(12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D

Chương 65: Ở lại hay đi




Chiều hôm nay, ngay sau khi cả lớp 12D dọn xong sách vở vào cặp liền sải bước tới nhà Thiên Bình như hồi đem quân tấn công nhà Cự Giải vậy đó, chỉ khác lần này là nhà Thiên Bình thôi. Biệt đội 12D đại náo gia đình, thành phố đã được thành lập và gia đình nào may mắn lắm mới được biệt đội này ghé thăm, đặc biệt khi ghé sẽ được nhiều phần quà hấp dẫn nhanh tay đi cầu biệt đội này ghé đi nào.

Thiên Bình về đến nhà mở he hé cửa đủ nhìn vào bên trong thì đập vào mắt cô là thân ảnh người mẹ "hiền" đang ngồi xem điện thoại không mấy bận tâm đến xung quanh, Thiên Bình nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi thông báo cho mọi người biết mẹ cô đang ở bên trong. Thiên Yết bảo tất cả rằng khi Yết đẩy cửa đi vô trong thì mọi người từ từ vô với thái độ vui vẻ, Yết nhi giơ ba ngón tay lên và dần dần một ngón cụp xuống. Khi ngón cuối cùng trên tay Thiên Yết hạ xuống cũng là lúc Thiên Yết đẩy cửa đi vô, mấy sao kia liền đi vào trong lần lượt chào mẹ Thiên Bình một cách lễ phép.


Diệp ngạc nhiên vì Thiên Bình không nói cho mình biết hôm nay có bạn đến chơi làm không chuẩn bị gì cả, đành mời tụi nhỏ uống nước lọc đỡ, Diệp vui mừng chào đón tất cả tụi nó cho đến khi bà thấy Song Tử và Thiên Bình nắm tay thân thiết trước mặt mình, do quá tức giận quên mất rằng bạn bè Thiên Bình còn ở đây, Diệp quát lớn:

-Tao bảo mày chia tay rồi cơ mà, thế mà hai đứa bây lại nắm tay tình tứ thế kia, bộ mày thích làm đứa trẻ không có gia đình, dòng họ à

Thiên Bình thở dài giơ tay lên:

-Ai bảo con không có gia đình, gia đình của con là ở ngay đây, trong tương lai con và Song Tử sẽ cưới nhau lúc đó là gia đình rồi còn gì nữa. Chuyện chia tay thì mẹ tự đi mà chia, con không đồng ý

Diệp cắn răng siết chặt ly nước đến độ xuất hiện vết nứt trên ly, Bạch Dương thấy vậy ngồi xuống cạnh Diệp nói:


-Bác bình tĩnh nghe Thiên Bình nói đi ạ, không tốt cho sức khoẻ của bác đâu

-Phải đó phải đó - Thiên Yết nói - Bác có thể cho chúng con biết lý do gì mà bác không cho hai người họ yêu nhau không ạ ?

Mẹ Thiên Bình lấy lại phong độ cao sang ban nãy, uống một ngụm nước rồi chỉ thẳng vào mặt Song Tử nói:

-Chính mẹ nó là người giật chồng bác, trong khi mẹ nó là bạn thân bác, hèn gì chồng bác không quan tâm bác, tới lúc con khốn nạn đó chết mới khai ra. Nếu bác cho nó yêu Thiên Bình nhà bác rồi lỡ nó phản bội đi yêu con khác như mẹ nó thì sao

-Mẹ con...cướp chồng bác...không đời nào - Song Tử nghe Diệp kể hết toàn bộ lý do thì cậu vô cùng sốc, còn tưởng đây là một cơn ác mộng không mong muốn nữa chớ

Nhìn thấy vẻ mặt sốc của Song Tử làm Diệp vô cùng thoả mãn mà cười lớn, Thiên Bình siết chặt tay, an ủi Song Tử rồi bảo:


-Mẹ nói xạo !

