Diệp Tiểu Tịch hận không thể tìm được cái lỗ để chui vào!
Cô vừa cầm lên lại chẳng để ý xem đang cầm gì.
Đương lúc Diệp Tiểu Tịch ân hận thì có một tiếc rắc rắc vang lên, hai quả trứng gà thế mà lại bị cô bóp nát rồi!
- Em đang… cảnh cáo anh đấy à?
Long Mộ Thần cạn lời.
Hành động cảnh cáo này đáng sợ quá rồi. Diệp Tiểu Tịch ném trứng gà vào thùng rác rồi giải thích trong lúng túng:
- Không phải đâu…
Ban nãy cô quá xấu hổ nên không kiểm soát lực tay được, thành ra bóp nát trứng trên tay mình.
Long Mộ Thần đặt tay cô dưới vòi rồi mở nước giúp cô rửa sạch trứng trên tay.
- Được rồi.
Long Mộ Thần hôn nhẹ lên trán cô, nói:
- Nếu em muốn giúp anh thì cứ ngoan ngoãn chờ đi.
Diệp Tiểu Tịch dạ một tiếng đầy thất bại, cô bị ghét bỏ đến thế ư?
Vốn dĩ cô muốn ra ngoài phòng khách nhưng vì hơi xấu hổ nên cô quyết định đứng ở cửa phòng bếp.
Nhìn Long Mộ Thần sơ chế nguyên liệu nấu ăn rất thuần thục, Diệp Tiểu Tịch hết sức kinh ngạc.
Hóa ra anh biết nấu ăn thật, hay nói đúng hơn là thông thạo nấu ăn, không phải chỉ nói suông.
Vả lại… dáng vẻ tập trung nấu ăn của anh thật sự rất đẹp trai.
Khóe môi Diệp Tiểu Tịch cong lên trong vô thức, đôi mắt sáng trong ánh lên hào quang rực rỡ.
Chẳng bao lâu, Long Mộ Thần hoàn thành ba món mặn một món canh, gồm cà tím xào khoai tây cùng ớt chuông, tôm rim, cánh gà kho và súp bò bằm, chay mặn đều đủ, phối hợp dinh dượng cực kỳ hợp lý.
Cuối cùng, Long Mộ Thần thấy sủi cảo đã được gói trong tủ lạnh nên đã làm một phần cho Diệp Tiểu Tịch.
Diệp Tiểu Tịch mang thức ăn lên bàn trả phòng khách, Long Mộ Thần phụ lấy bát đũa ra.
Hai người ngồi trên salon, Diệp Tiểu Tịch tiện tay bật ti vi lên.
Long Mộ Thần bóc vỏ tôm rồi đặt vào chén cô nói:
- Nếm thử đi.
Diệp Tiểu Tịch gắp tôm cho vào miệng, cô nhìn Long Mộ Thần với vẻ bất ngờ, không tiếc lời khen ngợi:
- Ngon, ngon lắm đó! Có phải anh đi học nấu ăn không vậy?
- Không.
Long Mộ Thần trả lời thản nhiên:
- Anh chỉ làm theo công thức thôi, không khó lắm đâu.
- …
Diệp Tiểu Tịch trứng mắt nhìn anh vẻ ai oán. Cô cũng làm theo công thức mà, vì sao lần nào cũng gặp chuyện? Thôi thôi, cô là người bình thường, không so với thiên tài như Long Mộ Thần đâu.
Long Mộ Thần tiếp tục lột vỏ tôm giúp cô, Diệp Tiểu Tịch cảm thấy hơi xấu hổ nên gắp cánh gà cho anh:
- Anh cũng ăn đi.
- Ừ.
Long Mộ Thần cười dịu dàng.
- Sao anh lại đến chỗ em bất ngờ vậy?
Diệp Tiểu Tịch ngại ngùng hỏi.
Long Mộ Thần đến đầy làm cô thật sự rất bất ngờ.
- Ở thủ đô cũng chẳng làm gì.
Long Mộ Thần đáp thản nhiên:
- Giao việc xong xuôi hết rồi anh đến đây ngay.
- Vậy sao anh lại đến thẳng nhà em thế…
Diệp Tiểu Tịch cắn đũa hỏi:
- Anh gan quá vậy?
- Em nói em ở nhà một mình, anh lo cho em.
Long Mộ Thần trả lời.
Diệp Tiểu Tịch cảm thấy ấm tận đáy lòng, chút chua xót trước đó cũng biến mất tăm, cô cúi đầu ngượng ngùng ăn cơm.
- Trước kia em cũng thường xuyên ở nhà một mình hả?
Long Mộ Thần hỏi cô.
- Không có.
Long Mộ Thần lắc đầu, cô cười nói:
- Tuy rằng bố mẹ em thường hay ra ngoài nhưng để anh em ở nhà chịu tránh nhiệm nấu cơm giặt đồ các thể loại, em chỉ cần ăn chơi thôi.
Lông mày Long Mội Thần cau lại. Xem ra nhà họ Diệp đối xử rất tốt với Diệp Tiểu Tịch, anh nhất định phải gặp mặt bọn họ một lần càng sớm càng tốt.
