(12CS) Lớp Trưởng Và Lớp 12D

Chương 101: Lời thách đấu




-Ặc !!

Cả bọn có nghe lầm không đấy, đấm gãy mũi ? Xử Nữ vừa đi đấm gãy mũi hội trưởng hội học sinh và là nam thần của toàn thể nữ sinh trong trường. Đấm người ta xong quay về khóc bù lu bù loa ý bảo Hải Khôi bắt nạt Xử. Hay Xử đấm Khôi gãy mũi rồi người ta đòi tiền thuốc men, mục đích quay về cái lớp 12D nhờ mọi người hỗ trợ tiền thuốc, kêu lớp phó hoặc lớp trưởng đứng ra bảo lãnh trước pháp luật. Có đứa suy diễn gắt hơn là Hải Khôi không qua khỏi dẫn đến mất mạng, Xử đi tìm chỗ trốn nhưng quá trễ đang bị truy đuổi cầu mong bạn bè giúp trốn thoát. Trong số tất cả những người suy diễn riêng Kim Ngưu vuốt mặt, thở một hơi thật dài xa lạ gì tính thằng bạn, chơi với nhau 10 năm không lẽ không hiểu cũng kì. Thiết nghĩ trên đời ngoài Kim Ngưu ra chắc không ai dám chơi thân với thằng tính khí thất thường, lâu lâu lên cơn điên, ăn trực siêu cấp vô địch đã vậy còn biếи ŧɦái, biếи ŧɦái ở dạng nhẹ thôi chớ không nặng như mấy tên đáng lên án. Một bí mật tốt nhất đừng ai biết là vài lần Xử Nữ đi sờ mó Kim Ngưu kèm lời biện minh đáng yêu, chẳng ai chấp nhận được.


Trong khi đó mọi người vẫn đứng ngây ra, đôi mắt tròn xoa chớp chớp nhìn Xử, vài người ngoáy ngoáy lỗ tai tưởng mình nghe nhầm. Kim Ngưu về chỗ ngồi bế theo Ma Kết hoá đá, cất giọng phá vỡ bầu không khí ba chấm này:

-Ê sắp chuyển tiết rồi đó ổn định đi mọi người ! Thằng Xử lựa đường lo liệu đi !

Mọi người tuy lấy lại hồn quay trở về chỗ ngồi, lấy sách vở chuẩn bị môn học sau nhưng chưa thật sự tỉnh táo, đầu óc vẫn nghĩ về chuyện Xử Nữ.

Khi mọi người về chỗ hết rồi bắt đầu làm việc riêng, Nhân Mã không yên thân yên phận quay xuống trêu chọc Xử Nữ:

-Ể đi đánh ghen luôn ngầu dữ ta !!

Người ngồi cạnh không kém gì Nhân Mã quay xuống bồi thêm một câu:

-Ghen gớm thế bạn tôi, ui trời đập con người ta gãy mũi kiểu này ai dám gần Yết tỷ tỷ đây ?

Hai người ngồi bên dưới im lặng, Thiên Yết buông cuốn vở môn sau giờ ra chơi kiểm tra giải vây:


-Đừng chọc Xử Nữ nữa lo ôn bài đi kìa, lát làm không được quay xuống hỏi tao là tao ứ chỉ đâu con.

-Rồi rồi hai chúng em quay lên liền, ê lát nữa tới thư viện trường trả sách với tao nha - Bạch Dương giơ cuốn sách mình mượn ở thư viện lên.

-Sorry lát tao đi tuần chung với Hải Khôi rồi, mày rủ Bảo Bình hay ai khác đi he - Thiên Yết vừa nói vừa chấp hai tay cúi đầu từ chối lời mời của Dương.

