A Thư Của Mẹ

Chương 8




Để có thể thoát khỏi hang quỷ, Tô Hoà Hoà cố gắng bán thảm.

Ở trong bệnh viện tư, nó khóc lóc kể lể bản thân phải chịu đau đớn thế nào, bi quan chán đời bao nhiêu.

Cộng thêm việc bị bạo lực học đường nhiều năm nên tinh thần của nó đã có vấn đề.

Kiểm tra xong, bác sĩ đưa cho nó một tờ giấy xác nhận của bệnh viện, trong đó ghi rõ Tô Hoà Hoà bị trầm cảm và tâm thần phân liệt.

Tôi chẳng nuốt lời, chuyển nó lên trường trung học số 1 để học chung với con gái tôi, phí chuyển trường cũng không nhiều lắm.

Bởi vì tôi nhớ ra, vào học kì II lớp 9, Giang Hoàn sẽ chuyển đến trường này.

Cố Nha học rất giỏi, con bé cũng học chung lớp với con tôi.

Cháu tôi cứ thắc mắc sao tôi lại cho Tô Hoà Hoà chuyển qua đây, nhưng nó vẫn kể cho tôi nghe những chuyện đã xảy ra ở trường.

Học sinh trường trung học số 1 phần lớn là đám bạn bè cấp I của A Thư, nên nhiều đứa vẫn còn nhớ rõ tật xấu của Tô Hoà Hoà.

Thế là bọn trẻ lại đi kể khắp nơi, thành ra không đứa nào muốn chơi với Tô Hoà Hoà vừa chuyển đến cả.

Tô Hoà Hoà vẫn lẻ loi một mình, bị bắt nạt như cũ, nhưng may sao trường này quản lý nghiêm khắc nên chẳng ai dám mạnh tay.

Đầu học kì II lớp 9, Giang Hoàn chuyển đến thật.

"Ngày nào thằng đó cũng viết thư tình cho em họ nhưng A Thư chẳng quan tâm, thằng đó mặt dày lắm dì, cứ viết mãi!"

Tôi không sợ Bạch Thư sẽ thích Giang Hoàn, dù sao kiếp trước, Giang Hoàn phải theo đuổi con bé đến tận khi tốt nghiệp đại học, con gái tôi mới đồng ý.

Trước đó A Thư cũng tâm sự với tôi con bé không thích Giang Hoàn, vì cảm động với nghĩ rằng anh ta sẽ đối xử tốt với mình, con bé mới nhận lời yêu.

"Nhưng Tô Hoà Hoà khốn nạn hơn, ai cũng biết Giang Hoàn thích em họ, nó thì suốt ngày dính lên thằng đó! Còn luôn mồm tỏ vẻ đáng thương. Thằng Giang Hoàn ngu như lợn mới bị con nhỏ giả tạo đó dắt mũi."

Tôi nhếch mép:" Sao Giang Hoàn lại không biết chứ? Chỉ là nó thích cảm giác được một đứa con gái yêu đuối dựa vào mà thôi."

Người này lăng nhăng, kẻ kia cũng chẳng vừa.

Hai đứa nó quả là xứng đôi.

Tôi sẽ khiến tụi nó quấn lấy nhau cả đời, tốt nhất là đừng nên đụng vào con gái tôi.

"Nha Nha, bây giờ con đã lên trung học rồi, việc học của con là quan trọng nhất, con chỉ cần giúp dì để ý em họ con là dì yên tâm rồi, những chuyện khác cứ để dì lo."

Con bé đồng ý rồi bước ra khỏi phòng.

Tôi hỏi Bạch Thư về Giang Hoàn.

Chuyện gì mẹ con tôi cũng tâm sự với nhau, dù hơi ngạc nhiên nhưng con bé cũng kể hết cho tôi nghe.

"Mẹ à, giờ con chưa muốn yêu đương nhưng Giang Hoàn cứ làm phiền con mãi."

"Đã vậy cậu ấy còn nhờ giáo viên chuyển chỗ sang bên cạnh con, con không tập trung học được."

Tôi nói với con:" Để mẹ gọi điện cho cô giáo nhờ cô chuyển Giang Hoàn qua chỗ khác nhé."

Sau khi A Thư đồng ý, tôi liền gọi cho cô chủ nhiệm lớp.

"Tôi có một đứa con gái nuôi đang học trong lớp cô giáo, nếu tiện thì cô có thể đổi chỗ bạn Giang Hoàn sang bên cạnh Tô Hoà Hoà được không? Tại con bé học hơi yếu, bạn Giang Hoàn thích giúp đỡ bạn bè chắc hẳn sẽ bằng lòng kèm cặp A Hoà nhà tôi đúng không cô giáo."

Vì là chuyện nhỏ nhặt nên giáo viên đồng ý ngay.

Vài ngày sau Cố Nha kể với tôi, dưới sự giám sát của cô chủ nhiệm, Giang Hoàn không dám làm phiền con gái tôi nữa.

Tô Hoà Hoà cảm thấy nhà Giang Hoàn giàu có nên vội vàng bám lấy cậu ta.

Với một kẻ chưa bao giờ từ chối ai như Giang Hoàn, hai đứa nó nhanh chóng dính với nhau như keo da chó.