(12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D

Chương 70: Hạ Mỹ là...




-Tôi là Hạ Mỹ !!

Xử Nữ bỗng đứng lại, cậu tự cảm giác được rằng chính vì câu nói đó mà chân cứng đơ đi không hề di chuyển, đồng thời gương mặt cậu không khỏi bàng hoàng và trông vô cùng bất ngờ. Cậu quay phắt ra sau, nhanh chóng tiến tới đẩy người con gái tự nhận mình là Hạ Mỹ vô tường hỏi:

-Cô không thể nào là Hạ Mỹ được !! Hạ Mỹ đã chết từ lâu lắm rồi mà ?!

Hạ Mỹ thở dài sờ má Xử Nữ dịu dàng đáp:

-Em chính là Hạ Mỹ đây

Xử Nữ lắc đầu như thể cậu chẳng muốn nghe câu nói vừa rồi, Hạ Mỹ biết Xử Nữ vẫn chưa tin nên nói tiếp:

-Em là bé gái lúc nào cũng vui đùa mỗi khi rảnh rỗi với anh, hè nào hai chúng ta đều đi chơi chung nè. Lúc đó chính miệng anh nói hai ta là thanh mai trúc mã sau này khi lên lớp 12 anh sẽ tỏ tình em dưới sân trường nếu hai ta học chung. Không may tới năm lớp 8 em bị tai nạn giao thông sau đó bất tỉnh cả mấy tuần liền, tất cả mọi người đều nghĩ em thật sự đã bay lên thiên đàng rồi. May mắn thay em tỉnh giấc nhưng điều đáng buồn là em không thấy anh nhưng em hiểu, anh nghĩ em chết. Lớp 10, em tìm anh với gương mặt xấu xí do tai nạn để lại, chả hiểu sao anh cứ mãi lờ em trong khi em đứng trước mặt anh.


-Tôi nghĩ đó chỉ là hình ảnh tôi vô thức tạo ra thôi.... - Xử Nữ nói - Thế còn khuôn mặt, Hạ Mỹ không có khuôn mặt thế này

-Do mặt xấu xí tìm anh, bị bạn bè trêu chọc ba mẹ đã cho tôi một vé đi thẩm mỹ viện, khuôn mặt anh đang thấy là do mãi mê tìm anh nên mới thành ra như vầy - Hạ Mỹ chỉ mặt mình, ánh mắt thẳng thắn nói

Xử Nữ buông hai tay xuống như nhận được một cú sốc lớn, trong đầu anh vô thức hiện lên hình ảnh hai đứa trẻ lớn lên cùng nhau, anh đã nghĩ những hình ảnh đó mãi mãi không bao giờ xuất hiện, anh hoàn toàn sai rồi, chỉ là do anh không muốn thấy và cố quên thôi. Chợt khoé mắt Xử Nữ thấy hơi cay cay, lấy tay vội dụi mắt và tỏ vẻ mình ổn, Hạ Mỹ ôm lấy Xử Nữ dụi đầu vào lòng ngực Xử Nữ rồi nói:

-Lâu lắm rồi em mới có cảm giác quen thuộc này


Phải, ở quá khứ Hạ Mỹ thường làm những hành động thân mật như thế chỉ trừ hôn môi thôi, do cả hai đều tin rằng chừng nào hai đứa tỏ tình xong rồi hôn mới thú vị và ý nghĩa. Xử Nữ đẩy Hạ Mỹ ra rồi vội bỏ đi kèm theo lời nói:

-Dừng ở đây, để tôi suy nghĩ

Hạ Mỹ ngồi phịch xuống ghế ôm mặt khóc, cô khóc là do cô vui, cô hạnh phúc vì sau từng ấy năm kể từ năm lớp 8 ấy thì cuối cùng thanh mai trúc mã của cô đã nhận ra mình. Công sức của cô không đổ xong đổ biển, mọi việc trước giờ cô và đám bạn chỉ để gây sự chú ý nhưng ai ngờ rằng Xử chả thèm để ý còn ghét mình hơn, tới tận bây giờ mới có cơ hội nói chuyện. Cao Diễm với Khả Vy đi mượn mấy cuốn sách xong quay lại tưởng rằng Xử Nữ làm gì Hạ Mỹ liền chạy tới hỏi, Hạ Mỹ lau nước mắt nở nụ cười hạnh phúc ôm lấy hai người đó:


-Anh Xử Nữ nhận ra tao rồi 😊😊

Cao Diễm bất ngờ, Khả Vy hỏi thay Cao Diễm:

-Này này, đừng nói với tụi này mày khai thật mày là Hạ Mỹ rồi nhé ?

Hạ Mỹ gật đầu lia lịa, Cao Diễm nở nụ cười nham hiểm cất giọng:

-Vậy là lôi được thằng đó về đội mình rồi

-Không...ảnh chưa đồng ý, anh ấy còn sốc nên chắc để mai hoặc tối nay tao hỏi đã - Hạ Mỹ đáp

Hai người kia cũng không nói gì chỉ gật gù sau đó cả ba nắm tay nhau đi về kèm theo mớ sách mới mượn kia.

->>>> Tối hôm đó