[15] Thường Hành tạo kết với Omega
Bạch Tiểu Đường tức khắc có chút hoảng loạn, nhìn mặt Thường Hành, khóe mắt lăn xuống một giọt nước mắt.
Alpha nhìn thấy, thò lại gần hôn nước mắt, không hề biểu hiện phá lệ gấp gáp, mà là ôm cậu vào ngực, lòng bàn tay dọc theo vết đỏ trên eo bụng Omega vuốt ve.
"Sợ không?" Thường Hành hôn hôn tai Bạch Tiểu Đường.
Bạch Tiểu Đường đầu tiên là lắc đầu, do dự gật đầu: "Tôi sợ...... Mình không rời đi được anh."
"Không rời đi thì không rời đi, em sợ cái gì?" Alpha buồn cười hôn môi ướt mềm của cậu, "Hơn nữa, rõ ràng là tôi quấn lấy em, có lúc nào em dính lấy tôi chưa?"
Khóe miệng Bạch Tiểu Đường có tia ý cười, biết Thường Hành dỗ mình vui vẻ, thở dài đứng dậy nằm trong ngực Alpha ngồi xuống dục căn.
Thường Hành đỡ eo cậu khàn giọng hỏi: "Không sợ à?"
Bạch Tiểu Đường xấu hổ buồn bực nhéo lỗ tai Alpha nhẹ nhàng kéo, bị Thường Hành đâm đến kêu sợ hãi liên tục.
"Sao......" Omega hoảng loạn túm cánh tay Thường Hành, bị đâm cho xóc nảy phập phồng, giây lát không còn sức, "Sao lại nhanh...... như vậy......"
Alpha ôm lấy eo cậu thở dài: "Lúc trước khi em chưa muốn tạo kết, tôi nào dám bắt nạt em?"
Bạch Tiểu Đường thở hổn hển run rẩy, mông bị đâm đến kích thích không thôi, nước sốt ấm áp chảy khắp nơi, run rẩy ngẩng đầu lên, ánh mắt dần dần mơ màng, tin tức tố ngọt nị tràn ngập, làm trán Thường Hành thấm ra mồ hôi.
"Lúc này động dục tôi cũng sẽ không buông tha em dễ dàng như vậy." Alpha ấn núm vú Bạch Tiểu Đường nhỏ giọng nói thầm, thẳng lưng dùng dục căn nóng bỏng không ngừng đỉnh cửa tử cung ướt mềm của Omega, lại nắm dương v*t phấn nộn của cậu xoa nắn.
Biểu tình trên mặt Bạch Tiểu Đường khi thì say mê khi thì thống khổ, thân thể ở dưới thân Thường Hành vặn vẹo không thôi, chân mảnh khảnh lúc thẳng lúc co, có lẽ là bị kì phát tình tra tấn mất đi thần trí. Thường Hành càng thêm thương tiếc nhẹ động tác, nâng gáy Bạch Tiểu Đường cùng cậu ôn nhu hôn môi. Omega bản năng kháng cự rốt cuộc sụp đổ, cả người dính vào người Alpha lấy huyệt khẩu ướt mềm cọ cán dữ tợn.
"Hôm nay không giống hôm qua......" Thường Hành nhẹ nhàng hít một hơi, ấn chân Bạch Tiểu Đường động thân cắm vào, đỉnh đến cửa tử cung không lui về phía sau, ngược lại tàn nhẫn đâm vào trong.
Bạch Tiểu Đường đột nhiên ngẩng đầu lên, khóe miệng treo một sợi chỉ bạc, móng tay chậm rãi lướt qua vai Thường Hành, lại đột nhiên run lên.
Alpha thở dốc thô nặng, bứt ra một cái chớp mắt lại hung hăng đâm vào. Omega run càng thêm lợi hại, cửa tử cung cũng theo rút ra đâm vào thô bạo có dấu hiệu mở ra. Trong mắt Bạch Tiểu Đường chứa đầy nước mắt, khoảnh khắc mình bị đâm mở khóc kêu một tiếng: "Thường Hành!"