Diệp đứng dậy tiến tới chỗ Thiên Bình, sờ má Bình nhi tỏ ra thương xót cô:

-Con gái à, nó cho con ăn bùa mê hay gì mà bảo vệ nó vậy, chính mẹ nó nói với mẹ trước khi chết mà

Thiên Bình vẫn không tin, theo trí nhớ của cô mẹ Song Tử không phải loại người như vậy, mẹ Song rất yêu quí Thiên Bình thì làm sao bác ấy có thể cướp ba Thiên Bình đi trừ khi có lý do nào đó mới được chớ. Diệp lắc đầu trong vô vọng, chợt nhìn sang Song Tử vẫn y như mấy giây trước, khuôn mặt đầy sự sốc toát ra mồ hôi như đang gặp ác mộng vậy đấy trời. Diệp nâng cằm Song Tử lên xoay qua xoay lại xem xét, nhếch môi thành một đường cong hoàn mỹ, xoa đầu Song Tử rồi trong tíc tắc Diệp đẩy Song Tử đập đầu vô tường. Song ca ca thoát khỏi cơn sốc nhưng đầu óc thì đau đớn ngã xuống may là Kim Ngưu đỡ kịp, tay Kim Ngưu chạm vào đầu Song Tử để lên đầu gối thì nhận ra tay anh dính đầy máu, Thiên Bình thấy vậy liền nói:
-Ma Kết phụ mình đi lấy hộp y tế ở dưới bếp, đem lên đây rồi giúp mình băng bó vết thương lại

Dứt lời Ma Kết chạy ngay xuống dưới nhà bếp tìm hộp y tế, Thiên Bình quỳ xuống xem tình hình của Song Tử thì máu chảy ra rất nhiều dính lên cả tóc Song làm nguyên mảng màu đỏ thẫm thay vì màu vàng. Diệp phì cười với ánh mắt khinh bỉ, bình thản nói như không có chuyện gì xảy ra:

-Mới đập đầu mà chảy máu, diễn quá cậu bé ơi

-Bác im đi - Cự Giải nóng lên quát

Sư Tử càng ghê hơn như quả bom sắp phát nổ vì lời nói đó của bác Diệp, cô giận dữ nói:

-Bác không biết gì mà bác cũng nói ư ? Song Tử bị mẹ ghẻ ném bao nhiêu thứ lên đầu làm rách không ít chỗ ở da đầu, chỉ cần một chấn động nhẹ ở ngay đầu cậu ấy là cậu ấy có thể chảy máu, mà máu chảy không ít đâu, mỗi lần như vậy Song Tử rất yếu mà nghĩ xem ở nhà thì Song Tử có một mình phải tự làm hết, đâu ai làm cho đâu, con nói cho bác biết bác có thể đi tù vì gϊếŧ người đó
Diệp hốt hoảng, cả người run rẩy đứng không vững ngã lên ghế sofa. Ma Kết đem hộp y tế lên mở ra lấy băng gạc cùng một số dụng cụ khác để cầm máu, Thiên Bình và Ma Kết bắt tay vào việc cầm máu, Kim Ngưu thở dài thương tay mình dính đầy máu của Song Tử, cậu đành ngồi im làm điểm tựa cho Song Tử thôi.

-Bác thấy không ? Thiên Bình yêu Song Tử nhiều lắm đó, Song Tử cũng yêu Bình không kém gì Bình đâu, nếu như Song Tử không yêu con gái bác thì giờ này chúng ta không còn thấy cậu ấy đâu, cậu ấy coi Thiên Bình như một động lực sống, mặc kệ người mẹ ghẻ có đánh đập ra sao thì Song Tử vẫn luôn mang đến hạnh phúc cho Thiên Bình. Nếu bác nói mẹ Song Tử cướp chồng bác thì chẳng có nghĩa gì Song Tử giống y chang mẹ cậu ấy, Song Tử là người bác nên yên tâm đấy bác ạ, đừng vì thù cá nhân mà ảnh hưởng đến con cái mình
Thiên Yết khuyên Diệp từ bỏ ý định bắt Thiên Bình chia tay Song Tử, Diệp cũng cảm thấy có lỗi chỉ vì thù cá nhân mà mém tí nữa đã lấy đi hạnh phúc của con gái mình, Diệp nói thầm cảm ơn Thiên Yết vì sợ Yết nghe nhưng ai ngờ Yết nghe thấy chỉ biết cười thôi. Băng bó xong xuôi hết rồi, Ma Kết đem đi cất hộp sẵn kêu Kim Ngưu đi rửa tay, Song Tử ngồi dậy tựa lưng vào tường tính xoa đầu liền bị Thiên Bình giữ tay nói:

