9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 1437: 1437: Chương 1436






Cũng may kĩ năng bơi lội của Long Uy không tệ lắm, mặc dù anh ta đã ngất đi vì kiệt sức nhưng vẫn còn thở yếu ớt.

Có điều do vết thương trên lưng và những vết thương nhỏ khác lúc rơi xuống nước nên tình hình không được lạc quan cho lắm.

Sau khi được cứu lên, Long Uy được đưa đến bệnh viện cấp cứu ngay lập tức.

Mạc Hân Hy và Lý Duy Lộc cũng đi theo xe cấp cứu đến bệnh viện.

Trên đường đi bệnh viện Liễu Thanh Y cũng từng gọi điện cho hai người họ, nhưng không ai dám nhấc máy.

Long Uy chưa biết sống chết thế nào, con gái thì mất tích chưa tìm thấy, bọn họ sợ Liễu Thanh Y không chịu nổi cú sốc này.

Sau khi Long Uy được đưa vào phòng phẫu thuật thì mười phút sau Lục Khải Vũ cũng đến bệnh viện.

“Bà xã, Long Uy sao rồi?” Trên đường tới đây anh đã được nghe cục trưởng Lưu kể lại tình hình khi đó.


Anh cũng là người làm bố nên rất hiểu tâm trạng của Long Uy.

Mạc Hân Hy lắc lắc đầu: “Em không biết nữa, anh ta chảy nhiều máu lắm!”
Lục Khải Vũ nắm chặt lấy tay cô, ôm cô vào lòng: “Bà xã, Long Uy nhất định sẽ vượt qua nguy hiểm thôi”
“Thanh Y, Thanh Y phải làm sao bây giờ?” Nghĩ tới cô bạn thân của mình, Mạc Hân Hy cảm thấy vô cùng đau đớn.

Gia đình nhỏ của ba người họ vốn đang vui vẻ hạnh phúc mà!
Mấy ngày trước cô còn thấy Liễu Thanh Y khoe ảnh con gái, khoe chồng trên mạng nữa đấy!
Ai ngờ mới được hai ngày đã xảy ra chuyện lớn bậc này.

Đúng là chuyện trên đời này không thể đoán trước được điều gì!
Bọn họ lặng lẽ ngồi chờ trước cửa phòng phẫu thuật, hơn hai tiếng sau Long Uy mới được đẩy ra.

Bác sĩ nói anh ta đã qua cơn nguy hiểm rồi, nhưng vết thương trên lưng quá sâu dẫn đến mất máu nhiều, cần phải nghỉ ngơi thật tốt.

Ngoài ra anh ta còn bị rơi xuống nước nữa nên có khả năng sẽ bị viêm phổi, cần phải quan sát thêm.


Lúc Long Uy được đẩy ra còn chưa tỉnh lại, anh ta bị đẩy thẳng vào.

phòng chăm sóc đặc biệt.

Bấy giờ vợ chồng Mạc Hân Hy và Lý Duy Lộc mới thở phào một hơi.

“Bên chỗ cục trưởng Lưu có tin tức gì không? Về con gái của Long Uy ấy?” Lý Duy Lộc hỏi Lục Khải Vũ.

Lục Khải Vũ thở dài: “Vẫn chưa tìm được.

Đứa trẻ mới hai tháng, tôi sợ rằng..” Những lời sau đó anh không nói ra, nhưng Mạc Hân Hy và Lý Duy Lộc vẫn hiểu ý của anh.

Mạc Hân Hy cũng đã làm mẹ nên cô cảm thấy thực sự đau lòng: “Thanh Y phải làm sao bây giờ đây?”
Lý Duy Lộc nhớ đến gã Long Mạnh đã chết thảm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sao bảo là Long Mạnh đã chết trong tai nạn giao thông ở Châu Âu rồi cơ mà? Tại sao gã ta còn chưa chết, lại còn trở về đây bày ra vụ bắt cóc này nữa?”
“Chuyện này cũng khó nói lắm, có lẽ gã ta đã lên kế hoạch từ lâu rồi, vụ tai nạn giao thông đó chỉ để che mắt Long Uy, khiến anh ta mất cảnh giác mà thôi” Lục Khải Vũ phân tích.

“Tôi chỉ sợ Thanh Y không chịu đựng nổi, dù sao đó cũng là đứa con gái cô ấy mang thai mười tháng sinh ra mà!” Lý Duy Lộc cũng hết sức lo lắng.

Mạc Hân Hy võ vai anh ấy: “Bây giờ cứ tạm thời giấu cô ấy đã, được bao lâu hay bấy lâu”
“Cũng chỉ có thể làm thế thôi!”
Cục trưởng Lưu mang theo người tìm quanh khu vực hạ lưu sông Trường Giang suốt một tuần lễ nhưng vẫn không tìm được tung tích của Long Vân Như..