36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 221: Cô Là Cái Thá Gì Quản Nổi Tôi Sao






Buổi chiều, bọn họ đều kết thúc hoạt động này đến hoạt động khác, nhóm bạn bè từ thuở ấu thơ của Kỳ Minh Viễn đơn giản chỉ là tiến vào phòng tân hôn trước, bắt gặp hai người họ đang chơi rất nhiều trò, không khí rất sôi động!
Thời gian trôi đi rất nhanh, sau khi mặt trời lặn, những người phục vụ bày bàn trên bãi cỏ và phủ khăn trắng lên trên, những đĩa thức ăn ngon được bày ra, từng tháp từng tháp ly được dựng lên, những người phục vụ đang cầm chai sâm panh rót từ ly trên cùng, sâm panh tràn ra và trượt dọc theo thành ly xuống ly rượu bên dưới, rất nhanh sau đó, tất cả các ly rượu trong tháp ly đều được rót đầy sâm panh và buổi tiệc khiêu vũ buổi tối chính thức bắt đầu!
"Kính thưa các vị khách quý và toàn thể bạn bè gần xa, chào mừng tất cả mọi người đến tham dự hôn lễ của anh Kỳ Minh Viễn và cô Lăng Tử Yên.

Bây giờ tôi xin tuyên bố bữa tiệc khiêu vũ buổi tối ngày hôm nay đã chính thức bắt đầu.

Sau đây để mở đầu cho buổi tiệc, xin mời cô dâu và chú rể của chúng ta thực hiện điệu nhảy đầu tiên ạ! "
Khi giọng nói của MC đám cưới vừa dứt, Kỳ Minh Viễn đã dẫn Lăng Tử Yên vào giữa hội trường.

Cô đã thay bộ áo dài mà cô mặc vào buổi chiều.


Lúc này bộ đồ cô mặc phù hợp hơn với buổi khiêu vũ, với một chút màu xanh lam nhạt, điểm nhấn là bông hoa hồng màu xanh xen lẫn hồng phấn, kiểu hở vai, tôn lên xương quai xanh tuyệt đẹp và lộ ra bờ vai tròn trịa của Lăng Tử Yên.

Bộ váy dài đến mắt cá chân, khiến cô trông thật đoan trang và phóng khoáng!
Kỳ Minh Viễn dẫn Lăng Tử Yên vào trong hội trường, anh làm động tác cúi người mời cô khiêu vũ, Lăng Tử Yên mỉm cười đặt tay vào lòng bàn tay anh, thời điểm âm nhạc vang lên, ánh đèn xung quanh lập tức vụt tắt!
Đêm nay trăng đầu tháng, trăng trên trời như lưỡi liềm không thể đem ánh sáng chiếu xuống mặt đất, chỉ có một chút ánh sáng trên sàn nhảy ngoài trời bên ngoài sơn trang Lam Vũ, chính là bộ váy khiêu vũ của Lăng Tử Yên.
“Oa, Kỳ Minh Viễn, đây là váy dạ quang!” Lăng Tử Yên bị Kỳ Minh Viễn ôm eo, lúc này mới nhận ra váy của mình phát ra ánh sáng xanh nhạt, đó là tia sáng duy nhất trong bóng tối vô biên, rất đẹp!
“Em có thích không?” Kỳ Minh Viễn cười, cúi đầu áp trán vào cô.
“Em thích chứ, anh làm em ngạc nhiên quá.” Lăng Tử Yên ngạc nhiên, khi thử áo, cô đều mặc thử mà không tắt đèn, thậm chí còn không để ý rằng chiếc váy trên người mình lại là váy dạ quang!
Váy dạ quang hiện nay rất hiếm và chỉ có một chiếc được công khai trên thế giới.
Lăng Tử Yên không nghĩ rằng mình sẽ có thể mặc một chiếc trong đám cưới!
“Nhất định phải vui vẻ đấy!” Kỳ Minh Viễn ôm lấy cô nhảy theo giai điệu, tuy trăng lưỡi liềm trên bầu trời không phải là trăng tròn nhưng vẫn là có chút ánh trăng, sau khi mọi người thích ứng theo ánh sáng mờ ảo thì dần dần nhìn thấy rõ hai người ở chính giữa sàn nhảy, Kỳ Minh Viễn ôm lấy Lăng Tử Yên, hai người thân mật nhảy theo giai điệu!
Lạc Thanh Nhã nhìn hai người trên sàn nhảy với nụ cười trên môi mà tim như đang rỉ máu!
Không lâu sau, Kỳ Minh Viễn và Lăng Tử Yên đã nhảy xong, người quản gia cũng bật đèn trên bãi cỏ bên ngoài, và mọi người bắt đầu mời các bạn nữ của mình khiêu vũ.

