Dịch: Lãng Nhân Môn
***
- Vậy ngài…
Cậu ấm kia hơi khó hiểu.
- Chẳng qua quan hệ cá nhân giữa tôi và đạo diễn Trương khá là tốt mà thôi.
Long Mộ Thần nói với vẻ bình tĩnh.
Sắc mặt của cậu ấm lại thay đổi liên hồi. Trong lòng gã càng sợ hãi. Không ngờ gã lại đắc tội bạn của Long Mộ Thần!
- Cậu… Cậu Long… Vừa rồi là lỗi của tôi…
Khóe môi cậu ấm co giật, gã thoáng bối rối nói:
- Hay là thế này đi, chúng tôi cũng đang tổ chức tiệc ở đối diện đấy, vừa lúc có mấy cô em rất ngon, tôi giới thiệu cho ngài nhé?
Diệp Tiểu Tịch đang nhàn nhã cắn hạt dưa nghe thế lập tức mặc kệ.
Cậu ấm này bị sao vậy? Lúc nãy tới đá quán thì thôi, giờ lại còn tìm người cắm sừng cô chỉ vì nhận lỗi với Long Mộ Thần?
Không thể tha thứ dễ dàng được!
Lần này cô nhất định phải thể hiện tác dụng của bạn gái chính quy mới được, không thể vẫn khiến Long Mộ Thần bận tâm thay cô mãi được!
- Cậu quay lại là còn muốn nói lời xin lỗi với đạo diễn Trung à?
Diệp Tiểu Tịch bỗng nói, giọng điệu cực kỳ bất thiện.
- Sao… Sao có thể chứ?
Cậu ấm lập tức ngượng nghịu:
- Tôi hỏi rồi, đó chỉ là hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi…
- Nhưng không phải cậu đã nói là nếu không thể khiến anh ta xin lỗi thì sẽ ăn cửa luôn hay sao?
Diệp Tiểu Tịch cười như không cười.
- Đó là lời nói lúc say thôi…
Cậu ấm cười nịnh.
Diệp Tiểu Tịch vẫn ở bên cạnh Long Mộ Thần, quan hệ giữa hai người rõ ràng là không đơn giản. Cho dù cậu ấm này có kiêu căng đến mấy đi chăng nữa thì cũng biết là tốt nhất không nên đắc tội Diệp Tiểu Tịch.
- Nói mà không giữ lời thì không ổn đâu nhỉ.
Diệp Tiểu Tịch cười khẩy một tiếng:
- Chẳng nhẽ đạo diễn Trương đáng bị cậu bắt nạt à? Thế mà cậu còn định lấy lòng tổng giám đốc của chúng tôi bằng cách đó! Cậu nghĩ rằng tổng giám đốc của chúng tôi là ai chứ? Sẽ bị mấy người đẹp của cậu dụ dỗ à?
- Anh sẽ không đâu.
Long Mộ Thần nén cười, nói với vẻ cực kỳ phối hợp. Không ngờ Diệp Tiểu Tịch lại ghen vì một câu như vậy. Lúc ghen trông cô thật đáng yêu.
Cậu ấm không khỏi giật mình. Sao hôm nay gã lại bị ngu rồi? Nếu bên cạnh Long Mộ Thần đã có một người phụ nữ rồi mà gã vẫn còn mưu toan dùng gái đẹp để xin lỗi, không phải là gây sự hay sao?
- Tôi... Ý tôi không phải thế…
Cậu ấm vội nói:
- Tôi chỉ muốn giới thiệu họ cho đạo diễn Trương thôi. Trong đó có mấy người rất có năng khiếu diễn xuất! Ây dà, đúng rồi, tôi đã có cách khác để xin lỗi đạo diễn Trương rồi.
Nói xong câu này, cậu ấm bất ngờ quay đầu bỏ đi.
- Hắn ta cứ thế đi luôn rồi?
Diệp Tiểu Tịch trợn mắt há mồm:
- Rốt cuộc thì người này đã uống bao nhiêu vậy? Say tới mức này luôn rồi…
- Tuy rằng say, nhưng ít ra không ngu.
Long Mộ Thần nói thản nhiên.
Diệp Tiểu Tịch gật đầu, rất tán đồng ý kiến của anh. Nhưng ngay sau đó, tâm trạng của cô lại trở nên cực kỳ phức tạp.
Cậu ấm kia lại quay lại. Lần này gã ta còn dẫn theo rất nhiều bạn tốt cùng với mấy phóng viên nổi tiếng.
- Đây là Trương Dương Minh, đạo diễn Trương.
Cậu ấm ôm chầm lấy vai Trương Dương Minh, nói bằng giọng rất thân thiết:
- Chúng tôi là anh em tốt của nhau. Mọi người nhất định ủng hộ bộ điện ảnh của đạo diễn Trương lần này giúp tôi đấy nhé. Mấy công ty truyền thông các anh, nhất định phải cho một cái tít thật bự!
Trương Dương Minh đực mặt ra, cười gượng đứng bên cạnh cậu ấm. Lúc này cậu ấm đang trải đường cho anh, anh đương nhiên là mơ cũng không thấy. Nhưng sao mà người này sớm nắng chiều mưa thế…
Khóe môi Diệp Tiểu Tịch co giật. Cậu ấm này đúng là hào phóng đấy, toàn làm ra những chuyện nằm ngoài dự đoán của mọi người, muốn làm gì là làm nấy. Nhưng cũng đúng, hắn ta cũng giống như Ngải Tư Tư, đều vào showbiz chơi thôi, hoàn toàn không cần phải nể mặt ai cả.