-Đừng chạm, mới băng xong nên máu còn đang chảy á, chạm mắc công chảy nhiều hơn, lát hồi ăn món gì để bù lượng máu đã mất nhaa

Song Tử khẽ lắc đầu thì vừa ngước lên đã thấy ánh mắt đe doạ siêu kinh dị từ Thiên Bình thì gật đầu đồng ý nhanh trong chớp mắt. Diệp thở dài cất giọng:

-Thôi, mẹ cho con tự quyết định chuyện đi và không đi đấy, yêu thì yêu đi mẹ không cấm, giờ chọn đi hay không đi ra nước ngoài với mẹ
Thiên Bình xoa cằm suy nghĩ rồi đáp:

-Để sáng mai con cho mẹ câu trả lời nha !

Diệp đồng ý để sáng mai Thiên Bình trả lời, Diệp lấy tiền trong bóp đưa cho Thiên Yết vì Yết ngồi kế bên và nói:

-Mấy đứa đi đâu ăn đi, lấy tiền ta mà trả

-Dạ - Mọi người không hẹn đồng thanh, cả đám quyết định đi ăn thịt nướng tốt cho sức khoẻ của Song Tử bây giờ.

***

Sáng thứ 6, các sao nhà ta lên lớp rất sớm để mong câu trả lời của Thiên Bình sẽ là gì, nếu Bình xuất hiện ở lớp tức nghĩa cô không đi ra nước ngoài ở, còn cô không ở lớp thì Bình đi ra nước ngoài ở rồi. Đợi mãi đợi mãi mọi người cũng không thấy Thiên Bình đâu nên tất cả đều cho rằng Thiên Bình đã đi theo mẹ ra nước ngoài. Song Tử chán nản nằm lên bàn không một sức sống, Cự Giải quay xuống an ủi Song Tử và bảo rằng Thiên Bình sẽ về thăm mọi người, Song gật đầu quay mặt ra cửa sổ nhìn lên bầu trời thấy chiếc máy bay đằng xa xa bay lên trời.
Cũng ở thời điểm đó, Thiên Bình đeo trên vai một cái ba lô đi đằng sau mẹ mình theo đó là dì Bích Thuỷ, đến ngay cổng vào bên trong sân bay mẹ Bình vui cười nói:

-Con chọn đi theo mẹ thiệt là bất ngờ đó, mà mang ít đồ thế con ?!

Thiên Bình chạy lại ôm mẹ mình, ôm được một chút rồi buông ra nghiêng đầu nói:

-Dạ vì con đi học nữa mà mẹ, con đi theo chỉ để tiễn mẹ thôi, con không thể bỏ dì Thuỷ ở đây một mình được, con còn nhiều chuyện ở đây lắm

-Nhỏ này làm mình tưởng, thôi vậy mẹ đi nha, con ở lại nhớ giữ gìn sức khoẻ, đừng làm phiền dì Thuỷ quá nha, Thuỷ à tôi đi đây, xin Thuỷ chăm sóc con mình nha - Nói rồi ba người vẫy tay chào tạm biệt nhau

Dì Thuỷ và Thiên Bình thì đi bắt taxi đi về, mẹ Thiên Bình thì vô làm thủ tục rồi bay.

->>>> Ở lớp