*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
14
Gà tơ A Sơ cuối cùng cũng phá được lời nguyền rồi!
Cậu!
Cậu cậu!
Cậu cậu cậu!
Là tiểu kiều chíp của ma đầu tà mị rồi!
Tâm nguyện đã xong, A Sơ cảm thấy gà sinh không còn gì để tiếc nữa, có thể tiêu sái nghênh đón cái chết?
Chíp!
Vẫn sợ chết lắm, hu hu chíp.
Sống được ngày nào hay ngày ấy, chết rồi không được ăn ngô gạo kê tươi non nữa đâu.
Sau đó Đại ma đầu phát hiện, tiểu kiều chíp hắn mới cưới hỏi đàng hoàng vào nhà, trời vừa tối đã nhiệt tình như lửa triền miên không dứt, mặt trời vừa ló dạng thì lại vứt hắn một bên, dứt khoát một vẻ dứt chăn vô tình.
Kết hợp với chân tướng cứ đến tối A Sơ không nhìn thấy rõ ai cả, trong lòng Đại ma đầu xanh rờn hốt hoảng nảy ra suy đoán.
Chẳng lẽ trên đầu hắn có ngựa phi, lòng bàn chân mọc rễ —
Bị xem thành lang quân thế thân?
Chả có nhẽ!
15
A Sơ không biết Đại ma đầu cảm thấy trên đầu hắn có một đồng cỏ xanh tươi mơn mởn, giờ cậu hoàn toàn không có tâm trạng đi phỏng đoán tâm tư của Đại ma đầu, cậu chỉ muốn sống thật tốt những tháng ngày không còn nhiều của mình mà thôi.
Dù có chết, cậu cũng muốn làm một con chíp chết no.
Sáng sớm ăn kê trưa ăn gạo, tối đến ăn ngô.
Ngày lại ngày, từng vòng quay tròn.
Sau đó — Cậu tăng cân.
A Sơ trở thành một con gà thịt.
Đại ma đầu nhéo mặt người trong lòng, cảm thấy cái cằm nhỏ trước còn sờ được giờ cũng bị lấp trong thịt rồi, hắn đưa tay vào trong chăn.
Áng chừng vải gấm trên người gà thịt.
Hô, béo thật rồi.
“Huynh bóp ta làm gì thế, chíp!” Ghét chết đi được!
A Sơ bị đánh thức, mơ màng ngẩng đầu lên từ trong ngực Đại ma đầu, trợn mắt một cách tàn bạo.
Đại ma đầu nhận được ánh mắt quyến rũ của phu nhân, bóp khuôn mặt nhỏ ú thịt hít một cái.
“Bảo bối…”
“Gì vậy?”
“Em có cảm giác… dạo gần đây, em đầy đặn lên không?”
Đầy đặn?
Không thể nào!
Cậu là gà tinh không phải gà thịt thông thường, sau khi hóa hình mặc kệ ăn nhiều thế nào cũng chưa từng béo lên nha!
“Ta tăng cân sao?”
“Phu nhân…” Tiểu yêu tinh bị A Sơ kéo lại vô cùng vô tội, nhưng nhìn cái mặt tròn bây giờ của gà tinh, thật sự không nói dối nổi, “Ngài như giờ trông cũng rất đẹp!”
“Trông đẹp?”
“Vâng! Rất phúc hậu!”
A Sơ cảm thấy Đại ma đầu chính là tà thuyết mê hoặc người khác, tức á!
Chỉ đành ăn bánh bột ngô để khôi phục lại một chút.
Chíp!
16
Đại ma đầu là một xà tinh.
Hàng thật giá thật — Là cái loại xì xì lưỡi ấy.
Nguyên thân của hắn là một con rắn hổ mang chúa* màu đen hoa văn trắng, thân hình cực lớn, tùy ý vung cái đuôi thôi là có thể san bằng cả một ngọn núi.
*gốc 过山峰 có tên tiếng Anh là Ophiophagus hannah
để biết thêm chi tiết về loài này mời vô đây
Nhưng mà những người từng thấy nguyên thân của hắn, đến nay đều đã chết hoặc bị hắn giết, giờ đây có rất ít yêu quái biết chính xác được cách hắn tu luyện thành tinh.
Hắn thật sự sống quá lâu, cũng gặp đủ loại chuyện rồi, ngay cả sự thay đổi của nhật nguyệt, những thăng trầm của cuộc sống cũng chẳng phải chuyện ly kỳ gì nữa.
Hắn ngang ngược, tính tình cổ quái, trước giờ luôn tùy ý làm bậy.
Những yêu ma quỷ quái, người thần chuột kiến không vâng lời hắn cho tới bây giờ cũng chỉ có đường chết mà thôi.
Nhưng hắn của hiện tại lại đứng bên ngoài phòng ngủ, bị chăn gối từ bên trong ném ra đập vào mặt, cũng chỉ có thể cười khổ ôm lấy gối, không dám đi vào làm tăng xông phu nhân nhỏ của hắn.
A Sơ đang ở trên giường khóc đến đau cả ngực…
“Cầm thú! Súc sinh! Không phải người! … Oa oa oa oa!” A Sơ vừa khóc vừa gào, giọng cũng lạc cả đi, “Cục… cục cục tác!”
Đại ma đầu thấy kì lạ ngó đầu vào, gà thịt của hắn sao lại đổi tiếng gà khác vậy?
A Sơ uống hớp nước, tiếp tục khóc.
“Cục! Cục! Cục cục tác!!”
Làm sao đây! Chết mất thôi! Trong bụng hình như có trứng rồi!