- Vậy sao năm nay anh em không về?
Anh hỏi tiếp.
- Anh đi du học mất rồi.
Diệp Tiểu Tịch giải thích.
- Thật ra anh ấy cũng muốn về nhưng lại vướng thi mấy hôm. Bố mẹ bảo anh ấy đừng về nữa, cứ chuyên tâm vào cuộc thi.
- Ừ.
Long Mộ Thần gật đầu.
- Chương trình cuối năm sắp đến rồi.
Diệp Tiểu Tịch ngẩng đầu nhìn vào ti vi.
- Em thích xem?
Anh hỏi.
- Không thích.
Diệp Tiểu Tịch lắc đầu:
- Giờ chương trình cuối năm ngày càng dở, nhưng ngoài nó ra thì chẳng còn gì để xem cả.
Long Mộ Thần cười khẽ.
- Đúng rồi, anh tới đây thì ở đâu?
Cô hỏi.
- Chưa chuẩn bị, hay là anh ở nhà em nhé?
Khóe miệng Long Mộ Thần cong lên.
- Đừng đừng đừng, bố mẹ em sẽ bị hù chết đó!
Diệp Tiểu Tịch hoảng hốt:
- Anh không định ở nhà em thật chứ?
- Yên tâm, anh đi ngay đây.
Ánh mắt Long Mộ Thần hơi buồn bã, anh xoa đầu Diệp Tiểu Tịch, cười:
- Lát nữa anh nghỉ ở khách sạn, đã đặt phòng trước rồi.
- Ừm…
Nghe anh nói thế, tuy Diệp Tiểu Tịch thở phào nhẹ nhõm song vẫn cảm thấy hơi buồn.
Dường như cô làm anh tổn thương rồi.
Chính thế, từ khi hai người quen nhau, Long Mộ Thần luôn thuận theo nhún nhường cô. Cô không muốn công khai, anh giúp cô che giấu, ngay cả việc đến thăm cô, anh cũng phải đi trong lén lút, về trong âm thầm.
- Long Mộ Thần.
Diệp Tiểu Tịch bỗng có quyết định, cô nhìn anh chăm chú:
- Đợi em tốt nghiệp rồi, em dẫn anh đến gặp bố mẹ em.
Long Mộ Thần hơi kinh ngạc.
Anh hiểu rõ ý của Diệp Tiểu Tịch, đây không chỉ là gặp mặt bố mẹ mà còn là lời hứa của cô, sau khi tốt nghiệp, mối quan hệ của hai người sẽ được xác định rõ ràng.
Anh sẽ không còn là bạn trai trong bóng tối của Diệp Tiểu Tịch mà trở thành chồng sắp cưới chính thức của cô.
- Diệp Tiểu Tịch, nói phải giữ lời đó.
Long Mộ Thần bật cười, trán kề trán, tay ôm siết lấy em cô đầy thân mật.
- Em nhất định sẽ giữ lời, anh đừng như thế…
Hành động thân mật bất thình lình của anh làm tim cô đập rất nhanh, cô chống tay lên ngực anh nói:
- Chúng ta còn đang ăn cơm đó.
Long Mộ Thần hôn nhẹ lên môi cô:
- Đóng dấu trước nhé, em không chạy thoát được đâu.
Gương mặt Diệp Tiểu Tịch hơi đỏ lên.
Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền ra âm thanh rất lớn hệt như tiếng trò chuyện, sau đó cánh cửa bị gõ vang.
Sắc mặt Diệp Tiểu Tịch lập tức trắng bệch, cả người lạnh thấu xương!
Tiếng nói ngoài cửa rất quen thuộc, không phải ai khác mà chính là Diệp Hải Phong và Hà Nhu!
- Bố mẹ em về rồi!
Cô vội vàng bắt lấy tay Long Mộ Thần rồi kéo anh chạy vào phòng cô.
Giờ không còn kịp để Long Mộ Thần trở về nữa, anh vừa ra khỏi cửa thì sẽ chạm trán bố mẹ cô ngay, cô đành phải giấu anh trước đã.
- Anh trốn ở đây trước đi.
Diệp Tiểu Tịch vội vàng dặn dò:
- Đừng có lên tiếng đó!
- Diệp Tiểu Tịch.
Long Mộ Thần bắt lấy tay cô với vẻ bất đắc dĩ.
- Hay là chúng ta công khai luôn nhé?
- Không được đâu!
Diệp Tiểu Tịch xấu hổ đáp lại rồi nhanh chóng đóng sập cửa phòng.
Cô vừa mới nói với bố mẹ rằng cô chưa có bạn trai, giờ để bọn họ biết thì hỏng bét! Thậm chí cô còn giấu Long Mộ Thần trong nhà nữa chứ!
Nếu chạm trán thật, Diệp Tiểu Tịch ngờ rằng bố cô sẽ tức đến mức ngất xỉu, còn mẹ cô sẽ nhốt anh trong cục cảnh sát để dạy dỗ từ từ, anh cô sẽ bỏ thi bay về đây ngay lập tức!