8C Ly Kỳ Truyện

Chương 5: Cư nhiên đầu năm nay lắm dị nhân tới vậy!




̀u năm nay lắm dị nhân tới vậy!

“...” Mở khóa

“...” tham chiếu

“...” Né bẫy

Tất cả động tác đều được Minh Nguyệt vô cùng thuần thục mà thi triển.

Chỉ còn chút nữa thôi là cô có thể mò được vào quốc khố rồi. Thật không uổng công cô mất nửa ngày lên kế hoạch, ba ngày chuẩn bị cộng thêm một số tiền không nhỏ mua vật tư cần thiết a~

“Cách” một tiếng động nhỏ 25Hz vang lên, khai thông không gian của cô với quốc khố đại gia. Với tiếng động này thì dù có là võ giả tu luyện Thuận Phong Nhĩ Thuật bí truyền của Vô Do* đi chăng nữa cũng không có thể nghe được, cô tự tán dương mình một phen.

*Thuận Phong Nhĩ Thuật: là một thuật có khả năng nghe tốt hơn, tầng cao nhất thì có thể nghe rõ tiếng đập cánh của con bướm do người sáng lập ra Nhĩ Lạp Tư bang sáng tác – người luyện được thuật này thường đi làm do thám, mật thám, gián điệp nên được giang hồ gọi với cái tên “Vô Do” (chém đó)

“Hoàng thượng, ngài nghĩ họ Triệu có thể để yên cho việc này sao?”

Tiếng nói này làm Minh Nguyệt khẽ giật mình, cư nhiên giờ này quốc khố lại có người! Thậm chí còn hai người! Tên không biết tích phúc đức nào nghĩ ra việc bàn chuyện trong quốc khố này hả!!

“Vậy ngươi nghi ngờ khả năng cả trẫm? Hửm?”

Nghe câu nói kia khẳng định người này chính là tên Thiên Lang đế đại tiết kiệm giả*. Cô chậm rãi rén người thi triển Vũ Lạc Bộ Pháp do lão sư chỉ dạy, tiện thể đảo mắt nhìn quanh xem có bao nhiêu thứ quý báu nhưng...

*Đại tiết kiệm giả: Người siêu tiết kiệm (từ ghép hổng biết đúng hay không:)))

“Ngươi là ai? Nói!” Thoắt cái một cái nhân ảnh đã hiện ra sau lưng cô, nhanh tới mức cô không nhìn rõ chiêu thức mà trên cổ đã nhiều hơn một chủy thủ* sáng choang...

*Chủy Thủ: một dạng đao ngắn đầu mũi dao thường cong cong lại. Vật này thường được các thích khách, sát thủ ưa thích

“...” cô hẳn không có hoa mắt a, khí lạnh thấu xương như thế kia vẫn còn đương chiễm chệ cách cổ trắng của cô có chút chút... Chậc, chưa ra sàn chôm thứ gì đã bị phát hiện, cô thật cảm thấy không ổn lắm a.

Đương nhiên, Minh Nguyệt đã tốn hơn ba ngày chuẩn bị kĩ lưỡng thì cũng sẽ tính toán đến việc bảo hộ, đặc biệt là các bộ vị yếu có tử huyệt, hiển nhiên cổ trắng của cô đã được buộc một lớp giáp sắt cứng đủ để chặn một thanh đao với lực đạo mạnh. Nhấc nhẹ chân, dẫm, cô không chút do dự đẩy người về phía trước. Khẳng định người này bất ngờ vì việc cô lao lên nhưng lại không có thất thần quá lâu đã phi người nhanh thư chớp tiến lên trước mắt cô mà cản đường.