"Đừng sợ, là tôi." Thường Hành cắn răng hôn nước mắt ở gò má cậu, từng chút chen vào cửa tử cung nóng ướt chặt hẹp, hoàn toàn lấp đầy Bạch Tiểu Đường, "Có đau không?"
Omega yếu ớt gật đầu, từ trong ngực Thường Hành ngã xuống giường, ánh mắt nhìn Alpha từ phức tạp đến yếu ớt bất kham không muốn xa rời, làm Thường Hành cũng chịu không nổi, cười khổ đè lên: "Tôi sẽ không rời khỏi em, Tiểu Đường em đừng suy nghĩ vớ vẩn."
"Tôi......" giọng Bạch Tiểu Đường khàn khàn còn tràn ngập khóc nức nở, "Tôi sợ......"
"Tôi không cho em cảm giác an toàn sao?" Alpha bóp eo cậu chậm rãi động, mở hết tử cung, dục căn quét qua vách động non mềm, kích thích Bạch Tiểu Đường run run, huyệt khẩu phun trào ra càng ngày càng nhiều nước sốt.
Omega hốt hoảng cách nước mắt nhìn mặt Thường Hành, bỗng nhiên muốn nói hết thảy cho Alpha, nói cho hắn mình là "vợ trước" chưa từng gặp mặt của anh hắn, nói cho hắn trong lòng cậu tích nhiều oán hận không ai biết, lại nói cho...... eo Bạch Tiểu Đường bị đỉnh đến đột nhiên cong lên, Omega nắm chặt đệm chăn thống khổ giãy giụa: "Đau......"
"Em thất thần." Thường Hành bực bội nắm gáy cậu, Alpha động tình cảm xúc cực kỳ không ổn định, đáy mắt như có ánh lửa, "Em vừa nghĩ gì?"
"Thường Hành......" Bạch Tiểu Đường sợ hãi, ôm cổ Alpha thử thò lại gần cọ cọ.
Thường Hành hơi ngưng hô hấp lại, nhẹ tay đè cậu lên giường lần nữa, nghiến răng nghiến lợi thì thầm: "Chỉ cho phép nghĩ đến tôi."
Bạch Tiểu Đường rưng rưng gật đầu, môi vuốt ve mặt Alpha, dáng vẻ thật cẩn thận câu ra dục vọng nguyên thủy của Thường Hành.
"Tôi muốn đánh dấu em hoàn toàn." Alpha bướng bỉnh hôn cậu, động tác mang theo tàn nhẫn, "Như vậy em cũng chỉ có thể nghĩ đến một mình tôi."
Bạch Tiểu Đường nghe vậy cả người run run, cậu phân không rõ mình sợ hãi hay là kích động, nhưng cái ôm của Thường Hành quá ấm áp, như là chiếu sáng từng chỗ âm u trong lòng cậu.
Omega ôm mặt Thường Hành cùng Alpha cọ mũi, hô hấp dây dưa bên nhau, Bạch Tiểu Đường bỗng nhiên nức nở nói: "Mau đánh dấu tôi."
Thường Hành là ánh sáng bất ngờ xuất hiện trên con đường nhân sinh âm u của cậu. Bạch Tiểu Đường tham luyến ấm áp này, lý trí cũng ngăn cản không được.
"Tuân mệnh, Juliet của tôi." Alpha cảm thấy mỹ mãn cười cười, đột nhiên tách chân Bạch Tiểu Đường ra đâm vào. Họ ôm càng ngày càng chặt, giống như nửa đời sau này không thể chia lìa.
Nhẫn nại của Omega động dục không kịp Alpha, Bạch Tiểu Đường bắn rất nhiều lần, Thường Hành như cũ đang chuyên tâm thọc vào rút ra. Vì thế cậu không tự chủ được mà trốn, sợ hỏa dục càng châm càng to, nhưng Thường Hành sẽ không buông tha cậu dễ dàng như vậy.
