9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 1503: 1503: Chương 1502






Nhưng khi nấy, cậu lại một mình chẳng nói chẳng rằng xử lý một trung tâm mua sắm, một nhà máy máy móc, một nhà máy cáp và một mỏ than.

Vẫn may, vẫn mau, mấy năm nay cậu không có làm trò gì quái đản để lừa anh trai.

Sau khi Lục Vũ Lý nhận ra khả năng thực sự của người anh cả, trong lòng vẫn còn khiếp sợ, thầm vui mừng.

Cậu quyết định từ bây giờ sẽ ôm chặt lấy chân anh cả của mình, như vậy sau này mới có được cuộc sống tốt đẹp.

Mặc dù Lục Vũ Tuấn và Lục Vũ Tháp không nghĩ nhiều như Lục Vũ Lý, nhưng vào lúc này, ánh mắt của họ đối với anh cả Lục Minh Húc của họ đều tràn đầy sùng bái.

Lục Vũ Bách bước tới quàng tay qua cổ anh cả Lục Minh Húc, bộ dạng anh em tốt: “Thế nào, em nói không sai chứ! Anh cả của chúng ta là hacker hàng đầu thế giới”
Lục Vũ Bách nhân cơ hội nịnh nọt anh cả, nực cười, anh cả đúng là một thiên tài hacker thông minh, tâm tư thấu đáo, nếu như còn không ôm chặt lấy chân cậu, ngón tay cậu chỉ cần gõ bàn phím mấy cái thôi, thì các người đừng mong được sống yên ổn.

Vào thời điểm này, tại một phòng khám tư nhân tương đối cao cấp ở thị trấn Tân Dương, anh Hổ đang dưỡng thương, ngồi chơi với máy tính, bất ngờ nhận được cuộc gọi từ một vài người bạn làm việc trong chính quyền thị trấn Tân Dương, nói rằng có người đã trực tiếp báo cáo việc hẳn trốn thuế và che giấu tai nạn mỏ than với trưởng huyện mới nhậm chức.


Và thông tin này bằng cách nào đó đã bắt đầu nhanh chóng lan truyền trên Internet.

Trưởng huyện mới rất tức giận, giữa đêm ra lệnh niêm phong Trung tâm mua sắm Hổ Tử và mỏ than Hổ Tử, cử người đến kiểm tra.

Hắn vẫn chưa giải quyết xong chuyện ở đây thì lại có chuyện xảy ra ở xưởng máy móc và xưởng sản xuất dây cáp, các giám đốc lần lượt gọi điện tới nói rằng có nhiều khách hàng lớn muốn hủy đơn hàng của họ, sau này sẽ không làm việc với họ nữa.

Anh Hổ hoàn toàn choáng váng, vắt óc suy nghĩ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tại sao tất cả tài sản của hắn trong một đêm đều xảy ra chuyện?
Đúng lúc này, hắn nhận được một email trên máy tính trước mặt.

Sau khi nhấp vào nó, hắn nhìn thấy nội dung của email, mới bừng tỉnh ngộ.

Hóa ra đối phương là vì Bảo Châu mới cố tình chơi hắn.

Hắn bực bội, trực tiếp ném máy tính xuống giường: “Còn thực sự cho rằng ông đây dễ bắt nạt sao.


Ông đây hôm nay sẽ cho các người mở rộng tầm mắt, cái gì mới là ác bá thực sự!
Tập đoàn nhà họ Lục là cái đếch gì!”
Anh Hồ nói xong, lấy điện thoại di động ra, liên tiếp gọi mấy cuộc.

Cuối cùng, hắn lại cầm máy tính xách tay trên giường lên và trả lời email cho Lục Minh Húc.

Nội dung là: “11 giờ sáng mai, cách thị trấn Tân Dương 80 km về phía bắc, trên đài quan sát trên đỉnh núi Vĩnh Minh, tôi đang đợi cậu.

Yên tâm, tôi sẽ đưa Bảo Châu đến đó.”.

Truyện Sắc
Sau khi nhấp vào nút gửi, một nụ cười xấu xa xuất hiện trên khóe miệng hắn.

Sau đó hẳn nghiến răng che lại vết thương gần đùi của mình, bác sĩ nói nếu lệch vài milimet nữa thôi thì hắn đã là thái giám cả đời.

“Bảo Châu, Bảo Châu.

Nếu như mày chạy rồi, vậy thì để mấy đứa bạn ra mặt vì mày, thay mày trả nhát dao này đi!”Anh Hổ nghiến răng, nghĩ đến chuyện xảy ra đêm đó, nhất thời cảm thấy khó chịu..