Editor: Salad days
Hề Hòa đi chơi bên ngoài, nhìn thấy gì mới mẻ, thú vị cũng không quên chụp lại gửi cho Bùi Nhược Mộc dẫu cậu biết là hắn rất bận rộn thế nên khung chat của hai người giờ đã vô cùng nhiều các hình ảnh, có hình trạm tàu cao tốc, sân thượng của quán ăn, bữa trưa, miếu Thành Hoàng, que kem, Cổ trấn,....nhiều thứ vụn vặt khác nữa.
Hiện bên phía Bùi Nhược Mộc vẫn chưa có phản hồi nên Hề Hòa liền đi tắm, chơi từ trưa đến giờ rồi. Trước khi đi, cậu nhắn một tin cho Bùi Nhược Mộc, hỏi xem có thể video call sau khi tắm xong không, sau đó dự định cởi quần áo thì đã nghe có tiếng gõ cửa, tiếp đó lại nghe tiếng Trần Thần nói chuyện, rồi lại nghe thấy ai gõ cửa phòng mình.
Trần Thần ở bên ngoài một tay bưng cái khay nhỏ, một tay vẫn nghịch điện thoại, hô to - "Bé ngoan mở cửa cái đi, chú cậu cho người đến đút sữa cho bé đây"
Hề Hòa ngượng ngùng, chạy ra mở cửa - "Sao cậu lại nói thế"
Trần Thần cười haha rồi bỏ chạy.
Lúc này, ở Xương An, Chu Tiêu Tiêu nhìn thấy Bùi Nhược Mộc lần thứ n bỏ qua lễ phép trên bàn ăn mà cầm điện thoại xem tới xem lui, rốt cuộc nhịn không được - "Là Hề Hòa sao?"
Bùi Nhược Mộc cầm điện thoại, áy náy cười - "Ừ. Đứa nhỏ xưa nay chưa từng ra ngoài, tôi không quá yên tâm"
Chu Tiêu Thiêu thầm nắm chặt tay - "Không phải có đứa nhỏ beta đi cùng sao? Mà em cũng đã có dặn qua chị họ là quan tâm em ấy nhiều một chút, anh không cần lo quá đâu" - Nếu như cả ngày hôm nay hắn không phân tâm mãi nhìn điện thoại thì chắc cũng không cần tăng ca đến giờ, đứa nhỏ này quan trọng đến vậy sao?
Bùi Nhược Mộc lắc đầu - "So với chính mình tự chăm sóc không giống nhau"
Chu Tiêu Tiêu miệng nhanh hơn não nói - "Lúc không có anh, em ấy vẫn ổn thôi"
Bầu không khí ngay lập tức lạnh xuống, Chu Tiêu Tiêu cũng nhận thức được mình lỡ lời nhưng lại không muốn xin lỗi, nếu hai người họ có ý định tiến tới thì Hề Hòa nhất định phải né ra, cái vấn đề mẹ ghẻ con chồng này vô cũng phiền phức. Cô cũng không chịu được việc người yêu của mình lúc nào cũng quan tâm đến một đứa nhỏ 16 tuổi gần thành niên thế này, nhất là khi hắn không có quan hệ máu mủ gì với đứa nhỏ Omega này. (Bà này chưa gì đã mơ cao quá, còn muốn đuổi người ta đi)
Sắc mặt của Bùi Nhược Mộc lúc này không quá tốt, hiển nhiên là cũng không vui - "Tiêu Tiêu, lúc trước đứa nhỏ có hoàn cảnh không tốt, tôi yêu thương như vậy là vì muốn báo đáp cha em ấy cũng là vì muốn bù đắp nhưng năm đó, em so với em ấy lớn tuổi hơn, không nên so đo như vậy"
Chu Tiêu Tiêu cảm thấy tức cười, cái gì đây? Làm như đây là nhường nhịn em trai em gái hay sao? Cô muốn tách Hề Hòa ra chính là vì muốn cùng Bùi Nhược Mộc xác định quan hệ cũng như làm cho hắn nhìn rõ cảm xúc một chút.
Vì vậy, cô lên tiếng - "Nhược Mộc, không cần lừa mình lừa người như vậy. Dù báo đáp hay bồi thường, cũng không tới mức độ như vậy. Trong lòng anh chắc cũng rõ, làm như vậy với một đứa nhỏ là ý thế nào, đứa nhỏ đối với anh suy nghĩ thế nào, người ngoài nhìn vào cũng thấy rõ"
Rồi cô thả lỏng ngữ khí một chút - "Em biết là anh đang giãy dụa, cho nên mới muốn thử cùng em bên nhau, có đúng không? Nhưng như vậy mới đúng, em ấy vẫn còn nhỏ, tâm tư còn thơ dại, cũng chưa từng tiếp xúc với nhiều alpha cho nên không rõ mọi thứ. Nếu anh thích trẻ con, chúng ta có thể cùng sinh mấy đứa mà" (Eo, thao túng tâm lý ghê)
Bùi Nhược Mộc không trả lời, một lúc sau mới mệt mỏi nói - "Tôi đưa em về"
Loại cảm giác bị người khác nhìn thấu này, vô cùng khó chịu. Dù gì hắn cũng chỉ hơn 20, phương diện tình cảm lại trống rỗng cho nên hắn cũng khá hoang mang nhưng đối với sự cường thế của Chu Tiêu Tiêu, hắn lại không thể yêu thích được.
Chu Tiêu Tiêu còn muốn hỏi hắn có muốn đi xem phim không, nhưng lại nuốt ngược vào trong, e rằng phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa, cô tự an ủi.