(12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D

Chương 80: Khoảng trống




-Ba....ba... - Ngưu mặt tối sầm lại không chịu được mà quát - BA CÓ BIẾT BA LÀM VẬY LÀ CON TIÊU ĐỜI KHÔNG HẢ !!!!!!

Ba Kim Ngưu không nói gì chỉ cười đáp lại rồi vội ăn hết một nửa đồ ăn còn sống sót sau cú đập bàn đó, viện lý do rằng mình cảm thấy chóng mặt, hoa mắt, ù tai do bị say xe nhanh chân trốn lên trên phòng. Kim Ngưu khóc thầm trong bụng đành ngậm ngùi đi dọn mớ hỗn độn dưới bàn đem vứt vào thùng rác, ăn sạch đồ ăn trên bàn tiếp đấy đem chén dĩa đi rửa thật là cẩn thận nếu không sẽ bị phạt ghê hơn nữa coi như tiêu đời, mới nghĩ đến cảnh Ma Kết nổi điên lên khi thấy thiếu mấy cái dĩa là lôi Ngưu ra phạt quỳ không thương tiếc đáng sợ gì đâu, nó đáng sợ còn hơn cả việc bẻ gãy son môi của Kết nhi nữa. Trong khi Kim Ngưu đang lo sợ khoảnh khắc Ma Kết trở về nhà đếm lại số dĩa thiếu vài cái sẽ phạt anh, ở bên Ma Kết trái ngược hoàn toàn đó chính là cô đang bận vui đùa với Thiên Yết quên luôn cả bài tập về nhà. Thiệt là khổ cho anh Ngưu của tui ghê.


Để tiếp nối câu chuyện của ngày hôm nay thì chúng ta cùng quay trở lại với anh chàng Song Tử còn ngồi trong nhà vệ sinh nhé. Trong lúc chị Bình đang chán mà chẳng có Sư Tử trò chuyện, trái với điều đó bên trong nhà vệ sinh anh Song Tử gọi điện cho Cự Giải liên tục chả thấy cậu ta đồng ý gì cả. Thiết nghĩ Cự Giải bận chuyện gia đình hay gì đó có khi làm hoà với Sư Tử rồi cũng nên, thôi đành đợi cậu ta gọi lại cho rồi chứ ngồi ấn nút gọi kiểu này tốn pin vô nghĩa mất. Thế là Song Tử lên trên youtube tìm kiếm một bộ phim nào đó ví dụ như Naruto, Fairy Tail, Tokyo Revengers coi cho đỡ chán, niềm vui tận hưởng sở thích chưa được bao lâu lại có cuộc gọi đến chính xác hơn là cuộc gọi từ Cự Giải, mới vừa coi được một chút tới phần hay là bị phá điều này làm Song Tử tức điên muốn chạy thẳng qua nhà Cự Giải chửi cho một trận, bực bội thêm nữa là đánh nhau luôn. Song Tử ấn nút đồng ý, theo lẽ thường tình khi nhận ra bên kia chấp nhận cuộc gọi từ bên kia vang lên tiếng cười:


-Ủa Song Tử mày gọi tao chi đấy ? Nãy giờ tao tắm không tiện bắt máy ha haaa, xin lỗi nhé.

Song Tử mặt tối sầm lại hét lên:

-TAO Gϊếŧ MÀYYYY

-Hả - Vừa nghe âm thanh lớn ơi là lớn Cự Giải vội đưa ra xa, bình thản dùng khăn lau khô đầu của mình.

Song Tử dần dần hạ hoả rồi bình tĩnh hỏi chuyện Sư Tử nhờ:

-Ê mà lúc chiều mày bị điên hay gì mà bỏ đi vậy, nói đủ thứ với Sư Tử làm nó điên đầu kìa.

-Nhắc tới mà tức, tao không ngờ là Sư Tử nhìn một cách say mê thằng lớp 11, hình như nó trong câu lạc bộ hoa cỏ gì đấy của trường - Cự Giải do nhớ lại cảnh đó liền siết chiếc khăn thấm nước khiến nước từ khăn chảy ra nhiễu xuống dưới sàn nhà.

-Mà mày có chắc là lúc đó Sư nhìn thằng đó không hay là đang nhìn hoa chẳng hạn như vậy ?

-Ờ thì - Cổ họng Giải ca như cứng lại vì lo sợ lúc đó thật sự mình đã trách nhầm Sư cũng nên.


Bên kia thở dài một tiếng rồi khuyên nhủ:

-Giải à, tao nghĩ mày nên có cuộc nói chuyện với Sư Tử để giải quyết khuất mắt đi, nghe tao !

-Ừm - Cự Giải gật đầu - ủa mà mày ở trong toilet hả

-Ơ thôi tao hết nhiệm vụ rồi cúp à.