Vô tình ai đó nghe được mà cũng phải ngồi kế bên mà, nghe từng chữ từng câu không bỏ sót, mặt đen lại trông như sắp nổi cơn. Nhân Mã hờ hửng nhìn qua giật mình khều khều Bạch Dương chỉ Xử Nữ, cặp đôi nhiều chuyện nhất trong lớp rùng mình cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra, Dương vội nhắc khéo Yết:

-Ừm...hay mày đi ăn với lớp đi bỏ chuyện đó sang bên....

-QUAY LÊN COI ! - Xử Nữ đột nhiên quát lên khiến nguyên lớp giật mình trừ hai đứa ngồi gần cửa, hai đứa nó đang đeo tai nghe hưởng thụ âm nhạc.


Bạch Dương và Nhân Mã giật mình quay phắt lên trên, mồ hôi tuông ra sợ Xử Nữ đấm mình gãy mũi như Hải Khôi. Thiên Yết nheo mày khó chịu rõ với hành động vừa rồi của Xử Nữ, cô bất bình bảo:

-Ông sao vậy ? Mắc gì quát hai người đó, họ có làm gì ông đâu mà ông quát ?

Xử Nữ im lặng siết chặt tay vờ như mình đang nhìn vô cuốn sách. Cảm giác như sắp có biến Sư Tử la lên còn năm phút nữa chuyển tiết, có điều tình hình không khá hơn gì mấy, lời nói vừa rồi của Sư tác động được Thiên Yết còn Xử Nữ thì không. Xử ca quay người Yết đối diện với mình, giọng nói mang chất đượm buồn vang lên:

-Đừng có đi với tên đó được không ?

Tới giờ phút này Thiên Yết vẫn nghĩ Xử Nữ nên cứ nhìn chăm chăm vào cuốn vở, đáp:

-Ngày đầu nhận nhiệm vụ không lẽ vắng mặt, hội trưởng dắt tui đi lần đầu cho biết mà sao lại không được...
Chưa nói hết câu Xử Nữ quát:

-DẸP ĐI !

Thiên Yết giật mình làm rơi cuốn tập xuống bàn, đánh mắt nhìn sang Xử Nữ đang đứng phắt dậy, lần này cả lớp không trừ một ai phải ngoái đầu nhìn xuống bàn lớp trưởng. Trông Xử Nữ không khác gì quả bom sắp phát nổ, ngòi lửa cho quả bom này không đâu xa xôi chính là việc Khôi và Yết gần nhau, Xử nóng giận phun hết những điều mình nghĩ ra:

-Sao em cứ cho tên đó gần mình vậy ? Anh cũng là một thằng con trai đang yêu mà đương nhiên phải biết ghen chứ ?! Em bình thản vậy là có ý gì bộ không biết anh đang ghen đây à ?

-Nhưng đó là công việc của thư kí, thư kí ở gần hội trưởng chứ không lẽ bỏ công việc đi chơi, tui đã nhắm tới vị trí đó rồi thì phải làm tròn bổn phận chứ ? - Thiên Yết giải thích.

-Em làm tròn bổn phận chả sao anh không quan tâm nhưng mà em đi với tên đó, anh đấm gãy mũi nó cũng vì em sao em không để ý gì vậy ! - Xử Nữ đập mạnh tay xuống bàn, trong đầu hiện ra gương mặt Khôi sau khi bị đấm.
-Tui chưa kịp xử tội ông chuyện ông đấm gãy mũi người ta, ông nhịn một chút có sao đâu. Mấy ngày đầu tui cần người hướng dẫn, đâu ai vừa vào biết công việc phải làm đâu. - Yết nhi cầm cuốn vở bỏ vào trong ngăn bàn, chả ai biết là cô đang thực sự nghiêm túc - Hải Khôi đang làm trách nhiệm của người hội trưởng thôi ông nghĩ nhiều quá rồi đó.

