[8 Chòm Sao] Tên Lạnh Lùng Và Những Người Bạn

Chương 45




Trong nhóm người của bang Usui trong lúc chiến đấu nhận thấy rằng trong các sao ai cũng chiến chỉ duy nhất 1 mình Bảo Bình cô không chiến, tên đó chợt nhận ra nên nhân lúc mọi người không chú ý đã phóng phi tiêu về phía Bảo Bình. 

Cùng lúc đó mọi người đang tập trung vào tên bang chủ bang Usui lại thêm phần không cảnh giác cao nên khi phi tiêu phóng tới ai cũng không khỏi bất ngờ. 

Cứ nghĩ rằng Bảo Bình sẽ bị thương nhưng không người bị thương là Thiên Bình. Lúc tên kia chơi xấu Thiên Bình đang đứng cạnh Bảo Bình nên đã chợt nhận ra nhưng không kịp dùng vũ khí đánh trả cô liền chọn cách lấy thân mình đỡ cho Bảo Bình. 

Thiên Bình ôm lấy Bảo Bình rồi dần dần ngã quỵ xuống, Bảo Bình ôm Thiên Bình mà như người mất hồn cũng dần ngã quỵ theo Thiên Bình. 

Dòng máu đỏ thẫm, cảm giác nóng hổi lan rộng ra ướt đẫm cả tay Bảo Bình, thật đáng sợ cảnh này trong mắt Bảo Bình lại thật đáng sợ, nó còn khủng khiếp hơn cả trăm lần so với trận chiến vừa rồi. 

- Tớ không cho phép cậu có chuyện gì đâu đấy! Tớ thề với cậu tớ sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho bản thân mình, sẽ mãi mãi không còn là Bảo Bình của lúc trước! 

Giọng Bảo Bình run run cả lên, lúc đấy Thiên Tỉ đã định thần anh dùng súng bắn 1 phát vào đầu tên đã chơi bẩn đó. 

Theo đó các sao cũng nhanh định thần lại, Nhân Mã nhanh chóng chạy lại, Anh đẩy ngã Bảo Bình ra rồi bế Thiên Bình lên tay, phóng lên chiếc moto phóng đến bệnh viện gần đây nhất. 

Xữ Nữ và Bạch Dương định đi lại đỡ Bảo Bình nhưng chưa đến nơi Bảo Bình đã lao nhanh về hướng những chiếc moto đang đậu ở đó rồi leo lên xe của Xử Nữ chạy theo Nhân Mã. 

Bảo Bình thực chất không phải không biết chạy moto, sau những lần quan sát Xử Nữ cô đã nắm được căn bản nhưng chưa bao giờ thử nghiệm cả. Bảo Bình dùng tốc độ ánh sáng đuổi theo Nhân Mã, các sao và 3 chàng trai nhà họ Vương cũng đuổi theo sau, Bảo Bình cứ ngỡ như tay lái không theo ý cô, rất nhiều lần Bảo Bình gần như đâm xe vào xe khác hoặc vật cản nào đó ở phía trước. Các sao thật cũng rất nhiều lần rớt tim vì Bảo Bình, họ luôn khuyên cô nên giảm tốc độ nhưng chẳng lọt vào tai Bảo Bình chữ nào. 

Cuối cùng cũng đến bệnh viện, Thiên Bình đã được đưa vào phòng cấp cứu, Nhân Mã nóng lòng đi đi lại lại trước cửa phòng cấp cứu. Sư Tử đã vào trong cấp cứu cho Thiên Bình, nhà cô trưng đầy giấy chứng nhận, giải thưởng ngành y cơ đấy, có Sư Tử vào cấp cứu mọi người cũng mang vài phần yên tâm. 

Tấm bảng màu đỏ sáng chói đề 2 chữ "Cấp cứu" như thiêu cháy lòng người đứng trước nó, nó cũng như 1 sự trừng phạt với Bảo Bình. Và cuối cùng thì màu đỏ đó cũng tắt, Sư Tử mệt mỏi bước ra rồi mở khẩu trang ra. 

