Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 112: Hoàng đế phiền não




hoàng đế phiền não

Lại nói về chuyện lúc trước, hoàng đế vốn là hoàng tử con thiếp, tự mình cố gắng phấn đấu mới giành được địa vị, cũng là nhân vật thành tài từ trong cảnh ngộ không may. Hoàng đế trước đây khi còn bé, cùng mẫu hậu sống ở dân gian, sau khi lớn một hơn chút lúc, hắn mới vào trong cung, bắt đầu kiếp sống của một vị hoàng tử. Chỉ có điều ở trong trí nhớ của hoàng đế, những năm tháng cùng một chỗ với mẫu thân vĩnh viễn là cơn ác mộng không thể xua tan bóng ma trong lòng.

Mẫu thân của hoàng đế, đó là đệ nhất nữ tướng uy chấn thiên hạ Hiên Viên hoàng triều ngày xưa —— Ôn Vân, khi còn là thiếu nữ đã lập được rất nhiều chiến công hiển hách tung hoành lừng lẫy khắp chiến trường. Một lần tình cờ gặp gỡ tiên đế vừa nhìn đã thương Ôn Vân, bởi vậy kết châu thai.

Kể từ ngày sinh Hiên Viên Cực Phong ra, Ôn Vân liền dẫn theo đứa con rời khỏi triều đình. Trên đường bởi vì đã bị thế lực trong cung hãm hại, Ôn Vân không thể không gia nhập vào Cung Tử Sa vừa chính vừa tà trong giang hồ.

Ai ngờ Ôn Vân dùng thân phận nữ gia nhập vào Tử Sa Cung, bằng vào cơ trí cùng năng lực của mình, thế mà từng bước một leo lên vị trí cung chủ. Ôn Vân rất thích chuyện ma quỷ, mỗi đêm đều phải kể cho hoàng đế nghe đi vào giấc ngủ, hoàng đế sợ tới mức từ nhỏ đã hình thành tật xấu sợ ma sợ quỷ, mà cung chủ Tử Sa Cung đương nhiệm chính là cô con gái của nghĩa muội Ôn Vân, cũng là bà dì quái dị mê luyến Ân Cốt, tính vai vế, hẳn là hoàng tỷ của hắn.

Khách đ**m vang lên tiếng cười quái dị, làm hoàng đế lạnh run cả người, cảm giác quen thuộc nảy lên trong lòng, chỉ có điều tốt xấu gì hắn vẫn còn có một chút lý trí, hắn nhớ tới mẫu thân của mình đã không làm cung chủ lâu rồi, ở trong một chỗ thanh tĩnh trong Tử Sa Cung dưỡng già, làm sao đột nhiên chạy đến nơi đây?! Chẳng lẽ là… … Cái bà hoàng tỷ cũng ham giả thần giả quỷ—— cung chủ đương nhiệm của Tử Sa Cung? Tuy rằng hoàng đế không sợ cái bà hoàng tỷ kia, nhưng mà bầu không khí này xây dựng cũng quá mức khủng bố đi, hắn vì thế lui vào trong chăn mền, còn buông màn giường xuống, chỉ thiếu điều chưa chui xuống chân giường trốn mà thôi.

Ở lầu một mọi người đang uống rượu chưa biết thân phận người tới, chỉ nghe một tràng tiếng cười nữ tử âm trầm không dứt, rốt cục đèn đuốc quanh mình sáng bừng, một nữ tử phủ sa tím bước vào, bên người có hai kẻ bôi trét lớp phấn trắng thật dày, tỳ nữ trét đầy bột, nhìn qua thật sự có vài phần khủng bố.

“Ngươi là ai?” Mộ Dung Đức Âm. “Thiếp thân chính là cung chủ Tử Sa Cung, hôm nay đặc biệt đến thăm tôn chủ.” Cung chủ Tử Sa Cung giống hệt như quỷ bay tới trước bàn Mộ Dung Đức Âm ngồi xuống, nhanh như cắt áp sát tới Ân Cốt, quăng cho Ân Cốt cái mị nhãn buồn nôn, Ân Cốt không khỏi dâng lên một trận phát lạnh, đứng qua một bên, nói: “Ta đi xem thử món tôm hùm bôi mỡ xong chưa.” Dứt lời nhanh chóng rời đi.

“Ai, ta nhớ thương tiểu Cốt Cốt năm năm, thế mà hắn lại luôn thờ ơ như vậy.” Tử Sa Cung chủ cảm khái nói.

Trong lòng mọi người trào một trận ghê tởm, cô gái này thật sự là điên cuồng, nàng đối với Ân Cốt đúng là chấp nhất!

Dứt lời, cung chủ lại tỉ mỉ đi đánh giá Mộ Dung Đức Âm, ánh mắt của nàng ẩn tình gợi tình, so với khi nhìn Ân Cốt còn si tình hơn, Mộ Dung Long Sách nhanh chóng nghiêng mình, chặn tầm mắt của nàng, hỏi: “Cung chủ đến, là có chuyện quan trọng muốn nói sao?”

Tử Sa Cung chủ vội đưa mắt nhìn sang Tuyết Thần, nói: “Ta phụng mệnh lão cung chủ tiến đây, truyền lời cho lão cung chủ.”

“Lão cung chủ?” Mọi người khó hiểu.

“Chính là mẫu thân hoàng đế!” Long Sách giải thích.