Alpha túm tay Bạch Tiểu Đường đè cậu trên giường, một bên đỉnh lộng một bên cắn gáy cậu. Tới giờ phút này Thường Hành ngược lại ôn nhu, nâng cánh mông Omega chậm rãi luật động, dục căn thô dài bị d*m thủy làm ướt nhẹp. Thẳng đến giữa mày Bạch Tiểu Đường không có đau đớn, Alpha mới đẩy nhanh tốc độ, càng thêm thô bạo, không màng cậu kêu sợ hãi phát tiết tình dục ở sâu trong huyệt đạo của Bạch Tiểu Đường.
Trong nháy mắt tạo kết, Omega ngơ ngác ngã xuống đệm chăn, hơi thở quen thuộc lại xa lạ nhanh chóng tràn ngập khắp người, bá đạo như chính Thường Hành. Cậu như thể không còn thuộc về mình, mà Thường Hành lại trở thành một phần trong sinh mệnh của cậu. Cảm giác này giống như hai trái tim cùng chung nhịp đập.
"Thường Hành?" Bạch Tiểu Đường run run rẩy rẩy vươn tay.
Alpha ôm cậu vào lòng hôn môi: "Em là của tôi."
Bạch Tiểu Đường bỗng nhiên phát hiện mình vô cùng khát cầu tin tức tố của Thường Hành, như thể ngửi thế nào cũng không đủ dính trên người Alpha, mà huyệt khẩu bị dục căng lấp đầy cũng bắt đầu co lại, cơ khát mà mút lấy.
"Còn sợ không?" Thường Hành cẩn thận thọc vào rút ra vài cái, thấy Bạch Tiểu Đường có thể chịu đựng mới bắt đầu động.
"Sợ." Giọng Bạch Tiểu Đường nhỏ như muỗi kêu, "Sợ anh rời khỏi tôi."
"Sẽ không." Thường Hành đặt chân cậu trên vai, nâng mông Omega luật động, tư thế này đi vào sâu, Bạch Tiểu Đường còn có thể thấy huyệt khẩu dâm mĩ bị đâm mở, càng thêm động tình, huyệt khẩu phun trào ra d*m thủy theo rãnh mông chảy hết lên giường,
"Hóa ra sau khi tạo kết em sẽ biến thành như vậy." Ngón tay Thường Hành theo rãnh mông Omega cọ xát qua lại, "Đánh dấu em sớm một chút thì tốt rồi."
Bạch Tiểu Đường nghe được xấu hổ đến hoảng, ôm cổ Thường Hành cổ thúc giục hắn nhanh cắm.
Alpha nhịn không được cười rộ lên: "Tốc độ này em đã sắp sướng đến hôn mê, sao tôi dám nhanh hơn?"
"Thường Hành......" Bạch Tiểu Đường vốn muốn xấu hổ buồn bực mắng một câu, ai ngờ giọng khàn khàn lại mang theo giọng mũi, cứ như là làm nũng.
Thường Hành mềm lòng đến lợi hại, Omega chưa bao giờ làm nũng, ngay cả chịu thua cũng ít, hiện giờ tạo kết mới dính lại. Alpha thật sự hiếm lạ vô cùng, hận không thể móc tim của mình ra cho Bạch Tiểu Đường xem, làm người này hiểu rõ mình yêu cậu bao nhiêu. Nhưng Thường Hành gặp gỡ Bạch Tiểu Đường đã đuối lý, những ngôn xảo ngữ học ở Paris một mực vứt ra sau đầu, trừ nói câu "Anh yêu em" nhiều lần, đến cuối cùng chỉ biết kêu tên Omega.
Nhưng Bạch Tiểu Đường dính Thường Hành ba ngày, kì phát tình sắp qua cũng thanh tỉnh không ít, tuy rằng vẫn không rời đi Alpha, nhưng lại không dễ dỗ như vậy.