Hai người triền đấu hơn chục chiêu. Thấy mình đang lâm vào thế hạ phong, lại cảm thấy địch thủ trước mặt có chút thất thần, Minh Nguyệt nhanh như chớp bắt lấy thời cơ, dùng dị năng Tâm thuật của mình quấy nhiễu não đối phương. Đây là chiêu nhanh nhất và hiệu của nhất của dị năng này ở thực chiến, Tâm thuật trong chiến đấu có thể nói là tác dụng rất ít ỏi, nhiều nhất chỉ có khiến đối phương hoa mắt chóng mặt. Minh Nguyệt cô vẫn chưa thể luyện được cách dùng dị năng này trong một giây mà có thể khiến đối thủ trước mắt hôn mê bất tỉnh.

Tưởng vậy là thoát thế nhưng chân cư nhiên lại không di động được, Minh Nguyệt nhìn xuống dưới thầm than trong lòng, cư nhiên dưới mặt sàn là một chùm kim loại cứng nhắc đông lấy chân cô. Nhìn tình huống lại mà suy xét, cô không thể không ra kết luận: Cư nhiên lại có dị năng giả hệ kim nữa a!!! Lão cẩu hoàng đế kia cớ gì mà lại có lắm thủ vệ cao cường vậy chứ hả???

Gáy phía sau đột nhiên đau đớn khó tả, mắt cứ mờ dần, Minh Nguyệt vinh vinh dự dự mà hôn mê bất tỉnh lần đầu trong cuộc đi thâu.

~~~*~~~

Dị năng

Đây là thứ được xuất hiện rất nhiều trong các truyện mạt thế mà cô từng đọc hay từng nghe từ cái mỗ hủ nữ thất tình điên cuồng biệt tăm biệt tích kia. Thường dị năng có phân làm các hệ: tự nhiên, trì dũ (chữa trị), tinh thần, không gian, hoặc khác. Trong các hệ đó, trừ trì dũ và không gian, cũng phân làm các dị năng riêng biệt:

Hệ tự nhiên: có khả năng điều khiển lửa, nước, gió, kim loại, sấm sét, đất, băng, ánh sáng, bóng tối, thậm chí cả thực vật, động vật hay biến thân thể thành thứ đó. Các hệ này thường dễ tu luyện, nhanh chóng tăng tiến hơn các hệ kia.

Hệ tinh thần: có rất nhiều khả năng đa dạng, tựa như tạo kí ức (giả), điều khiển sinh vật, thôi miên, tạo ảo giác, vân vân và mây mây. Các hệ này thường rất trìu tượng nên khó tu luyện hơn hệ tự nhiên.

Mà cô, Minh Nguyệt, sau khi vinh vinh dự dự xuyên qua, trong một lúc vô tình đã kích phát dị năng Tâm Thuật thuộc hệ tinh thần kia. Tác dụng của Tâm thuật cũng tùy vào việc sử dụng của cô có nhuần nhuyễn hay tinh thần của cô lúc ấy có hay không đủ mạnh. Đúng theo cái trình tự logic mà mỗ hủ nữ thất tình điên cuồng đương biệt tích kia nói, Minh Nguyệt mặc dù đã phát hiện ra dị năng và tu luyện rất gian lao khổ cực nhưng mới chỉ đạt đến trình độ có thể điều khiển động vật (khá giống hệ tự nhiên phải không? Nhưng kì thực theo hệ tự nhiên là thuần dưỡng thú làm thủ hạ còn của Minh Nguyệt là điều khiển như con rối gỗ). Nếu là động vật bậc cao thì tốn thời gian khá lâu nhưng lại chỉ có điều khiển được trong tầm khắc còn động vật bậc thấp thì không tốn quá nhiều thời gian, điều khiển mấy canh giờ vẫn còn dư sức.

Minh Nguyệt ngẫm lại, cảm thấy dị năng của mình chỉ có thể có công năng là làm bùa cứu mạng trong gang tấc thôi.

Nếu như cô có dị năng hệ tự nhiên tỉ như điều kiển kim loại giống cái người ngáng chân cô thì giờ cô đã không bị bắt lại a!!!!