Toàn bộ bãi cỏ là một khung cảnh của đêm hội hoan lạc!
Lâu lắm rồi mới thấy trang viên Lam Vũ náo nhiệt thế này, mọi người đều rất vui vẻ!
Lăng Tử Yên chiều nay đã chơi rất nhiều trò chơi với Kỳ Minh Viễn, cô rất mệt nên sau khi nhảy với Kỳ Minh Viễn, cô đã chọn món gì đó để ăn với Kỳ Minh Viễn!
Ăn gần xong, Lăng Tử Yên cảm thấy khát nước, Kỳ Minh Viễn đứng dậy đi lấy nước trái cây cho cô, Lạc Thanh Nhã nhân cơ hội bước tới, ngồi xuống đối diện với Lăng Tử Yên: "Tử Yên, em đi gặp chị gái em đi!"
Lăng Tử Yên mới nhớ ra kể từ khi xảy ra sự việc vào buổi sáng, cô đã không gặp lại Vivi, vì vậy cô hỏi Lạc Thanh Nhã: “Chị gái em vẫn còn ở đây chứ?"
Nếu Vivi không có ở đây, Lạc Thanh Nhã sẽ không để cô đi gặp chị gái! Nhưng cô ta không biết chị Lăng Tử Yên đang ở đâu?

“Trong khách phòng, hôm nay cô ta kể về bệnh tình của cô, mà bị chính Kỳ Minh Viễn đuổi đi, nhưng cô ta không rời đi, nói không muốn người ta chỉ trích em, cho nên một mình say khướt ở trong phòng khách.

Cô ta đã uống cả buổi chiều rồi, dù chị có khuyên thế nào cũng không thể khuyên nổi, vừa rồi người phục vụ tới nói với chị rằng cô ta muốn bọn họ lại mang rượu cho cô ta, chị không còn cách nào khác, chỉ còn đi tìm em!”
“Được rồi, em sẽ đến gặp chị ấy sau!” Lăng Tử Yên gật đầu với cô ta.
“Đừng để Kỳ Minh Viễn biết, anh ấy sẽ không đồng ý!” Lạc Thanh Nhã nói với Lăng Tử Yên!
“Em biết rồi!” Lăng Tử Yên gật đầu với cô ta, thật ra trong lòng cô vẫn thầm trách Vivi, tuy rằng cô ta có thể thực sự vô ý, nhưng ai biết là vô tình hay cố ý?
Nhưng dù sao cô ta cũng là chị gái của cô, và Lăng Tử Yên không thể bỏ mặc cô ta được.
“Em đang nói gì vậy?” Kỳ Minh Viễn đã mang nước trái cây về cho Lăng Tử Yên, thấy hai người đang nói chuyện gì đó, anh chuyển sang ngồi bên cạnh Lăng Tử Yên và theo thói quen vòng tay qua vai cô.
"Phụ nữ ở với nhau, ngoại trừ nói về đàn ông, thì đang nói về quần áo.

