Trương Tĩnh Thiền ngồi trong xe của Trình Xuyên nhưng Trình Xuyên hoàn toàn không hề hay biết.
Sau đó, Trương Tĩnh Thiền chứng kiến lịch sử đáng lẽ phải xảy ra. Anh theo Trình Xuyên đến căn phòng nhỏ thuê chung với bạn tù. Hai người xảy ra ẩu đả dữ dội, thậm chí còn dùng đến dao. Trong chớp mắt, Trương Tĩnh Thiền dùng hết sức đẩy Trình Xuyên ra.
Mặc dù đôi tay trong suốt của anh xuyên qua lưng Trình Xuyên, nhưng Trình Xuyên vẫn giật mình, chân hắn loạng choạng. Con dao vốn định đâm bạn tù bị tuột khỏi tay hắn, rơi xuống đất.
Bạn tù đấm một cú vào mặt Trình Xuyên.
Hai người tiếp tục đánh nhau một trận cho đến khi kiệt sức, một người dựa vào tường, một người gục trên bàn thở dốc. Cơn giận dữ đã được phát tiết, bọn họ dần bình tĩnh lại. Hai người nói chuyện, cuối cùng đã thỏa hiệp.
Trương Tĩnh Thiền đứng ở góc tối, nhìn Trình Xuyên dặn dò bạn tù giấu kỹ chứng cứ, lại hứa hẹn xong việc sẽ trả thù lao hậu hĩnh, rồi hắn lái xe ra ngoài.
Vi Ý, tại sao vòng lặp không xảy ra?
Có lẽ vì vòng lặp vốn không nên xảy ra.
Bởi vì vào ngày 13 tháng 1 năm 2022, khi vòng lặp đáng lẽ phải xảy ra, Trình Xuyên đã lỡ tay giết chết bạn tù và bị bắt lại.
Còn bây giờ thì sao?
Lịch sử đã bị chính tay anh thay đổi. Vòng lặp có được kích hoạt không?
Trương Tĩnh Thiền nhắm mắt lại, mỉm cười.
Đương nhiên là kích hoạt.
Anh từ năm 2043 trở về năm 2022 chính là vòng lặp 0.
Vòng lặp kích hoạt từ đây.
…
Tựa như đã qua cả một đời người, lại tựa như chỉ trong chớp mắt.
Trương Tĩnh Thiền chứng kiến một cảnh tượng vô cùng kỳ diệu.
Trong hư không, anh thấy hai tầng không gian chồng lên nhau.
Anh rõ ràng đứng ở lối ra của đường hầm băng qua sông trong đêm tối, nhìn đoàn người đông đúc băng qua đường, thấy Hứa Dị khoảng 30 tuổi lái xe Jeep hất văng vài người, thấy bản thân anh hơn 20 tuổi và Lý Vi Ý lái một chiếc xe khác đâm thẳng vào xe đối diện.
Nhưng anh lại thấy một khung cảnh nắng đẹp, tại con đường xa lạ, bên cạnh có hồ nước, phía không xa là khu dân cư, nhóm học sinh cấp ba tan học đang về nhà.
Trong khoảnh khắc đó, anh dẫm từng bước chân trên con đường xa lạ đó, cảnh tượng năm 2022 đã biến mất. Anh nhìn xung quanh, đồng tử đột nhiên co lại.
Bởi vì anh nhìn thấy Lý Vi Ý 17 tuổi, trên tay cầm một quyển vẽ, vừa đi vừa xem, cô đang đi về phía anh.
Trương Tĩnh Thiền này chưa từng gặp dáng vẻ Lý Vi Ý 17 tuổi, nhưng anh vừa nhìn đã nhận ra ngay.
Anh thấy nụ cười ở khóe miệng cô, thấy cô thậm chí còn không để ý đường, trượt chân ngã, Trương Tĩnh Thiền vội hét lên: “Cẩn thận!” nhưng đã không kịp nữa, cô trượt chân ngã xuống hồ.
Trương Tĩnh Thiền lòng nóng như lửa đốt, không hề suy nghĩ nhảy thẳng xuống nước, muốn ôm lấy cô, nhưng chỉ thấy ngón tay xuyên qua cơ thể cô. Còn Lý Vi Ý đang vùng vẫy dưới nước, lại nhìn anh, đưa tay về phía anh cầu cứu.
