhiên phát hiện thân phận của chúng ta xảy ra thay đổi, hoặc xảy ra tình huống tất cả mọi người xung quanh đều biến mất, hay hoặc là năng lực bản thân biến mất, nhất định phải tỉnh táo lại, đồng thời tuyệt đối không nên nghi ngờ bản thân đang nằm mơ.

Vì năng lực mạnh nhất của ác quỷ lại thuộc về quỷ vực, thực lực của ác quỷ càng mạnh, phạm vi quỷ vực cũng sẽ lớn hơn, lại kết hợp với lời nguyền nó thực hiện, rất có thể sẽ xuất hiện một số chuyện khiến chúng ta nhìn như không thể nào xảy ra hay hoặc là rất khó tin được."

Lương Nhược Vân nói đến đây, Mộc Tử Hi không khỏi ngắt lời cô hỏi:

"Ác quỷ trong sự kiện đoàn thể cho dù có lợi hại hơn nữa, cũng có thể không cách nào tạo thành uy hiếp quá lớn cho cô đi?"

Nhìn Mộc Tử Hi một cái, Lương Nhược Vân gật đầu một cái không nói đúng sai:

"Đúng vậy, với quản lý cấp cao mà nói, khi ác quỷ xuất hiện trong hiện thực, dưới tình hình chung đều bị vây trong thế yếu. Thế nhưng dưới tình huống mức chênh lệch sức mạnh không quá lớn, tuy ác quỷ không thể làm gì tôi, nhưng nó vẫn hoàn toàn có năng lực, cũng có biện pháp vây hãm tôi.

Một khi tôi bị ác quỷ vây hãm, ác quỷ lợi dụng lời nguyền đối phó mọi người, như vậy mọi người sẽ rơi vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm.

Dù sao so với ác quỷ, thực lực của mọi người cũng không như nó, cho nên nếu nó phóng thích lời nguyền, không người nào có thể tránh khỏi."

Lời giải thích của Lương Nhược Vân khiến tất cả mọi người nghe được không khỏi nhíu mày, vì ý tứ vô cùng rõ ràng, đây chắc đang đang nói với bọn họ rằng, vì kiêng kỵ thực lực của quản lý cấp cao, nên rất có thể ác quỷ vừa đến nơi là sẽ vây hãm quản lý cấp cao, từ đó lợi dụng lời nguyền tiến hành tấn công bọn họ.

Mà trong quá trình này, trừ phi Lương Nhược Vân có thể thoát khỏi trói buộc, nếu không tất cả mọi người bọn họ rất có khả năng bị giết chết.

Thấy trên mặt tất cả mọi người lộ vẻ bất an, Lương Nhược Vân lại lần nữa nói:

"Nếu ác quỷ vừa đến nơi đã vây hãm tôi, vậy thì với mọi người mà nói chính là kết quả xấu nhất.

Mà biện pháp duy nhất nó có thể vây hãm tôi, chính là sử dụng quỷ vực, đưa tôi đến dị không gian. Nhưng nếu như vậy, toàn bộ sức chú ý của nó đều đặt lên chỗ tôi, cách thức đối phó thì chỉ còn lại lời nguyền.

Lời nguyền, giải thích đơn giản là một loại quy tắc.

Nội trong quy tắc, bất kể anh làm gì cũng không có việc gì, thế nhưng chỉ cần vi phạm quy tắc thì anh cũng sẽ bị giết chết.

Cho nên nếu muốn kéo dài tính mạng trong lời nguyền, thì phải nghĩ biện pháp tìm được quy tắc của lời nguyền, hoặc là tìm được ngọn nguồn của lời nguyền mới là quan trọng nhất, vì mọi người cần phải kiên trì đến khi tôi phá vỡ quỷ vực.

Dĩ nhiên, đây chỉ là một loại kết quả xấu nhất, có thể sẽ xảy ra, cũng có thể sẽ không xảy ra, nên trong lòng mọi người nhất định phải chuẩn bị thật tốt.

Có cơ hội, hai bên nhất định phải trao đổi nhiều hơn, tránh đơn độc chiến đấu."

Mặc dù ngoài miệng Lương Nhược Vân nói không xác định, thế nhưng cho dù là ai cũng nghe ra, sự kiện đoàn thể nào rất có thể sẽ mở rộng ra theo cái kịch bản mà Lương Nhược Vân nghĩ ra kia.

Hạ Thiên Kỳ vốn tưởng có Lương Nhược Vân ở đây, hắn còn có thể ôm một cành, đi theo bên cạnh Lương Nhược Vân vừa có thể ngắm hoa bất cứ lúc nào, vừa có thể hạ tính nguy hiểm xuống mức thấp nhất, ai có thể nghĩ tới hoàn toàn không phải cái bộ dạng hắn nghĩ tới kia.

