365 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 150: Tình trong như đã mặt ngoài còn e




- Mẹ, chuyện này không liên quan tới anh ấy đâu,

Diệp Tiểu Tịch vội giải thích:

- Con định sau khi tốt nghiệp sẽ công khai quan hệ của bọn con. Do con tự quyết định gạt mọi người thôi, anh ấy không có dạy hư con gì cả...

Trong lòng Long Mộ Thần ấm áp, Diệp Tiểu Tịch bảo vệ anh khiến anh cảm thấy rất vui. Nhưng mà cô càng nói đỡ cho anh, e rằng người nhà họ Diệp sẽ càng ghét anh thêm.

- Diệp Tiểu Tịch!

Hà Nhu sắp bị Diệp Tiểu Tịch chọc tức chết.

- Cứ cho là con tự quyết định. Nhưng sau khi con quen cậu ta mới có suy nghĩ dối gạt người nhà. Lẽ nào không phải lỗi của cậu ta sao?

Diệp Tiểu Tịch oan ức lại không biết làm sao, rõ ràng Hà Nhu không nói lý lẽ mà.

Long Mộ Thần còn muốn công khai quan hệ hơn cả cô nữa kìa, do cô không chịu nên anh mới chiều theo cô đấy chứ.

Trong chuyện này Long Mộ Thần thật sự bị oan, nhưng hình như bố mẹ cô lại không quan tâm sự thật ra sao cả. Bọn họ chỉ muốn đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu anh thôi.

Nhác thấy Diệp Tiểu Tịch định mở miệng, Long Mộ Thần lắc đầu ra hiệu với cô.

- Bác Diệp à, chuyện này đúng là cháu đã làm sai.

Long Mộ Thần nói với vẻ thản nhiên:

- Có điều cháu muốn giải thích một chút, mọi người đã hiểu lầm Tiểu Tịch rồi.

- Hả?

Ba người họ đều ngây ra.

Bọn họ đã trách móc Long Mộ Thần như thế, nhưng anh không vội vã thanh minh mà lại giải thích thay cho Diệp Tiểu Tịch ư?

- Cậu nói đi.

Diệp Hải Phong nhìn anh với ánh mắt bất ngờ.

- Trong khoảng thời gian Tiểu Tịch thực tập ở Long thị, tuy cô ấy ở tạm chỗ này nhưng ở phòng dành cho khách. Hai người bọn cháu chưa từng làm chuyện gì vượt quá giới hạn hết.

Long Mộ Thần giải thích một cách bình tĩnh.

Điều mà nhà họ Diệp quan tâm nhất có lẽ anh đã làm gì Diệp Tiểu Tịch hay chưa. Chẳng qua bọn họ đang ở nhà anh nên ngại hỏi thôi, mà họ cũng nghĩ rằng Diệp Tiểu Tịch thật sự bị thiệt nên thái độ mới tệ đến thế.

Quả nhiên người nhà họ Diệp nghe xong thì vẻ mặt dịu bớt hẳn đi.

- Tiểu Tịch, có đúng thế không?

Hà Nhu thấp giọng hỏi.

Bây giờ Diệp Tiểu Tịch đang cúi đầu, trong lòng vô cùng xấu hổ. Mấy lời như thế mà Long Mộ Thần cũng dám nói ra! Trừ bước cuối thì họ làm hết cả rồi còn đâu!

Có điều Diệp Tiểu Tịch vẫn rất tỉnh táo. Nếu bây giờ cô nói ra, e rằng sau này đừng hòng gặp lại Long Mộ Thần nữa.

- Dạ…

Diệp Tiểu Tịch dối lòng gật đầu.

- Vậy thì tốt.

Hà Nhu tưởng Diệp Tiểu Tịch đang xấu hổ nên cũng không nghĩ nhiều.

- Tiểu Tịch theo bố mẹ trờ về đi.

Vẻ mặt Diệp Hải Phong trở nên khó coi, đứng dậy nói:

- Bố mẹ sẽ không truy cứu chuyện lúc trước nữa, nhưng mà sau này hai người cũng đừng qua lại với nhau!

- Bố à!

Diệp Tiểu Tịch giật mình nhìn ông. Trước giờ bố mẹ luôn tôn trọng ý kiến của cô mà. Sao lần này lại cố chấp đến mức gần như ngang ngược vậy?

Cô vội nói:

- Mọi người không hiểu Long Mộ Thần. Thật ra anh ấy…

- Đủ rồi!

Vẻ mặt Diệp Hải Phong càng khó coi.

- Tiểu Tịch à. Nhà mình và cậu ta không phải là người của một thế giới! Con chọn cậu ta, có phải con không cần bố mẹ nữa đúng không?

- Đúng đó Tiểu Tịch. Giữa bố mẹ và cậu ta, con chọn ai hả?

Hà Nhu phụ họa.

Diệp Tiểu Tịch lập tức tái hết cả mặt.

Diệp Tiểu Tịch đã lường trước việc bố mẹ cô sẽ không đồng ý cho cô quen với Long Mộ Thần, nhưng cô thật không ngờ bọn họ lại dùng cách này ép buộc cô.

Long Mộ Thần sầm mặt xuống.

Người nhà họ Diệp ghét bỏ anh thế nào cũng được nhưng họ không đối xử với Diệp Tiểu Tịch như vậy.

- Bác Diệp, trong lòng Tiểu Tịch không ai có thể thay thế được mọi người.

Anh trầm giọng nói:

- Nếu mọi người cứ ép buộc Tiểu Tịch như vậy sẽ khiến cô ấy rất đau lòng.