Khi nghe nhắc đến toilet Song Tử ngượng đỏ cả mặt vội cúp máy kết thúc cuộc trò chuyện đó, từ bên ngoài Thiên Bình nói to trêu chọc rằng ăn mì rồi bị tào tháo dí cũng mạnh dạn đi gọi điện thoại nữa, Song Tử chẳng biết nói gì đành giải quyết cuộc xung đột giữa các đồ ăn trong bụng nhanh nhanh ra ngoài xử Thiên Bình mới được. Đột nhiên Bình nhi cảm nhận được có gì đó sắp xảy ra nên cô vội tắt ti vi chạy thẳng lên phòng đóng cửa.

Chuyển qua bên Cự Giải, sau khi nghe Song Tử khuyên thì cảm thấy bản thân nên đi hỏi cho ra lẽ, đàn ông con trai tự dưng đùng đùng giận bạn gái khác nào tự vả mặt mình như đứa con gái sáng nắng chiều mưa. Nói rồi Cự Giải gọi ngay cho Sư Tử nói chuyện rõ ràng, bên đầu bên kia nhận được cuộc gọi từ Giải ca thấy rất bất ngờ, Sư thầm nghĩ có lẽ Song Tử đã giữ lời hứa với cô kêu Giải ca giải thích mọi chuyện. Sư buông bút xuống cầm lấy điện thoại hồi âm:
-Alo ?

Cự Giải hít một hơi dài nói:

-Chuyện hồi chiều...thật ra anh thấy em đứng nhìn thằng nhóc kia nên bực bội, nghe Song Tử nói có thể lúc đó em nhìn mấy bông hoa vì vậy anh gọi để hoa cho ra lẽ...

-Haizzz, em hông ngờ anh lại ghen đó, lúc đấy em nhìn mấy bông hoa cơ, đúng lúc đó có thằng nhóc kia đến chăm sóc nên chắc anh nhìn ra vậy - Sư Tử giải thích.

-Ơ - Cự Giải ngạc nhiên và cảm thấy xấu hổ vì lỡ trách nhầm Sư Tử cắm sừng mình - Thế anh hiểu lầm em rồi, xin lỗi nha, đáng lẽ ra anh nên tin tưởng em và phải biết em thích hoa chứ.

-Không sao đâu, anh nhận ra mình sai là được rồi hihi. Chuyện em có sở thích với mấy bông hoa ngoài Thiên Bình ra em chả nói với ai cả, em sợ mọi người nghĩ em là con người yếu đuối mới đi thích những bông hoa xinh đẹp ấy. - Vừa nói Sư nhi vừa đi đến bên chậu hoa hồng ngắm nhìn nó một cách say mê.
Nghe xong Cự Giải bật cười nhưng không ra tiếng rồi nói:

-Nghe này, việc em thích hoa chẳng có ai cho em là kẻ yếu đuối đâu ngốc à, họ sẽ nghĩ em yêu thiên nhiên và vô cùng tốt bụng, dễ gần nữa chớ.

-Bình cũng nói câu y chang với em vậy đó, mà chắc em hông thể nào bộc lộ sở thích của mình được đâu, âm thầm quen rồi - Nói xong chợt Sư nhi cảm giác hình như mình vừa một điều gì đó tận hai lần.

Bầu không khí cả hai dần trở nên im lặng hẳn đi, không biết nói gì tiếp Sư nhi chào tạm biệt Cự Giải bảo rằng mình đang làm bài tập cần xíu yên tĩnh. Cô đặt điện thoại lên bàn học rồi ngã người xuống giường một cách mệt mỏi, một tay đặt lên trán nhớ lại những gì mình vừa nói, bấy giờ cô mới nhận ra lý do vì sao trong người cô có những cảm giác khó chịu, lạ lẫm lắm. Đó là vì mọi hoạt động thường ngày, mọi lời nói của cô đều có sự hiện diện của một người chính là người bạn thân Thiên Bình, nguyên buổi chiều từ lúc về đến nhà cho tới giờ cô cứ thấy thiếu thiếu và trống trống, mọi việc làm đều trở nên nhàm chán lạ thường, rõ là bản thân đang giận Thiên Bình thì tại sao cứ nhớ nhung người ta rồi thấy khó chịu khi không có người ta. Sư Tử bỗng nghĩ rằng trong lúc bản thân đang buồn chán vì thiếu đi Thiên Bình thì Bình đang vui đùa với Song Tử mất rồi. Sư tiếp tục trách bản thân tại sao mình không vui lên mà lại buồn chán, vui giống như người kia.
Nhưng mọi thứ đâu như Sư Tử nghĩ, Thiên Bình bên kia ngoài mặt có vẻ vui chứ bên trong buồn hiu và cô đơn lắm, lúc Song Tử bị tào tháo dí cô liền mở điện thoại tính kể cho Sư Tử nghe thì mới nhớ ra cả hai đang giận nhau, cô lủi thủi tắt điện thoại tìm niềm vui khác như coi phim có điều thường ngày Bình có thói quen coi phim gì rồi kể lại hay vừa xem phim vừa gọi điện thoại cho Sư Tử, cái sau đó Sư nhi sẽ tìm kênh đó rồi cả hai cùng nhau bình luận về phim như thể đang ở gần nhau coi cùng một chiếc ti vi vậy. Cũng y như Sư Tử, Bình nghĩ rằng chắc giờ này cô bạn Sư thoải mái lắm vì không có đứa nào tính cách con nít như Bình quậy phá kế bên, đầu óc được thư giãn chẳng suy nghĩ gì nhiều, không có đứa phiền toái lải nhải mấy điều tào lao bên tai. Bình thường thì mọi việc làm cho nhau cảm giác như dư thừa, lâu lâu cảm thấy cuộc sống không cần những việc đó ai ngờ tới lúc giận nhau mới thấy có khoảng trống nào đó trong tim vậy.
"Sư Tử / Thiên Bình ơi đừng giận tao nữa...!"