Cái nét mặt bình thản ấy Xử Nữ tức điên lên, tới tận bây giờ mà vẫn bênh vực Khôi, anh tự trách bản thân sao lại không kể hết sự việc từ đầu đến đuôi cho mọi người cùng nghe, Khôi cũng đã sỉ nhục anh kia mà. Xử Nữ vô thức đá văng ghế ra nói:

-Hải Khôi, Hải Khôi, Hải Khôi cái gì cũng Hải Khôi, trong đầu em giờ có Hải Khôi thôi á ? Anh bị tên đó bảo ngu sao em không thương cảm cho anh, tên đó nói anh đứng chót lớp anh buồn chứ.
-Thì đúng là anh đứng chót lớp còn gì nữa - Thiên Yết chống cằm nhìn Xử Nữ chợt nhận ra lời vừa rồi mình có hơi quá đáng, dù sao thứ hạng đâu nói lên con người đâu, giờ Yết mới biết Xử thật sự đang nghiêm túc không hề đùa giỡn. Yết ơi bây giờ nhận ra quá trễ rồi.

-Ý em bảo tôi ngu ? Em bị nó mê hoặc hay gì nói y chang vậy ? Ừ tôi ngu được chưa, tôi ngu đó ! TÔI NGU Á - Đôi mắt Xử đỏ ngầu lên, vài đường hắc tuyến xuất hiện, không khí bây giờ vô cùng căng thẳng. Xử không chịu được cái cảnh Yết liên tục nhắc tới Hải Khôi, chuyện này diễn ra từ hôm qua rồi, luôn miệng nhắc Hải Khôi anh chả biết vì sao Yết nhắc mãi như thế. Sự tức giận chiếm lấy Xử khiến anh biến thành con người khác hậm hực bỏ đi, Song Ngư đứng lên ngăn Xử thì bị Xử lườm cho một cái lớn tiếng ra lệnh:
-CÂM !!!

Song Ngư tính đứng lên đuổi theo thì bị Kim Ngưu ngăn lại, Ngưu bảo bây giờ đuổi theo khác nào rước hoạ vào thân, mỗi khi Xử điên lên vì điều gì đó nó sẽ ăn nói lung tung ai cản là đập hết chả ngán một ai. Nhưng Ngưu phải thừa nhận lần này Xử không như trước, nó biết suy nghĩ trước khi nói nếu không thì đã thốt lên hai từ "chia tay" rồi, rõ ràng nó còn tình cảm mới không nói hai từ đó xem ra nó trân trọng Thiên Yết như báu vật của nó vậy. Bây giờ chỉ mong nó không vác cái mạng đi kiếm Hải Khôi gϊếŧ chết con nhà người ta, sự tức giận của nó chỉ dừng lại ở cúp học.

Giáo viên lúc này cũng đã vào lớp vì đã chuyển tiết, mọi người lấy bài vở học nghiêm chỉnh. Thiên Yết nhân lúc chả ai để ý liền khều Bạch Dương phía trước, hỏi một câu ngây thơ khiến Dương muốn quay xuống tát Yết một cái cho tỉnh. Chả là Yết hỏi nãy giờ là Xử nghiêm túc thật ư, Mã biết cô người yêu của mình bị cạn lời với câu hỏi vừa rồi, trả lời thay:
-Nó nghiêm túc nãy giờ luôn.

Thiên Yết cắn móng tay có vẻ như lần này cô sai thật rồi, nào giờ Xử luôn thể hiện mình là con người hay giỡn tới lúc giận lên chả ai biết, chuyện này mà giận nhau thôi người ta không nói xàm cũng uổng.

