Bởi vì cô ta cũng có cảm giác như vậy, từ hôm qua sau khi Ái Vi đến công ty, cô ta liền cảm thấy dáng vẻ của Ái Vi và dáng vẻ cô biết trước kia không giống nhau, nhất là khi nhìn Kỳ Minh Viễn, luôn toát ra vẻ ái mộ, nhưng lại rất nhanh thu hồi lại, đàn ông không phát hiện được, nhưng phụ nữ đều rất nhạy cảm.
Chủ yếu nhất là lúc Ái Vi nhìn Lăng Tử yên, căn bản không phải là ánh mắt của một người chị nhìn em gái mình, mà là ánh mắt dành cho tình địch!
“Không được, chuyện này, tôi phải nhắc nhở chị Tử Yên một chút!” Hứa Minh Ưu vừa dứt lời, liền xoay người vào phòng làm việc của Kỳ Minh Viễn, hồn nhiên mà không để đến thư kí đang nhắc nhở:
“Ai yêu, Hứa Minh Ưu, bọn họ là chị em ruột, cô thì là cái gì chứ?”
“Tử Yên, sau này chị có thể đi đến nhà mọi người ăn cơm tối không?” Hứa Minh Ưu vừa vào cửa, đã nghe thấy âm thanh nhỏ của Vivi từ trong phòng truyền đến: “Em biết đấy, ăn cơm một mình rất cô đơn mà!”
“Được!” Lăng Tử Yên lập tức đồng ý, vì nghĩ đến sau khi Vivi bắt xe về khách sạn, cũng chỉ có một mình, mặc dù thức ăn ở khách sạn cũng không tồi, nhưng ăn cơm một mình, cho dù có là sơn hào hải vị, cũng không có ý nghĩa gì!
“Vậy chị sẽ ngồi xe của trợ lý Lạc đến Hương Lan Uyển!” Giọng nói của Vivi rất vui vẻ!
“Chị Ái Vi ngồi xe em đi!” Hứa Minh Ưu cười cười đi tới, nói với Vivi: “Trợ lý Hàn hôm nay đi đớn trợ lý Lạc, cho nên cô ấy không lái xe đến, tối nay em cũng muốn đến nhà anh ba ăn cơm, chị Ái Vi ngồi xe em đi!”
Hứa Minh Ưu cũng biết, Lăng Tử Yên rất quan tâm Vivi, hoàn toàn coi cô ta là chị ruột mà đối đãi, cho nên cô không thể trực tiếp vạch trần Vivi có dụng ý khác với Kỳ Minh Viễn được, bởi vì cô cũng không chắc chắn Lăng Tử Yên có tin tưởng mình không, nhỡ đâu cô không tin, sau đó lại đối xử lạnh nhạt với cô ấy, vậy chẳng phải sẽ không còn ai giúp Lăng Tử Yên nữa hay sao?
Cho nên Hứa Minh Ưu quyết định giúp Lăng Tử Yên tìm ra sơ hở của Vivi, làm Lăng Tử Yên phát hiện!
Tóm lại, cô ấy không thể chủ động nói cho Lăng Tử Yên biết, chỉ có thể mập mờ mà biểu đạt! Hơn nữa cũng không có chứng cứ, dù cô có nói thì Lăng Tử Yên cũng chưa chắc đã tin.
Nên mới không nhịn nổi nữa?
Chị Tử Yên coi cô là chị ruột, cô lại dám muốn cướp chồng của chị ấy!
“Chị Vi, chúng ta đi thôi!” Hứa Minh Vân có dụng ý khác mà nhắc nhở Vivi một câu: “Chị Vi, chị đừng để ý, hai người bọn họ từ khi kết hơn tới giờ lúc nào cũng thích phát cơm chó rải ân ái kiểu đấy đấy, chúng ta hai người độc thân nên cách xa một chút, đừng để hai người bọn họ chán ghét!”
Dứt lời cô ấy kéo Vivi đi, không không quên ném cho Kỳ Minh Viễn một câu: “Anh ba, không cần cảm ơn tôi, chút nữa anh gọi điện thoại cho đầu bếp trong nhà, nói bọn họ làm nhiều mấy món cá tôi thích ăn là được!”
“Được rồi, bây giờ không còn kỳ đà cản mũi nữa, ừm?” Sau khi Kỳ Minh Viễn thấy Hứa Minh Ưu đưa Vivi đi, anh liền cúi đầu xuông hôn cô vợ bé nhỏ của mình, từ sau khi Vivi đến công ty, phúc lợi của anh liền giảm rất nhiều, bình thường buổi trưa anh sẽ ăn cơm cùng cô, nhưng bây giờ lại thêm Vivi, cái này cũng không có gì, dù sao lúc ăn cơm, cũng không thể làm cái gì khác.
Chủ yếu là giờ ngủ trưa, Lăng Tử Yên đau lòng cho Vivi, lo lắng cô ta không ngủ ngon, cho nên cô kiền kéo cô ta đến căn phòng nhỏ bên trong nghỉ ngơi, làm hại anh cả buổi trưa không được ân ái với cô, những ngày tiếp theo, thật là như một buổi cách ba thu.
Lăng Tử Yên cũng muốn hôn anh, cô ở trên môi anh khẽ hôn vài cái, sau đó khẽ cắn môi anh, môi của anh rất mỏng, không mền lắm, nhưng lại vô cùng có cảm giác, hôn vào làm người ta không muốn dừng lại.
Cô phối hợp làm Kỳ Minh Viễn rất vui vẻ!.