***

Tại nhà cha Song Tử, ông ta cùng người vợ của mình dường như đang bàn về chuyện gì đó trông nghiêm trọng. Hồng ngồi trên giường tìm hiểu về những điều cần thiết khi mang thai thấy người ta bảo rằng nên có người ở bên, người nào đó thuận tiện cho việc chăm sóc phụ nữ mang thai, điều đó Hồng nhận ra mình chưa có liền bảo cha Song Tử kiếm một người giúp việc hoặc là gọi Song Tử về bắt phụ việc này. Cha Song Tử nghe vậy hơi ngạc nhiên hỏi lý do vì sao cần người giúp việc hơn nữa kêu Song Tử ở bên Hồng thì khác nào cho cả hai cãi nhau một trận, nguy hiểm nhất là ảnh hưởng tới thai nhi do xung đột, trong khi đó đã có ông ta ở bên chăm sóc rồi, hằng ngày đều cố gắng về sớm để chuẩn bị bữa tối, sáng sớm thì thức dậy thật sớm nấu bữa sáng và trưa, mỗi đêm trước khi đi ngủ ông luôn tìm những món ăn tốt cho sức khoẻ hai mẹ con thì cần giúp việc chi nữa. Hồng mới khẽ lắc đầu bảo:
-Trường hợp anh đi làm hay có cuộc họp gấp thì sao, anh về nhà còn phải lo chuyện công ty mà, lỡ như lúc đó em có chuyện gì sao anh lo kịp. Thôi thuê giúp việc còn không sợ tốn tiền thì nói thằng Song Tử phụ cho.

Cha Song Tử nghe Hồng nói cũng có lý nhưng về chuyện bảo Song Tử phụ thì có hơi khó, vốn dĩ hai người này không ưa gì nhau cả, ví hai người này như nước với lửa đương nhiên là chính xác không sai tí nào. Nhận ra vẻ mặt lo âu của chồng mình Hồng đưa ra ý kiến:

-Sao anh không dùng quyền lợi của người chăm sóc, dù gì anh cũng chăm sóc nó mấy năm nay, bảo nó chăm sóc và phụ em mấy tháng thì có gì đâu.

-Ừ nhỉ, thôi được anh đồng ý với ý kiến này, để mai nó về nhà anh bàn sau ! - Cha Song Tử bước tới bên vợ mình kéo chăn lên - Giờ ngủ thôi nào, ngủ sớm mới không ảnh hưởng tới con chúng ta.
-Vâng !

Dứt lời Hồng nằm xuống đưa điện thoại cho cha Song Tử rồi từ từ thiếp đi lúc nào chẳng hay, cha Song Tử thở dài quay sang bàn làm việc tiếp tục suy nghĩ mai nên làm món gì cho Hồng ăn.

====> End chap 80

Rõ ràng giận nhau sao mà cứ nhớ về nhau thế, thôi rồi cứ đà này chắc cả hai làm hoà sớm thôi chứ giận nhau gì nổi nữa, hai người mau mau làm hoà sớm đi đó chứ đợi ngày hai người làm hoà ta nói ngủ 80 kiếp luôn dị hà. Hãy chờ xem chap 81 để biết diễn biến tiếp theo nhé !!

Đừng quên thả một sao và ý kiến về truyện này tăng tương tác truyện để nhiều người biết đến truyện này là tác giả rớt nước mắt vì món quà tinh thần từ các độc giả rồi đó. Nhớ ấn nút follow Biệt Đội I để khi chúng mình ra truyện mới hoặc chap mới các bạn sẽ là người coi đầu tiên đó.
Ngày đăng: 4/11/2021

Tác giả: Bu

Nơi đăng ( duy nhất ): truyenwikiz.com