Đến giờ ra chơi vẫn chưa thấy Xử quay trở về lớp. Thiên Yết suốt tiết học có vô được chữ nào đâu toàn ngồi ngó ra cửa mong hình bóng ai đó chở về, hết tiết khi nào không biết nhờ Dương lay lay vai mới nhận ra hối hả xếp tập vở vô ba lô. Định đứng dậy đi kiếm Hải Khôi thì bị ai đó ấn ngồi xuống, thì ra là Kim Ngưu cô đoán cậu ta qua đây để nói vài lời chuyện ban nãy, Yết nhíu mày ý bảo Kim Ngưu nói gì nói đi cô có việc cần làm. Kim Ngưu thở dài xoa xoa trán nói:

-Hai người chỉ biết gây rắc rối cho tao, lát tao đi kiếm nó nói chuyện cho yên tâm đi. Mà này ban nãy câu cuối cùng mày nói đối với Xử Nữ là hơi đau đấy, nhìn nó vậy thôi chớ nó để tâm đến thứ hạng lắm, đừng xoáy sâu vào chỗ đó của nó là được. Thêm nữa... tao không biết có nên nói không....
Sự bối rối ấy Thiên Yết có thể thấy rõ, một phần muốn nghe, một phần không muốn nghe vì Kim Ngưu không muốn nói cô cũng không ép. Điều mà Kim Ngưu muốn nói có thể xem đó là bí mật giữa anh và thằng bạn thân, một bí mật chỉ người trong cuộc mới biết, chuyện này đối với Kim Ngưu chả có gì phải giữ bí mật nhưng riêng Xử Nữ lại khác, đó là một điều Xử hoàn toàn không muốn để ai biết.

Ngưu ca gãi đầu, ngẫm nghĩ rằng nói ra điều đó nhiều khi lại tốt cho Xử Nữ cũng nên, cơ bản Ngưu chả muốn thấy thằng bạn mình đi tới đâu bị khinh thường đến đó, chả ai biết được thật sự Xử Nữ ra sao. Suy nghĩ xoa cái cằm sắp mòn, Ngưu quyết định nói ra bí mật ấy thì một giọng nói hét lên:

-KHÔNG ĐƯỢC NÓIIIIII !!!!

Từ đâu Xử Nữ phóng ra bay tới bịt miệng Kim Ngưu, đẩy Ngưu sát vào tường ánh mắt đe doạ cấm cản điều Ngưu sắp nói. Mọi người ngơ ngác vì ngỡ rằng Xử cúp học hết cả ngày hôm nay, lúc Kim Ngưu định nói điều gì đó thì lại xuất hiện kịp thời, không lẽ nãy giờ Xử dùng phép thuật tàng hình ở đây chăng. Thiên Bình hồn nhiên hỏi sao Xử Nữ có mặt ở đây, Xử vẫn đu trên người Kim Ngưu quay sang cười tươi trả lời:
-Đi lấy nước á hề hề.

Xem xem nào, bản mặt ai cũng ba chấm hết tổng cộng có bao nhiêu dấu chấm đây. Câu trả lời hồn nhiên và rất chân thật, lý do Xử quay về lớp là để lấy chai nước là sự thật nhé cả nhà không lừa tình gì đâu. Trên đường về nghe cuộc nói chuyện giữa Kim Ngưu và Thiên Yết, đoạn Ngưu băn khoăn vấn đề nên nói hay không là Xử biết Ngưu đang tính nói chuyện gì, thế là vèo một phát có mặt ngay tại lớp và đu trên người Kim Ngưu. Đu được trên người người ta xong lại còn đấu mắt với nhau, hai thằng giao tiếp bằng mắt khiến Thiên Bình và Bảo Bình đồng loạt thốt lên hai thằng người ngoài hành tinh. Nhân cơ hội đó Kim Ngưu nhắc khéo Xử Nữ đi nói chuyện đàng hoàng với Yết, tại vì cả hai đứa nó đều nghĩ đối phương đang giỡn chỉ có bản thân đang nghiêm túc, mới xảy ra cái cớ sự xàm ban nãy. Xử Nữ mím môi âm thầm ngoái đầu lại nhìn Thiên Yết, tự nhận ra lỗi của mình nhưng dũng khí nói ra lời xin lỗi chẳng có, bám dính Kim Ngưu ý bảo làm cầu nối giữa hai người. Lớn già cái đầu rồi mà vẫn phải cần người làm cầu nối, dù sao đây cũng là chuyện cỏn con nói tiếng xin lỗi là xong coi như chưa có chuyện xảy ra, bày đặt nhờ người làm cầu nối.
-Hi Thiên Yết ~~~

