Trong lúc cô ta vẫn luôn đau khổ, cả nhà Đại Lâm nhà họ Long bị người khác tính kế.
Vậy nên sau khi cô ta nhận được tin tức đã sai Lưu Cảm Đông sang cứu bác cả và Long Anh Vũ.
Long Anh Vũ và Sở Thần Dật cũng trạc tuổi nhau, cả ngoại hình và khí chất cũng vô cùng giống nhau.
Vậy nên, cô ta đã nghĩ ra một cách, lấy mẫu tóc và bản trích máu của Sở Thần Dật rồi mang Long Anh Vũ bay sang châu Âu tìm nhà họ Mộ, thông qua tín vật là miếng ngọc bội còn có kết quả giám định người thân “treo đầu dê bán thịt chó” đã thành công lừa được sự tín nhiệm của nhà họ Mộ.
Mấy năm nay cô ta có thể nhanh chóng tích góp năng lực và tài lực hoàn toàn không thể không có sự giúp đỡ của nhà họ Mộ được.
Cô ta có thể khoan nhượng cho Long Anh Vũ chơi trò tính toán, tranh giành quyền lợi với nhà họ Mộ.
Cô ta cũng có thể khoan nhượng cho sự phản bội hoặc không nghe lời của anh ở trong nước một hai lần.
Nhưng cô ta tuyệt đối không thể khoan nhượng cho Long Anh Vũ làm ra những chuyện hèn hạ làm ô uế đến thanh danh của Sở Thần Dật được.
Theo như cô ta nói thì Lục Khải Vũ đã cố tình tiết lộ tất cả những chuyện mà Long Anh ‘Vũ đã làm ở Hà Thành cho những người khác trong nhà họ Mộ biết thông qua internet.
Những người đó vẫn luôn đố ky với sự ưu ái mà chủ nhân nhà họ Mộ dành cho anh ta, nên đã mượn cơ hội lần này để nói xấu anh ta trước mặt chủ nhân.
Chủ nhân đã tức giận rồi nên anh ta phải trở về châu Âu trong vòng một tuần và chấp nhận sự trừng phạt nghiêm khắc theo gia quy.
Mặc dù người phải nhận chịu sự trừng phạt nghiêm khắc cuối cùng là Long Anh Vũ, nhưng Sở Thần Dật mới thật sự là cháu ngoại của nhà họ Mộ.
Thanh danh cứ bị bôi xấu như vậy, sau này sao Sở Thần Dật trở về được, sao nhận ông ngoại được.
Sở Thần Dật đã đồng ý với cô ta rồi, đợi đến khi nào cô ta báo được thù thì sẽ cùng cô ta rời khỏi Hà Thành, đi tìm một nơi non xanh nước biếc rồi cùng trải qua một cuộc sống bình thường.
Cô ta nghĩ sẽ đến dưới chân núi Alps, mua một miếng đất và làm một người chủ nông trại Vui Vẻ.
Cô ta còn nghĩ sẽ để Sở Thần Dật đến gặp ông ngoại của anh ta và đi nhận người nhà họ Mộ, hoàn thành tâm nguyện của mẹ Sở Thần Dật.
Vậy nên cô ta tuyệt đối không cho phép bất kì ai làm tổn hại đến thanh danh của cháu ngoại nhà họ Mộ cả.
Long Anh Vũ vô cùng ngạc nhiên nhìn cô ta: “Cô, ý của cô là sao? Lẽ nào cô vẫn muốn để Sở Thần Dật trở về nhà họ Mộ sao?”
Sở Thần Dật tuyệt đối không thể trở về nhà họ Mộ được, anh ta mới là cháu ngoại được nhà họ Mộ thừa ni Long Minh Huệ lấy mặt nạ hình mèo xuống, ánh mắt lạnh lùng: “Thế nào? Làm cháu ngoại nhà họ Mộ lâu quá rồi nên cũng quên mất thân phận của mình luôn rồi à?”
Long Anh Vũ thật sự không thể tin được lùi về sau hai bước: “Cô thật sự muốn để anh ta trở về nhà họ Mộ sao?”
“Những người đó đều là người thân của anh ấy, sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ trở về thôi”
Nói tới đây, ánh mắt sắc bén của Long Minh Huệ quét qua hai má của Long Anh Vũ “Vậy nên, Long Anh Vũ, tôi cảnh cáo cậu, nhanh chóng trả quyền chăm sóc Lý Mộc Tháp lại cho Lục Khải Vũ đi.
Sau này, cậu cũng yên phận một chút, đừng làm ra bất kì chuyện gì làm tốn hại đến thanh danh cháu ngoại nhà họ Mộ nữa”
Cô ta điều khiển chiếc xe lăn chạy bằng điện đi tới trước mặt Long Anh Vũ, vươn tay ra túm lấy cổ áo của Long Anh Vũ, kéo cậu ta đến trước mặt mình, uy hiếp bằng giọng điệu lạnh lùng: “Nếu không, tôi sẽ nhanh chóng khiến cậu mất hết tất cả đấy!”
Nói xong, cô ta mạnh mẽ đẩy Long Anh Vũ ra, bật cười lớn đầy đắc ý mà không kiêng nể gì cả: “Ha ha ha”
Long Anh Vũ giống như nhận được đả kích cực lớn, lùi về sau mấy bước rồi mới ngồi phịch xuống ghế sofa Anh ta cố gắng lâu như vậy, chịu đựng nhục nhã ở nhà họ Mộ gần năm năm trời, hóa ra là để tích lũy thanh danh, tích lũy mối quan hệ cho Sở Thần Dật.
Anh ta không cam tâm, không thể bị người khác thao túng như thế này được.
Cháu ngoại nhà họ Mộ là anh ta, Long Anh Vũ, cũng chỉ có thể là Long Anh Vũ mà thôi Thấy anh ta đột nhiên cúi đầu im lặng ngồi trên sofa, Long Minh Huệ tưởng rằng anh ta đã nhận ra được lỗi lầm của mình rồi.
Vậy nên giọng điệu cũng chậm lại: “Long Anh Vũ, hợp tác của chúng ta trong mấy năm nay đều.
rất tốt, chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, chị đây sẽ không đối xử tệ bạc với em đâu.
Mạc Hân Hy có là gì đâu chứ! Trên thế giới này còn có nhiều người phụ nữ xinh đẹp và quyến rũ hơn cô ta nhiều.
Em tuyệt đối đừng vì cô ta mà hủy hoại tương lai của mình!”
Nghe cô ta nói những lời này, Long Anh Vũ vân luôn cúi đầu ngồi trên sofa đột nhiên ngẩng đầu, vô cùng hổ thẹn: “Chị nói đúng, là do em hồ đồ rồi!”.