Mộc Tử Hi mặt ủ mày ê không ngừng thở dài vài hơi, may mà Lãnh Nguyệt vẫn luôn bình tĩnh, trái lại ít nhiều gì cũng có thể khiến hắn cảm giác an lòng hơn một chút.

Sau đó Lương Nhược Vân cũng không cho mọi người cơ hội hỏi lại cái gì, lại tự mình bắt một chiếc taxi đi ở phía trước, sáu quản lý này như bọn họ thì chia ra ngồi trên hai chiếc taxi khác đi theo phía sau.

Hạ Thiên Kỳ tự nhiên ngồi cùng xe với mấy người Mộc Tử Hi, Từ Thiên Hoa thì ngồi cùng hai người mới vừa mới tấn chức kia.

Về chuyện liên quan tới ác quỷ, kỳ thực Hạ Thiên Kỳ biết cũng không nhiều, chỉ biết là ác quỷ có quỷ vực, hơn nữa có thể phóng thích ra lời nguyền, lại có năng lực gì thì hắn lại không rõ lắm, cho nên thừa dịp khi vẫn chưa đi vào khu vực phong tỏa, Hạ Thiên Kỳ cũng vội vàng hỏi Lãnh Nguyệt ngồi cùng xe:

"Ngoài quỷ vực và có thể thả lời nguyền ra, ác quỷ còn có những năng lực khác sao?"

"Cậu cảm thấy quỷ vực và năng lực tạo lời nguyền rất giống nhau sao?"

Không đợi Lãnh Nguyệt mở miệng, Mộc Tử Hi ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế lập tức xoay đầu lại nhìn Hạ Thiên Kỳ một cái có chút chế giễu, hiển nhiên là cảm thấy loại ý nghĩ này của Hạ Thiên Kỳ rất ngây thơ.

"Tôi chỉ không biết thôi, được chưa."

Với những chuyện bản thân không biết, Hạ Thiên Kỳ cũng sẽ không giả vờ bản thân biết, không biết thì hỏi, đây cũng là một phần tính cách của hắn.

Thấy Hạ Thiên Kỳ có chút khó chịu khi mình chế giễu, Mộc Tử Hi cười cười đắc ý, giải thích:

"Thực lực của ác quỷ chủ yếu thể hiện ở ba phương diện.

Đánh giáp lá cà gần người, quỷ vực, và tạo ra lời nguyền.

Đánh giáp lá cà gần người này tôi cũng không muốn nói nhiều, nếu so sánh nó vói lệ quỷ, như vậy thì là một bên là đứa con nít, một bên là đặc công cầm vũ khí trong tay. Tôi nghĩ một điểm này cậu hẳn phải rất rõ ràng. Giang Chấn mà chúng ta đụng phải cách đây không lâu kia, chính là một quái vật vừa mới tiến vào cấp ác quỷ, hầu như không hề sử dụng bất kỳ năng lực nào, mà suýt nữa giết chết chúng ta trong chớp nhoáng.

Tôi nghĩ cậu chắc là phải tràn đầy lĩnh hội mới đúng."

Về sự đáng sợ của Giang Chấn, cho đến bây giờ chính là ký ức vẫn còn mới mẻ với Hạ Thiên Kỳ, trên thực tế giống như những gì Mộc Tử Hi vừa nói, đêm đó Giang Chấn vốn dĩ không lãng phí bao nhiêu sức lực, đã có thể đánh cho mấy người bọn họ đến tơi bời hoa lá.

Mà lần này bọn họ sắp đối mặt ác quỷ, có lẽ thực lực yếu nhất cũng sẽ không thấp hơn Giang Chấn khi đó.

Thấy Hạ Thiên Kỳ hiện tại cũng đã có chút bất an chịu không nổi, Mộc Tử Hi thở dài một hơi, lại nói:

"Cái vừa mới nãy kia chỉ là năng lực vô dụng nhất của ác quỷ, chỗ đáng sợ nhất của nó thật ra chính là quỷ vực.

Quỷ vực, nói trắng ra chính là như những đại nhân vật trong tiểu thuyết kia, có thể khai thiên lập địa mở ra không gian thuộc về mình, độc lập với thế gian bên ngoài. Lấy thực lực của ác quỷ làm trụ cột, có thể lớn có thể nhỏ.

Vừa có thể sáng tạo ra một mảnh quỷ vực độc lập, lại có thể xé rách không gian.

Cách thức biểu hiện của quỷ vực gồm có ba loại, phương thức thường gặp nhất, cũng là đơn giản nhất, chính là quỷ vực áp chế.

Như khi chúng ta đang đối mặt với Giang Chấn vậy, trong phạm vi nhất định, thậm chí Giang Chấn có thể thay đổi tốc độ dòng chảy của thời gian, hoặc là khiến chúng ta hoàn toàn bất động ngay tại chỗ."