Tôi không làm phiền hai người nữa, tôi đi trước đây!" Lạc Thanh Nhã nói, rời mắt khỏi bộ váy của Lăng Tử Yên, cầm đĩa của mình đứng dậy.
“Đi nhé!” Kỳ Minh Viễn nhìn cô ta rời đi, sau đó quay đầu hỏi cô vợ nhỏ: “Em ăn xong chưa?
“Em ăn xong rồi!” Lăng Tử Yên gật đầu, đồng thời duỗi tay ngáp một cái: “Chỉ là có chút mệt mỏi, em muốn về nghỉ ngơi một chút, anh ở lại chào hỏi mọi người nhé?
“Anh đưa em về phòng trước!” Kỳ Minh Viễn cũng biết hôm nay cô chơi trò chơi đã kiệt sức nên anh đứng dậy tiễn cô trở về biệt thự!
Phòng của Kỳ Minh Viễn đã được trang trí thành một phòng mới, Kỳ Minh Viễn ôm Lăng Tử Yên tiến vào, hỏi cô: "Em có muốn cởi quần áo không?"
“Không đâu, chốc nữa còn đi tiễn khách nữa, em ngồi tựa lưng trên ghế sô pha là được rồi!” Lăng Tử Yên đi về phía ghế sô pha, sau khi ngồi xuống liền dựa lưng vào ghế nói với anh: “Anh đi đi, em không sao, cha mẹ cũng đã mệt cả ngày rồi nên để họ đi nghỉ ngơi đi!"
“Được rồi, em chợp mắt một lúc đi, anh đi xuống dưới trước!” Kỳ Minh Viễn hôn lên trán của cô, sau đó đứng dậy, thấy cô nhắm mắt dựa vào sô pha, biết cô mệt rồi, cũng không quấy rầy cô nữa, cho nên nhẹ nhàng rời khỏi, đi xuống tầng để chào hỏi khách khứa!
Khi Kỳ Minh Viễn vừa rời đi, Lăng Tử Yên liền mở mắt, đợi trong phòng một lúc, chắc chắn rằng Kỳ Minh Viễn đã đi mất, sau đó cô đứng dậy khỏi ghế sô pha và đi lên tầng ba.

Sau khi hỏi Vivi ở phòng nào, cô đi theo chỉ dẫn của người phục vụ tìm thấy Vivi đang ở phòng khách.

“Chị ơi!” Lăng Tử Yên mở cửa, trước khi nhìn thấy Vivi, cô đã cảm nhận được mùi rượu phả vào mặt, không phải mùi rượu ngon, mà là mùi rượu sau khi người đã uống, mùi hôi của nước bọt và dịch vị sau khi uống vào miệng!
Lăng Tử Yên bịt mũi đẩy cửa ra rộng hơn, liền nhìn thấy Vivi đang ngồi trên thảm, dựa vào cuối giường, tu một chai rượu lên miệng.
Nhìn thấy xung quanh mình có rất nhiều chai rượu, Lăng Tử Yên biết cô ta đã uống rất nhiều, cô lập tức bước tới, cầm lấy chai rượu trên tay cô ta, trong giọng nói có sự trách móc và có chút đau lòng: "Chị ơi, đừng uống nữa!"
Vivi mở to đôi mắt hơi nhíu lại, ngẩng đầu nhìn Lăng Tử Yên: "Lăng Tử Yên, là em à!"
Có thể thấy cô ta có tửu lượng khá tốt, uống nhiều như vậy mà cô ta còn có thể nhận ra Lăng Tử Yên, thậm chí còn vươn tay với Lăng Tử Yên: “Đưa rượu cho chị, em đừng quản chị!"
“Chị ơi, chị uống thế này sẽ xảy ra chuyện mất, chị đừng uống nữa!” Lăng Tử Yên đặt chai rượu sang một bên, đến đỡ Vivi: “Em dìu chị lên giường nằm vậy!
“Cô thả tôi ra!” Vivi không biết sức lực từ đâu, mạnh mẽ vung tay đẩy ra rất chính xác: “Cô là cái thá gì, quản nổi tôi sao? Hả? Tôi uống rượu thì làm sao? Tôi cảm thấy khó chịu uống chút rượu không được sao? Lăng Tử Yên, cô có tư cách gì để quản tôi? "
“Chị ơi, em quan tâm đến chị!” Lăng Tử Yên đứng dậy và nói với Vivi một cách chân thành rằng cô rất quan tâm đến chị gái mình!
"Quan tâm đến tôi? Quan tâm đến tôi mà đi cướp người đàn ông của tôi sao? Lăng Tử Yên, cô có biết không? Tôi là mối tình đầu của Kỳ Minh Viễn, và anh ấy cũng là mối tình đầu của tôi.

Cô còn nhớ câu chuyện tôi kể cho cô không? Tôi đã từng mang thai con của Kỳ Minh Viễn.

Mặc dù sau đó cái thai bị sẩy, nhưng không thể phủ nhận rằng tôi đã ở bên anh ấy.

Vì vậy, cô có thể kết hôn với anh ấy, cũng chỉ bởi vì dáng người cô nhìn giống tôi!” Vivi nhìn chằm chằm Lăng Tử Yên với nụ cười châm chọc.
“Chị đang nói cái gì vậy?” Lăng Tử Yên sửng sốt, không thể tin vào tai mình!.