Giọng nói vừa quen vừa lạ vang lên bên cửa sổ kế Thiên Yết. Mọi người theo phản xạ tự nhiên hướng mắt về nơi cất lên giọng nói ấy. Một nam sinh đeo trên mình huy hiệu của hội học sinh nở nụ cười tựa ánh nắng mặt trời, đốt cháy bao nhiêu trái tim nữ sinh, trên mũi nam sinh đó có dán miếng băng gạc ắt hẳn mới bị chấn thương vùng mũi. Cậu nam sinh đấy không ai khác là Hải Khôi đến đây để đưa huy hiệu hội học sinh cho Yết, sẵn dắt cô đi tuần một vòng trường luôn. Theo sau Hải Khôi là cả tốp nữ sinh điên loạn vì nhan sắc phải gọi là đỉnh đó, mắt cô nào cô nấy đều là trái tim màu hồng to đùng, đồng thời thương xót hận tên nào đã làm tổn hại nhan sắc của Khôi. Vâng người làm tổn hại nhan sắc nam thần mấy chị em đang đứng trong lớp 12D và đang đu trên người Kim Ngưu, nếu rảnh các chị em có thể lôi xuống giúp Kết không ạ chứ nãy giờ nhìn ngứa mắt mà lôi không được. Vài cô gái tranh thủ tia thêm vài anh trong lớp ví dụ điển hình là Song Ngư, vị trí gần cửa ra vào dễ dàng thuận tiện được hội nữ sinh cuồng trai đẹp tia trúng. Thấy mấy bạn nữ đó vẫy tay chào mình, Ngư lạnh nhạt lườm bọn họ một cái rồi kéo Bảo Bình vào lòng mình, ôm hôn trước mặt họ ngầm thông báo anh là chậu có bông rồi.
Không chỉ dừng lại ở đó, hội chị em cuồng trai đẹp đứng khinh bỉ ra mặt, ỷ rằng có Hải Khôi ở đây đám nữ sinh lớp này chả dám động tay động chân gì đâu. Một con nhỏ trong đám đấy thốt một câu nội dung đoán mò không biết yêu được mấy hồi, sớm muộn gì cũng chia tay. Một đứa nói thì phải có đứa hùa theo ủng hộ. Song Ngư nhìn bọn chúng bằng nửa con mắt định đứng dậy dẹp loạn tụi nó thì Bảo nhi nhanh hơn. Cô đứng phắt dậy dùng lực đấm mạnh vào tường, trong chớp mắt tường bị lủng một chỗ, vài miếng không trụ được mà nát tan rơi xuống chân Bảo, cô nàng lạnh lùng răn đe:

-Có vẻ các cô mong tôi chia tay thế nhờ ? Có qua có lại tôi cũng sẽ chờ ngày các cô xuống đất ngủ yên, tôi có thể giúp ngày đó đến nhanh với các cô đấy !

Nụ cười ma mị xuất hiện trên mặt Bảo Bình làm đám nữ sinh ấy vô thức lùi một bước về sau, gương mặt rõ là đang sợ muốn bỏ chạy vẫn ngoan cố cất lên một câu:
-Đúng là đồ sư tử ! Vậy...vậy...mà mà cũng có...người yêu...cô ăn hên...hên...thôi đó...

Song Ngư vòng tay qua ôm eo Bảo Bình, nhìn cô nữ sinh vừa mới thốt ra câu ngu xuẩn ấy bằng cặp mắt hình viên đạn, sẵn sàng bay tới thiêu sống cô ta, anh nhếch môi cười khinh nói:

-Là sư tử thì cũng là sư tử nhà tôi nuôi. Các cô ý kiến gì thì bước vào trong cái lớp này mà nói, đứng ở ngoài sủa bẩn kẻo nam thần coi cô là cún lang thang đó.