- Em ấy sao rồi? - Nhân Mã như người điên túm lấy vai Sư Tử hỏi. Mọi người cũng dần tập trung vào Sư Tử, ngoài mặt không lo lắng là bao nhưng trong lòng lại như lửa đốt. 

- Cậu ấy không sao rồi! Em đã lấy phi tiêu ra rồi, cậu ấy mất khá nhiều máu nhưng may ở bệnh viện vẫn còn đủ máu! Giờ mọi người có thể vào được rồi! - Sư Tử từ tốn nói. 

Nghe Sư Tử nói vậy mọi người thở nhẹ 1 cái, rồi họ kéo nhau vào phòng. 

1 cô gái tóc xoăn nhẹ xoã dài nằm trên chiếc giường trắng xoá, khuôn mặt nhợt nhạt được gắn ống thở, đôi mắt nhắm nghiền lại, cảnh này mọi người đã thấy nhiều vô số kể ở trường Đào tạo sát thủ, nhưng trong lòng lại không khỏi lo lắng. 

Nhân Mã đi lại bên cạnh giường của Thiên Bình rồi nhẹ ngồi xuống, ánh mắt thương tâm nhìn Thiên Bình song đó cũng mang vài phần an tâm, cô thật đã làm Anh bị 1 phen lo chết mất đi được. 

Được 1 lúc Xử Nữ lên tiếng.

- Ơ! Bảo Bảo đâu rồi? 

Xử Nữ nói đến mọi người mới để ý, từ lúc mọi người vào trong đây không thấy bóng dáng của Bảo Bình đâu, đang lo lắng thì điện thoại Xử Nữ reo lên. 

"- Tớ về KTX trước! Tớ ổn! "

Sau khi đọc xong thì Xử Nữ nói với mọi người, ai cũng biết rằng Bảo Bình đang rất không ổn nhưng vẫn nên để cô 1 mình. Thiên Yết và Tuấn Khải bỗng dưng đứng dậy rồi đồng thanh. 

- Tôi về KTX!

Rồi 2 người cùng nhìn nhau, ai cũng hiểu rõ họ đang định về KTX vì lí do gì, sau đó là bước ra khỏi phòng bệnh về KTX. 

Người giúp việc giúp Bảo Bình mở cửa, Bảo Bình như người mất hồn bước vào trong, người giúp việc thấy cô không ổn nhưng lại không dám mở miệng hỏi dù thường ngày cô rất tốt với mọi người nhưng dù gì họ cũng là người làm, cũng chỉ nên làm đúng bổn phận của mình. 

Bảo Bình cởi bỏ quần Áo rồi vào toilet, mở vòi nước rồi ngồi co người dưới vòi nước đang phun xuống, xong cô quấn khăn rồi ngã người xuống giường, cô đang làm gì thế này? Đáng lý ra cô nên vào xem Thiên Bình như thế nào rồi? Nhưng sao khi nghe  Sư Tử nói như thế cô lại lặng lẽ trở về đây?  Cô đang trốn tránh sao?  Đúng cô đang chọn cách chạy trốn, cô không dám đối mặt với Thiên Bình, đối mặt với mọi người. 

Tâm Bảo Bình cô không ngừng cảm thấy tội lỗi, hàng ngàn câu "phải chi... " luôn theo cô. Ngày mai và sau này cô phải làm gì đây? 

Thế là 1 đêm Bảo Bình không hề chợp mắt tí nào. 

-------- Sáng hôm sau ----------

* Bộp bộp bộp-ken ken-cộp cộp*

Hôm nay âm thanh ở phòng bếp có chút kì lạ nha.... Mọi người cùng đi xuống phòng bếp và thấy 1 cảnh tượng thật hãi hùng. 

Bảo bảo... Bảo Bình đang chú tâm nấu ăn, nhưng không thấy hàn khí đâu cả, chỉ thấy 1 Bảo Bình vui vẻ giống như lúc trước. 

- Mọi người dậy rồi sao! Tớ mang cháo vào cho Bình Bình đây!

Hể??????