[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!

Chương 102: Lời khai và manh mối




“Em là Nigi à?” Một người cảnh sát hỏi. “Vâng, là em!” “Mời em đi lấy lời khai với tôi” Gia đình cô cũng được đặt cách đi theo thì họ chẳng có quan hệ hay quen biết với nạn nhân. Theo lời khai, thì Nigi là người duy nhất thấy được thủ phạm dù không rõ khuôn mặt. Người đó, cầm trên tay con trai thấm máu của nạn nhân, theo như cô nhớ là tay trái. Tướng người dáng đi, có thể là con gái, vì dáng người không quá to lớn. Người đó đội nón trùm lấy tóc, đeo khẩu trang và hơn thế nữa, hắn đứng ở góc khuất ánh đèn, nên càng khó nhìn ra hơn nữa. Chiếc mũ lưỡi trai màu đen, chiếc áo khoác cũng đen tuốt. “Con nhất định phải cẩn thận đấy. Kẻo hắn ta lại tìm con để...” Người mẹ lo lắng khi biết được rằng lúc nãy hắn ta còn có ý định tấn công cô.

Sau khi lấy xong lời khai của Nigi, gia đình cô vẫn phải ở đó để cuộc điều tra được tiếp tục. Theo như bên phía điều tra thì có bốn nghi phạm đều là người quen của nạn nhân. Bốn người họ hôm nay đều nói chuyện với cô gái xấu số, không có bằng chứng ngoại phạm cũng như có điều căm giận không tốt với nhau. Trong số đó, ba người là nam, người còn lại là nữ. Và người con gái có lẽ bị nghi ngờ nhiều nhất vì bóng đen theo lời khai của Nigi có dáng người không quá to lớn. Nhưng khó khăn hơn nữa là hai trong ba người con trai kia, cũng có dáng người tương đối không cao.

Bên cạnh đó, gia đình Nigi đang đứng xung quanh để bảo vệ cô. Dù gì đi chăng nữa, Nigi cũng là người duy nhất thấy được hung thủ, nếu mà lỡ cô nhớ ra được gì hay nhận ra thêm điểm gì, điều đó sẽ khiến tên sát nhân sợ hãi. Chính vì thế mà, có thể hắn sẽ tìm đến mà giết cô.

“Ơ, Fuu đâu rồi?” Nigi hỏi khi nhận ra anh chàng của mình đã biến đi đâu mất. “À, cậu ta vừa đi vào trong thì phải” Mẹ cô chỉ tay vào hướng hiện trường. Nigi cũng lần lần vào bên trong theo anh. Trong những mẩu truyện trinh thám thì thám tử sẽ tập trung tìm vào những chi tiết dù là nhỏ nhất để tìm ra manh mối trong việc truy lùng hung thủ. Nhìn Fuu cứ chăm chăm vào hiện trường đầy máu kia, Nigi bật cười “Anh tìm ra được manh mối gì chưa chàng thám tử?” Anh vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng trả lời “Chưa ạ”. Cũng là một dân của truyện trinh thám, Nigi tò mò quan sát cùng Fuu. Ba mẹ cô nhìn hai cô cậu chẳng biết nói lên lời. Hai người họ nghe ngóng tình hình của cảnh sát, vừa tìm tòi “Nigi nè, hình như chỗ này là...” “À em hiểu rồi” Cả hai cùng nở một nụ cười mãn nguyện như thể đã tìm ra chân tướng vụ việc.