Lục Vũ Lý lấy tư cách anh hai, là người đầu tiên cẩn thận mở miệng: “Mẹ ơi, bọn con đều biết lỗi rồi, viết một bản kiểm điểm được không ạ?
Mẹ muốn đánh thật sao?”
Mạc Hân Hy nhìn cậu, hừ lạnh một tiếng: “Viết một bản kiểm điểm?
Không đau không ngứa, sám hối vài câu, ai trong mấy đứa sẽ nhớ bài học này! Nghĩ kỹ chưa, đánh chỗ nào? Nếu không thì mẹ giúp mấy đứa chọn”
Nói rồi liền chỉ Lục Vũ Lý: “Con làm anh, con trước!”
“Con..” Lục Vũ Lý vốn định thanh minh vài câu nhưng lại nghĩ đến lời nói hùng hồn của mình lúc trước, nếu giờ cậu thanh minh chính là tự tát vào mặt mình.
Vậy nên cậu đành nhìn thể phía bố mình để cầu cứu, nhưng Lục.
Khải Vũ bắt đầu từ lúc bị Mạc Hân Hy cướp lấy chổi lông gà trong tay thì cứ ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ, hoàn toàn không nhìn bọn chúng.
Lục Vũ Lý cắn răng đáp: “Con chọn đánh mông!
Ngày mai là hôn lễ của chú hai, tiệc cưới sẽ có rất nhiều món ngon, nếu bị thương ở tay, cậu sẽ không thể ăn cái gì cả.
Lục Vũ Tuấn và Lục Tấn Khang khó hiểu nhìn cậu, đã lớn như vậy rồi, đánh mông thì thật xấu hổ, anh hai nghĩ gì vậy?
Mạc Hân Hy mới là người không thèm nghĩ xem bọn nhỏ đang nghĩ gì, cô cho rằng mấy đứa nhỏ này nếu hôm nay không chịu đòn, vài ngày nữa chúng nó chắc chắn sẽ quên sạch chuyện này, sau đó lại tái phạm.
Nhất định phải để chúng biết thế nào là đau, mấy đứa nhỏ này mới nhớ lâu một chút.
Vậy nên lúc đánh Lục Vũ Lý cô siết chặt tay, đánh khá đau.
Lục Vũ Lý cắn răng, trong lòng đếm đủ mười cái, sau đó nhe răng kéo lại quần áo, nói: “Mẹ, con xin lỗi, con nhớ rồi, sau này con làm chuyện gì cũng sẽ suy nghĩ kỹ càng.
Nhất định không liều lĩnh thế này nữa”
Mạc Hân Hy vẫn nghiêm mặt như cũ: “Ừ, đi viết bản kiểm điểm, một tiếng sau nộp cho mẹ.
Tối nay không cần ăn cơm”
“Hả..” Lục Vũ Lý rất bất ngờ, không phải là bị đánh rồi sao, tại sao.
còn phải viết bản kiểm điểm?
Mạc Hân Hy nhướn mày: “Sao? Có ý kiến gì?”
Lục Vũ Lý vội vã lắc đầu: “Không, không có ý kiến, mẹ nói đúng, con không cần ăn cơm tối, con đang nghĩ đến việc giảm béo!”
“Vậy được, con ra ngoài đi! Mấy đứa nghe đây, nếu còn có lần sau, mẹ sẽ trực tiếp đưa mấy đứa đến trường tư thực quân sự, nhốt mấy.
đứa lại.
Để mấy đứa trải nghiệm cuộc sống quân đội.”
Lục Vũ Lý vội vàng giơ tay bảo đảm: “Mẹ, mẹ yên tâm, nhất định không có lần saul”
Sau đó, cậu liếc nhìn mấy đứa em của mình với sự thương cảm vô hạn, hai tay ôm mông khập khiễng bước ra ngoài.
Cửa vừa mở ra, Lục Minh Húc và ba cô bé đang nghe trộm ngã lăn ra đất.
“Xin lỗi, con xin lỗi, mẹ à, mẹ cứ tiếp tục!” Lục Minh Húc nói xong liền kéo các em xoay người chạy biến.
Sau đó, Lục Vũ Tuấn và Lục Tấn Khang chọn đánh tay trái, Lục Vũ Bách nghĩ giống Lục Vũ Lý, chọn đánh vào mông.
Mấy tên nhóc rất nhanh đã nhận phạt xong, Lục Vũ Tuấn và Lục Tấn Khang nắm tay trái hơi sưng đỏ, Lục Vũ Bách ôm cái mông nhỏ rời khỏi phòng làm việc..