Cậu ấm đắc ý nhìn về phía Diệp Tiểu Tịch, biểu cảm ‘khen tui đi’. Xem ra tuy rằng gã đã say rồi, nhưng cũng biết rõ tính cách khiêm tốn của Long Mộ Thần, không dám làm cho bọn phóng viên đến quấy rầy họ.
- Mình về thôi.
Long Mộ Thần nói thản nhiên.
Bên ngoài vẫn có rất nhiều người tò mò chạy tới bên này. Xem ra bữa tiệc đóng máy này đã chú định sẽ náo nhiệt cực kỳ rồi. Anh và Diệp Tiểu Tịch cũng không nên ở lại đây nữa.
Diệp Tiểu Tịch gật đầu. Thừa dịp không ai chú ý, hai người lặng lẽ rời khỏi sảnh nhỏ.
- Em đi toilet một chuyến trước đã.
Diệp Tiểu Tịch nói.
Long Mộ Thần nói thản nhiên:
- Anh đi với em…
- Đi cùng gì mà đi!
Diệp Tiểu Tịch tức giận ngắt lời anh:
- Toilet nữ mà anh cũng đòi vào à? Khai thật đi, anh định làm gì trong đó?
Long Mộ Thần dở khóc dở cười.
- Được rồi, vậy anh đứng chờ em ở thang máy nhé.
Diệp Tiểu Tịch vẫy tay, vội vã chạy vào toilet.
Cô vừa mới bước vào thì đã nghe thấy có tiếng nức nở. Diệp Tiểu Tịch kinh ngạc ngẩng đầu nhìn, Diêu Mạn đang tủi thân khóc lóc trước bồn rửa tay.
Lần đầu tiên Diệp Tiểu Tịch nghiêm túc quan sát cô ta. Tóc của Diêu Mạn rất dài, thoạt nhìn rất là điềm đạm. Trán của cô ta được che khuất bởi tóc mái thật dày, trên mặt đeo một chiếc kính râm lớn, khiến cô ta thoạt nhìn vừa quê mùa vừa xấu xí, chỉ có thể tạm thấy được cô ta vốn là một cô gái rất xinh xắn mà thôi.
Lúc này, có mấy vết bàn tay đỏ bừng xuất hiện trên khuôn mặt Diêu Mạn. Chắc là vừa rồi cậu ấm kia dẫn người rời khỏi tiệc đóng máy của Ngải Tư Tư rồi chạy tới ủng hộ Trương Dương Minh khiến Ngải Tư Tư tức quá, lại trút giận lên người Diêu Mạn.
Thấy vậy, Diệp Tiểu Tịch không khỏi thương xót.
- … Cô có thể xin nhân viên phục vụ chút nước đá với khăn mặt. Ướp lạnh một chút thì sẽ ổn hơn đấy.
Cô không nhịn được nhắc nhở.
Diêu Mạn ngẩng đầu nhìn Diệp Tiểu Tịch kinh ngạc. Ngay sau đó, cô thoáng kinh hãi nói với Diệp Tiểu Tịch:
- Cảm ơn cô…
- Không cần cảm ơn. Tôi cũng không giúp cô chuyện gì.
Diệp Tiểu Tịch lại lia mắt nhìn gương mặt của cô ta, kiềm chế một chút, cuối cùng vẫn không thể nhịn được nữa.
- Nếu bị ức hiếp quá mức thì tại sao cô không nghĩ tới chuyện đổi nghề?
Tuy rằng Diệp Tiểu Tịch chỉ mới gặp Diêu Mạn mấy lần, nhưng lại thường xuyên thấy Ngải Tư Tư trút giận lên người cô. Nhưng cô vẫn theo bên cạnh Ngải Tư Tư. Diệp Tiểu Tịch thật sự là không hiểu sao lại thế.
Diêu Mạn chần chờ trong chốc lát, lắc đầu bất đắc dĩ:
- Không sao cả. Tuy rằng tính cách của Luna hơi tệ, nhưng đối xử với tôi cũng được…
Diệp Tiểu Tịch thở dài. Nếu Diêu Mạn vẫn chọn ở lại bên cạnh Ngải Tư Tư thì đương nhiên cô cũng không thể nói được gì nữa.
Cô rời khỏi toilet, đi đến chỗ Long Mộ Thần. Sau đó hai người cùng nhau rời khỏi khách sạn.
Bọn họ vừa ngồi lên xe, Long Mộ Thần đã nhận được điện thoại của Hàn Tư Viễn.
Không biết Hàn Tư Viễn nói gì mà chỉ trong chốc lát sau, Long Mộ Thần đã bình tĩnh cúp điện thoại.
Thấy Long Mộ Thần nhìn về phía mình, Diệp Tiểu Tịch không khỏi ngạc nhiên hỏi:
- Sao vậy? Chẳng lẽ có liên quan tới em à?
- Có thể xem là thế.
Long Mộ Thần nói thản nhiên.
- Tiệc đóng máy của Trương Dương Minh đã rất hot trên weibo, bây giờ đã thành từ khóa tìm kiếm đứng đầu hot search. Các tạp chí lớn đều đang viết bài đăng báo. Em có muốn thừa dịp này để làm gì không?
- Đương nhiên là muốn rồi!
Ánh mắt Diệp Tiểu Tịch sáng lên:
- Fame ngon thế thì đương nhiên phải lợi dụng triệt để chứ!
Ngay sau đó, cô lấy di động bắt đầu gọi liên tục:
- Tư Dĩnh! Nhanh nhanh nhanh! Trailer phiên bản đầu tiên của điện ảnh mới đã làm xong rồi đúng không? Bây giờ login weibo chính thức đăng trailer lên đi…