"Đau quá." Omega sáng sớm tỉnh lại đã đẩy vai Thường Hành lăn sang bên cạnh, "Mau rút ra."
Alpha không nỡ bứt ra, lung tung đảo lộng vài cái đáng thương hề hề dụ dỗ: "Em chảy nước rồi......"
"Thường Hành." Bạch Tiểu Đường trợn tròn đôi mắt, buồn bực đá chân, "Sưng rồi."
Đôi mắt Alpha xoay chuyển, vội rút ra lấy thuốc mỡ ở đầu giường: "Vậy chúng ta bôi thuốc."
Bạch Tiểu Đường mệt đến cả người vô lực, trở mình không phản ứng Thường Hành. Alpha chủ động dán qua, sợ cậu khó chịu, sờ sờ vết thương khép lại của Bạch Tiểu Đường, lại chạm vào vết sẹo ở hai chân cậu, cuối cùng thở dài hôn hoa hải đường ở đầu vai Omega, rầm rì nói thầm một câu "Anh yêu em".
"Nghe ngán rồi." Bạch Tiểu Đường che lại lỗ tai nhào lên cắn Alpha.
Thường Hành ôm cậu cười trốn, lại tiến đến bên tai cậu trêu ghẹo: "Nghe ngán sao em còn đỏ mặt?"
"Anh thật là phiền muốn chết." Omega xấu hổ buồn bực oán giận, náo loạn vài cái lại bất động, thở hồng hộc ngã vào trên giường rên rỉ.
Alpha thấy cậu mệt mỏi thì giúp cậu xoa eo, Bạch Tiểu Đường không tự chủ được chui vào lòng Thường Hành, gương mặt dán ở cổ Alpha nhăn cái mũi ngửi.
"Tạo kết thật tốt." Thường Hành nghiêng đầu hôn hôn chóp mũi cậu.
"Tôi đều mệt chết......" Bạch Tiểu Đường nhẹ giọng oán giận, "Chỉ có anh sướng."
"Em không sướng à?" Alpha không quá vừa lòng mà nhướng mày, xoa xoa huyệt khẩu ướt dầm dề của cậu.
Bạch Tiểu Đường há mồm cắn Thường Hành một chút, không tình nguyện nỉ non: "Qua loa đại khái."
Alpha tức khắc không vui, xoay người đè nặng cậu làm bộ muốn cắm: "Anh phải nghe em nói thật."
Bạch Tiểu Đường lập tức hoảng sợ, che lại huyệt khẩu sưng đỏ kêu ngừng, lại nói gần nói xa.
Thường Hành lại quyết tâm ép cậu, Omega vừa chuyển đề tài tay đã bị kéo ra, dục căn nóng bỏng chọc huyệt khẩu vận sức chờ phát động: "Sướng không?"
Bạch Tiểu Đường cắn môi không hé răng.
"Sướng không?" Thường Hành động thân đâm vào một chút.
Omega nhỏ giọng rên rỉ lắc đầu, bị thô bạo cắm đưa làm khóc: "Sướng...... Sướng."
Nhưng chuyện tới giờ Thường Hành đã dừng không được, Alpha ôm Bạch Tiểu Đường khuyên can mãi dỗ cậu lại thân thiết với mình một hồi, lúc này mới lòng tràn đầy sung sướng ôm Omega vào phòng tắm tắm rửa.
Nhưng mà tắm một nửa đã nghe phòng ngủ ngoài cửa có hạ nhân thông báo nói người Thiệu gia đã tìm tới cửa.
Thường Hành đang ôm hai chân Bạch Tiểu Đường chơi lưu manh, nghe vậy tức giận đến không nhẹ, ồn ào câu "Không rảnh", cầm vòi hoa sen rửa bắp đùi dính đầy bạch trọc của Omega.
Xin lỗi mọi người vì mấy hôm nay hơi bận, không đăng chap được vì trước khi đăng tui phải beta lại một lần. Đăng bù nha!