Nhưng anh không thể nắm được!
Trong nháy mắt, Trương Tĩnh Thiền đã quay lại lên bờ, anh nhìn xung quanh tìm người giúp đỡ nhưng dường như bị số phận thôi thúc, nhìn về một hướng nào đó.
Anh thấy mình 19 tuổi đang đi cùng Lê Duẫn Mặc nói gì đó, đi dưới bóng râm mà không hề nhìn về phía này.
Trong đầu Trương Tĩnh Thiền đột nhiên lóe lên một giả thuyết từng nghe qua: Nếu việc xuyên không xảy ra, không thể tồn tại cùng lúc hai người giống nhau trong một không gian thời gian, nếu không thì không gian thời gian sẽ bị sụp đổ.
Anh cúi đầu nhìn thân thể trong suốt của mình, dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Anh chạy tới, nắm chặt vai bản thân 19 tuổi.
Thiếu niên rùng mình, không hiểu vì sao quay đầu lại, không thấy gì cả, nhưng lại thấy bóng dáng đang vùng vẫy trong hồ nước không xa. Thiếu niên không hề nghĩ ngợi vứt cặp sách ra, chạy tới nhảy thẳng xuống nước.
Trương Tĩnh Thiền nhảy xuống nước cùng với thiếu niên. Anh đứng phía sau anh ấy, lại lần nữa nhìn thấy dáng vẻ 17 tuổi của cô, anh mỉm cười với cô.
Cô trông có vẻ mơ màng, nhưng cũng mỉm cười nhìn anh, đưa tay muốn chạm vào nhưng tất cả cảnh vật lại biến mất trước mắt Trương Tĩnh Thiền.
Vòng lặp che lấp thứ hai của anh đã kết thúc.
Khi Trương Tĩnh Thiền tỉnh lại trong vòng lặp thứ ba, đã hiểu ra tất cả. Hiểu ra bởi vì không thể có hai bản thân cùng tồn tại trong một không gian thời gian, nên anh chỉ có thể ở trong vòng lặp dưới dạng năng lượng thể*. Anh hiểu ra vòng lặp của anh ban đầu chỉ có thể từ năm 2043 đến 2022. Nhưng vì khi anh xuyên không về quá khứ, đúng lúc một vòng lặp của họ đang diễn ra, vì vậy thực chất là anh may mắn được vòng lặp của họ đưa về năm 2014.
* Năng lượng thể: là một dạng sống trên lý thuyết được cấu tạo từ năng lượng thay vì vật chất.
Anh thật sự rất vui mừng vì có thể trở về năm 2014.
Anh lại tới tháng 9 năm 2014.
Khi anh thấy Hứa Dị hoán đổi vào cơ thể Trương Tĩnh Thiền và tính toán qua mắt Lý Vi Ý, anh lại không hề cảm thấy hoảng sợ. Bởi vì anh luôn có cảm giác họ sẽ chiến thắng. Tất cả những kẻ ác sẽ bị trừng phạt, cuối cùng Trương Tĩnh Thiền sẽ ở bên Lý Vi Ý, bố mẹ và bạn bè của anh đều sẽ bình yên, khỏe mạnh, hệt như anh đã thấy trong giấc mơ.
Khi anh thấy Lý Vi Ý thông minh chạy đến bệnh viện, còn Trương Tĩnh Thiền đang quanh quẩn ở phía cầu thang thoát hiểm, không thể lại gần vì có cảnh sát canh gác, anh đột nhiên có cảm giác kích động.
Muốn giúp họ.
Cũng muốn để cô nhìn anh một lần nữa, giống như lần đầu gặp nhau dưới nước.
Cho dù sau này, có lẽ cô chỉ nghĩ rằng người cô nhìn thấy từ đầu đến cuối là Trương Tĩnh Thiền 19 tuổi.
Sau đó anh đứng trong hành lang giữa dòng người đông đúc, nhìn cô gọi to: “Vi Ý! Lý Vi Ý! Anh ở đây! Anh là Trương Tĩnh Thiền!”