Đôi mắt Diệp Tiểu Tịch hơi ươn ướt, trong lòng càng tủi thân hơn.

Đến Long Mộ Thần còn hiểu rõ đạo lý này, sao bố mẹ lại làm cô đau lòng như thế?

Cho dù là Long Mộ Thần hay bố mẹ đều rất quan trọng với cô. Việc ép cô chọn lựa thế này thật khiến cô rất buồn mà.

- Nếu đã thế, sao cậu Long không chọn dùm Tiểu Tịch đi?

Diệp Nhược Cẩn im lặng nãy giờ chợt nói:

- Nếu anh chia tay với Tiểu Tịch, em ấy cũng sẽ không khó xử nữa rồi.

- Anh hai!

Diệp Tiểu Tịch nhìn Diệp Nhược Cẩn đầy phẫn nộ. Bố mẹ đã như thế, sao Diệp Nhược Cẩn cũng như vậy! Sao bọn họ lại muốn ép buộc cô?

- Tôi vĩnh viễn sẽ không rời bỏ Tiểu Tịch đâu.

Anh trầm giọng nói.

- Anh thà để Tiểu Tịch khó xử chứ không chịu giúp nó, vậy thì anh đối với con bé cũng thường thôi, không phải à?

Diệp Nhược Cẩn hỏi dồn.

Long Mộ Thần nhướng mày lên. Nếu như bố mẹ Diệp Tiểu Tịch ghét anh thì Diệp Nhược Cẩn có địch ý với anh.

- Tôi mong mọi người có thể chấp nhận tôi. Đây mới là điều Tiểu Tịch muốn.

Long Mộ Thần nói có chừng mực:

- Anh thân là anh trai hiểu Tiểu Tịch nhất, chắc anh hiểu được suy nghĩ của cô ấy nhỉ.

- …

Diệp Nhược Cẩn bị Long Mộ Thần nói tới nghẹn họng. Nếu anh phủ nhận thì khác gì nói anh không hề hiểu rõ Diệp Tiểu Tịch chứ?

Diệp Nhược Cẩn cực không ưa Long Mộ Thần, lúc chưa gặp mặt thì anh đã ghét Long Mộ Thần rồi.

Diệp Tiểu Tịch lớn lên dưới sự chăm sóc, chở che của anh. Thế nhưng em gái bảo bối lại bị Long Mộ Thần gạt mất, còn khiến con bé đau lòng đến thế. Diệp Nhược Cẩn không thể tha thứ cho Long Mộ Thần được!

- Cháu biết là mọi người hiểu lầm cháu.

Long Mộ Thần bình tĩnh nói:

- Nếu như mọi người muốn dẫn Tiểu Tịch đi thì cháu sẽ tôn trọng quyết định của mọi người. Cháu nghĩ mọi người có rất nhiều chuyện muốn nói với nhau. Thế nhưng cháu sẽ không bao giờ rời xa cô ấy đâu.

Giọng điệu Long Mộ Thần rất nghiêm túc khiến cho nhà họ Diệp không khỏi tin rằng, anh nói được làm được.

- Long Mộ Thần…

Diệp Tiểu Tịch gọi tên anh đầy tủi thân, trong mắt hiện vẻ không nỡ.

- Tiểu Tịch ngoan nào.

Long Mộ Thần dịu dàng nói.

- Anh biết người thân rất quan trọng đối với em. Nếu như em thật sự làm chuyện khiến bọn họ đau lòng, sau này nhất định em sẽ tự dằn vặt mình. Em theo họ về nhà đi, chúng ta từ từ nghĩ cách sau.

- Ừm.

Diệp Tiểu Tịch gật đầu tỏ vẻ ngoan ngoãn, nhưng trong lòng lại càng khổ sở.

Nếu như cô không nghe lời bố mẹ thì bọn họ sẽ đau lòng. Nhưng nếu cô đi thì Long Mộ Thần cũng sẽ đau lòng!

Long Mộ Thần thà khiến bản thân đau lòng chứ không muốn cô phải khó xử.

- Em sẽ nghĩ cách thuyết phục bọn họ, để họ chấp nhận anh!

Diệp Tiểu Tịch nói một cách kiên quyết.

Vẻ mặt ba người Diệp Hải Phong càng trở nên khó coi. Bọn họ vẫn còn ở đây mà Diệp Tiểu Tịch đã theo phe Long Mộ Thần rồi.

Hiện giờ Long Mộ Thần nói cái gì, Diệp Tiểu Tịch đều tin cái đó. Đứa con gái đáng yêu, ngoan ngoãn của bọn họ nay chống đối họ khắp nơi, nhưng đứng trước mặt Long Mộ Thần thì lại rất nghe lời.

Rốt cuộc Long Mộ Thần đã chuốc bùa mê thuốc lú gì cho Diệp Tiểu Tịch?

- Đi mau.

Hà Nhu đen mặt, nắm lấy tay của Diệp Tiểu Tịch kéo đi.

Sau khi bọn họ bước ra khỏi nhà họ Long, người giúp việc mang vali của Diệp Tiểu Tịch tới.

Còn tài xế thì dừng xe trước mặt họ, Hà Nhu lộ vẻ không vui nói:

- Không cần đâu, chúng tôi tự kêu taxi.

- Một chiếc thì không đủ đâu.

Diệp Tiểu Tịch đề nghị:

- Đúng lúc chiếc này cũng lớn lắm. Chúng ta ngồi chiếc này đi.

- Diệp Tiểu Tịch!

Hà Nhu tức tới nghiến răng nghiến lợi.