Tử Sa Cung chủ nói: “Lão cung chủ hy vọng có thể nhanh chóng ẩm cháu, hơn nữa hy vọng Thánh Thượng đừng trầm mê trong nam sủng, chỉnh đốn hậu cung, không cần cả ngày sa vào nam sắc mà khiến thiên hạ lầm than—— Kỳ thật ta cảm thấy nam nhân thích nam nhân cũng không có gì không tốt, nhưng nếu lão cung chủ nói như vậy, nhóm con cháu chúng ta phải dựa theo tình hình thực tế truyền lời thôi.

Lão cung chủ còn nói, trong vòng nửa tháng Thánh Thượng còn không quay về kinh, nàng sẽ tự mình chỉnh đốn hậu cung, hiện tại lão cung chủ đã trên đường về kinh thành, mọi việc xin Thánh Thượng cân nhắc.

Ta biết Thánh Thượng đang ở trên lầu, nói này mong các vị thay ta truyền lại, chỉ có điều theo đề nghị của ta, ta vẫn là hy vọng nghĩa đệ Thánh Thượng có thể cùng tiểu Cốt Cốt song túc song phi (như hình với bóng), dứt khoát vứt bỏ ngôi vị hoàng đế gì gì kia… Ha ha ha ha… Ta chỉ mách nước mà thôi… Các vị cứ ngồi, nhìn xem chút đi ha ha ha ha ”

Tiếng cười của Cung chủ Tử Sa thực d*m đãng, nhất thời lại làm cho mọi người đang ngồi đó sợ hãi không thôi. Ai cũng không nói ra chuyện hoàng đế mất trí nhớ, ai cũng hy vọng Tử Sa Cung chủ nhanh chóng rời đi.

Ân Cốt lúc này từ sau cửa đi tới, nói với Tử Sa Cung chủ: “Ngươi trở về nói cho thái hậu, có thích Hiên Viên hay không là chuyện của ta, không cần nàng hỏi nhiều, ta sẽ đem Hiên Viên đưa trở về, ta cũng sẽ không trơ mặt ở trong cung để mình bị coi thường!”

Tử Sa Cung chủ vừa thấy Ân Cốt hai mắt tỏa sáng, lấy ra một cái khăn tay sa tím lau nước miếng bên khóe miệng, cười nói: “Tiểu Cốt Cốt, ngươi gì cần phải tức giận như thế, đúng rồi ta còn có một việc muốn nói với ngươi, là bằng chứng chứng minh ta không có liên quan tới việc này đâu nhá!

Kỳ thật chuyện này, đều là do hoàng hậu người đàn bà kia gây ra, nàng trăm phương ngàn kế truyền tin tới chỗ lão cung chủ, mời lão cung chủ rời núi. Kỳ thật nàng hận ngươi hận thấu xương, ngươi vừa vào kinh thành, đã rơi vào cái bẫy của nàng ta, nàng bày mưu tính lế phen này thật sự tàn nhẫn muốn chỉnh chết ngươi đó, ngươi cần phải hết sức cẩn thận nha!”

Ân Cốt cười cười nói: “Không ngại, xin nhờ cung chủ chuyển cáo một câu, hiện tại hoàng đế thích nhất không phải là ta tội Ma giáo thấp hèn này, mà là đường đường tôn chủ Thiên Võng. Bức họa này chính là chứng cứ tốt nhất, phiền ngươi đưa cho thái hậu xem.”

Ân Cốt đúng là từ phía sau lưng lấy ra vật kỷ niệm trước kia Mộ Dung Đức Âm đưa cho bọn họ—— bức họa của Mộ Dung Đức Âm, mặt trên còn có dòng thơ chua xót do tự tay hoàng đế đề vần thơ chua xót —— một chiêu này của Ân Cốt, rõ ràng chính là đem bia ngắm chuyển hướng về phía Mộ Dung Đức Âm bên kia!

“Tiểu Cốt Cốt nhờ, ta làm sao lại không làm theo đây?” Cung chủ miệng há to cười lớn lại hỏi: “Âm Âm tôn chủ, ngươi còn có lời gì muốn ta chuyển lại sao?” Xem ra chứng bệnh đặt ra nick name của cung chủ đặc biệt nghiêm trọng.

Mộ Dung Đức Âm giảo hoạt liếc Ân Cốt một cái, nói: “Ta không phản đối.”

“Thật sự là không hiểu phong tình.” Cung chủ thở dài, lập tức liền đem khăn tay gấm sau vừa nãy mới lau qua khóe miệng ném Ân Cốt, nở nụ cười quyến rũ, chợt xoay người rời đi.

Ân Cốt vội vàng vẩy ra, khăn tay kia rơi trên mặt đất.

Vì thế lời của Ân Cốt truyền tới chỗ Tử Sa Cung chủ, vào trong lỗ tai thái hậu thì biến thành:

“Hiện giờ Thánh Thượng ở dân gian càng ngày càng không chịu thu liễm, thế nhưng thu ba nam sủng nam sủng chính là Ân Cốt, nam sủng thứ hai là Mộ Dung Long Sách, Tiểu Tam là Mộ Dung Đức Âm.”

Tin tức này rơi vào chỗ hoàng hậu, sau khi hoàng hậu biết được giận tím mặt, rất nhanh ở hậu cung tổ chức họp bàn với ba đồng bọn trong phe liên minh đối kháng với ba nam sủng, theo thứ tự là hoàng hậu, Nghi quý phi và Thục quý phi, chung tay dốc sức đối kháng quân đoàn nam sủng yêu mị chết bằm, một trận đại chiến khói lửa thuốc súng trong hậu cung sắp sửa kéo màn che.