Anh là Trương Tĩnh Thiền đã từng bỏ lỡ em, không thể tiến vào vòng lặp.
Dưới ánh đèn sáng rực, giữa đám đông ồn ào, cô gái từ từ ngẩng đầu lên, hoang mang nhìn về phía anh.
Trương Tĩnh Thiền mỉm cười nhìn cô.
Anh biết trong khoảnh khắc đó, cô đã nhìn thấy anh.
Nhưng có lẽ cô mãi mãi không bao giờ biết, người cô nhìn thấy là Trương Tĩnh Thiền đã trải qua bao nhiêu năm gian nan để đến được đây.
Lý Vi Ý chạy về phía anh đang đứng, xuyên qua cơ thể anh, chạy đến chỗ thiếu niên Trương Tĩnh Thiền.
Trương Tĩnh Thiền cúi đầu, nhìn những ngón tay của mình, thấy cơ thể vốn trong suốt của mình từng chút một phai dần trong thời gian, không gian này.
Anh nghĩ. Đại cục đã định
Lịch sử năm 2014 đã thay đổi, năm 2022 chắc chắn sẽ thay đổi theo.
Vậy năm 2043 thì sao?
Trong thời gian và không gian 21 năm sau đó, khi vòng lặp 0 mới xảy ra, liệu anh có được hạnh phúc không?
—
Ngày 21 tháng 1 năm 2022.
Ngày hôm sau khi Lý Vi Ý chạy đến Thượng Hải.
Ánh nắng chiếu vào, Trương Tĩnh Thiền từ từ mở mắt, trong khoảnh khắc đó hơi anh kinh hoàng.
Lý Vi Ý không mặc gì trong vòng tay anh, cô tỉnh dậy, nằm trong lòng anh hỏi: “Anh đang nghĩ gì thế? Sao lại thất thần vậy?”
Trương Tĩnh Thiền đáp: “Anh mơ thấy vài chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Mơ thấy vòng lặp không xảy ra, em và anh lướt qua đời nhau, mãi đến 21 năm sau mới gặp lại nhau.”
“Thế thì quá là thê thảm.” Lý Vi Ý tặc lưỡi hai tiếng, “Nói thật nếu không có em, anh sẽ thê thảm lắm đấy, không biết dáng vẻ cô độc đến mức nào đâu? Nhớ lại kiếp đầu tiên chúng ta gặp nhau, tính khí quái gở của anh, gì mà người trong lòng đến rồi? Mời ngồi? Được mấy tháng rồi? Nghe nói là con của tôi? Lần đầu tiên em nhìn thấy anh, đi đường thôi cũng toát lên vẻ cô độc đến già. Chị Chu lúc đó nói với em, tất cả phụ nữ ở Tương Thành đều không muốn gả cho anh.”
Trương Tĩnh Thiền bật cười, nhéo mũi cô: “Thế em hài lòng chưa?”
Lý Vi Ý hiểu anh đang hỏi gì, thật thà gật đầu, nói hai chữ: “Quá đã.”
Trương Tĩnh Thiền nhìn chằm chằm cô, một lúc sau, quay mặt đi. Sáng sớm thế này, có lúc cô vô cùng xấu hổ, có lúc lại vô cùng thẳng thắn.
Lý Vi Ý dựa vào lòng anh, nói: “Anh nói xem những dòng thời gian và không gian đã bị chúng ta thay đổi, liệu có tiếp tục tiến về phía trước theo số phận ban đầu, hay cũng bị thay đổi theo, hay là… hoàn toàn bị che lấp không tồn tại nữa?”
Câu trả lời trong lòng Trương Tĩnh Thiền là bị che lấp, nhưng miệng anh lại trả lời rất dịu dàng: “Có lẽ là bị thay đổi theo, mỗi không gian song song đều tiến về phía trước.”
Lý Vi Ý vui vẻ, gật đầu nói: “Vậy thì tốt, như vậy chúng ta ở mỗi không gian đều có được hạnh phúc.
Đúng vậy Lý Vi Ý, từ nay về sau anh và em trong mỗi không gian đều có được hạnh phúc.