Long Thiên duỗi tay vỗ vỗ lên vai Long Bách: “Đúng vậy, đàn ông là phải có được dẫn được.
Anh ấy là người tốt với chúng ya nhất trên thế giới này, vì anh ấy, chịu một chút ẩm ức cũng không sao.”
Cảm xúc của Long Bách bị cậu bé lây nhiễm, gật gật đầu thật mạnh, nắm chặt bàn tay nhỏ: “Üm, vi hạnh phúc của anh ấy, chịu ấm ức, lấy lòng Mạc Minh Húc cũng không là gì cả.”
Sau khi nói xong, cậu bé nghiêng đầu nghĩ một chút rồi bổ sung thêm: “Đúng rồi, sau khi tới Hà Thành, chúng ta còn có thể nhân lúc tan học đi tìm chị Thanh Y, nhân tiên chia rẽ chị ấy và Lý Duy Lộc.
rõ ràng là anh ấy đang lừa bịp, rõ ràng là anh ấy rất thích chị Thanh Y.”
Long Thiên nhìn em trai, trong ánh mắt thông minh lộ ra một chút khen thưởng: “Đúng vậy, cứ như vậy mà làm!
Sau khi nói xong, hai anh em vui sướng vô tay thống nhất ý kiến.
Nhà của Hồng Vi được Tùng giám sát toàn bộ tiến đô thi công và chất lượng vô cùng suôn sẻ.
Bảy ngày hoàn thành trang trí hết tất cả thiết bị.
Sau khi chuyên gia nước ngoài bay tới Hà Thành, Mạc Hân Hy giành thời gian đưa Lý Mộc Tháp tới bệnh viện Nhân Dân số 1 Hà Thành với vợ chồng Triệu Hồng kiểm tra toàn diện.
Tài xế Mãnh dừng xe lại, bọn họ từ trên xe đi xuống, vừa mới đi đến sảnh bệnh viện, đã bị âm thanh của xe cấp cứu ở phía sau thu hút.
Các bác sĩ y tá phòng cấp cứu bệnh viện vội và đẩy xe đi cấp cứu vọt qua.
Mấy người Mạc Han Hy nhanh chóng tránh sang một bên nhường đường cho nhân viên cấp cứu.
Rất nhanh, một cậu bé cả người dính đầy máu được đẩy vào.
Khi xe cấp cứu được đẩy đi qua trước mặt cô, cô nhìn cậu bé kia một cái, trái tim lập tức co lại, đau đớn.
Lư Từ Tín, cậu bé bị thương hôn mê kia lại là Lư Từ Tín, Cô lo lắng giữ lấy một y tá đi cuối cùng: “Đứa nhỏ này bị làm sao vậy?” Y tả nhìn cô một cái rồi vội và bỏ lại một câu: “Ngã từ trên ban công lầu 4”
Sau đó, lập tức đi theo xe cấp cứu xe chạy vào phòng phẫu thuật của khoa cấp cứu.
không biết tại sao tay Mạc Hân Hy lại run rẩy.
Đang yên đang lành, vì sao Lư Từ Tín lại ngã từ trên ban công xuống? Vợ chồng Triệu Hồng kéo Lý Mộc Tháp, cũng nhìn thấy tình trạng của Lư Từ Tín, có chút đồng tình: “Thật là đáng thương, trẻ em thì phải chú ý an toàn!”
Quay đầu lại, chị ấy lại nhìn thấy Mạc Hân Hy đang rất lo lắng, khó hiểu hỏi: “Mợ chủ, cô quen đứa bé kia sao?”
Lúc này Mạc Hân Hy mới từ trong cơn hoảng loạn tỉnh táo lại: “À, chị nói cái gì?”
“Mợ chủ lo lắng như vậy, có phải là quen biết đứa bé vừa rồi không!”
“Cũng coi như là quen! Từng có mấy lần gặp gỡ mà thôi, cậu bé kia rất thông minh, là một thần đồng!” Mạc Hân Hy nhìn chăm chú vào cánh cửa phòng phẫu thuật đang đóng chặt, có chút không rõ vì sao vừa rồi mình hoảng loạn như vậy.
Triệu Hồng chậc chậc đầu lưỡi: “Vậy thì thật là đáng tiếc! Hình như cậu bé bị thương rất nặng.”
Kho bọn họ đi tới phía thang máy chuẩn bị lên khoa tim mạch trên lầu 16, Lư Bạch Khởi kinh hoảng với và chạy tới.
Chạy thẳng đến phòng cấp cứu, giữ lấy me tư ở cửa phòng cấp cứu: “Mẹ, xảy ra chuyện gì, đang yên đang lành sao Tử Tín lại ngã từ lầu 4 xuống?
.