Mấy cô gái đó trượt một giọt mồ hôi lạnh nhìn cô gái vừa nói bậy sợ hãi tới mức ngồi phịch xuống, luống cuống bò đi mất. Thấy sót lại vài người đứng ở ngoài hóng chuyện, Ngư đảo mắt liếc từng người một khiến bọn họ bủn rủn tay chân dìu dắt nhau bỏ chạy. Dám đùa với con dâu nhà họ Phùng thì đứng mong yên ổn, chuyện này tới tai gia đình Song Ngư thế nào cũng lớn chuyện cho coi, Châu Phượng đích thân đi tìm rồi xử tại chỗ đừng hỏi sao nước biển lại mặn. Bảo Bình đây là "con gái" cưng của Châu Phượng, là con dâu tương lai được ông Khống Song chọn lựa, người ngoài kể cả người trong ý kiến biết điều lo trốn.
-Mà anh vừa nói ai là sư tử nhà anh nuôi thế ? - Bảo Bình ngồi xuống ghế lườm Song Ngư, nhớ lại câu Ngư vừa nói.

Song Ngư chột dạ tay chân quơ lung tung cố giải thích, mồ hôi tuông ra như suối thầm cầu Bảo Bình đừng có ném anh ra gầm cầu ngủ, anh vội vàng nói:

-Ý anh là...ừm...kiểu như...sao ta....hmmm...À ý anh là bé mèo con mặc đồ sư tử, là là bé mèo con cute mặc đồ sư tử chớ hông phải sư tử em hiểu hông ?

Vừa nói anh vừa lấy khăn giấy ra lau vết máu và bụi trên tay Bảo Bình do cú đấm đe doạ ban nãy, mới theo học mẹ Ngư mấy ngày thôi mà đã dữ dằn như vậy sau này y chang số Ngư khổ lắm đây. Bảo Bình thở dài tạm chấp nhận lời giải thích đó mặc dù bảy phần không tin, ba phần còn lại càng không tin, theo thói quen chồm lên đặt nụ hôn lên má Song Ngư. Được hôn đương nhiên là phải sướng rồi, Song Ngư khoái chảy nước miếng sờ lén chỗ vừa được hôn giơ hai tay lên nói:
-Yeah yeah mèo con Bảo Bình là số một !! Yeah yeah mèo con mặc đồ sư tử yeah yeah !!!

"Mày cắn lộn thuốc hả Ngư ?" - Suy nghĩ của Dương và Mã đang ôm nhau vì sợ cú đấm vừa rồi của Bảo nhi. Hai đứa nó không hơn kém gì tụi nữ sinh ngu ngốc kia, run rẩy ngồi im re trách số phận được sắp ngồi chỗ quá đẹp, trên thì đấm bể tường của trường, dưới suốt ngày cãi nhau đá ghế tùm lum, có khi nào hai cặp trên dưới tụi nó gây lộn xong tụi nó bị vạ lây không. Thôi Bạch Dương và Nhân Mã quay xuống hóng chuyện bên dưới tiếp, nghe đồn bên dưới căng thẳng đầy kịch tính không nên bỏ lỡ.

Thiên Yết nghe Hải Khôi chào mình với phép lịch sự tối thiểu cô quay lại cười rồi chào. Toàn bộ cảnh đó đều được Xử Nữ thu hết trong tầm mắt, cố gắng kiếm chề xem diễn biến tiếp theo. Hải Khôi nhếch môi nhận ra Xử Nữ đang nhìn chằm chằm mình, hắn ta bèn dụ Xử vào cãi bẫy của mình nên chống tay lên thành cửa sổ, nghiêng đầu cười nhẹ:
-Chúng ta đi thôi Thiên Yết, tôi chỉ cho cậu từng chút từng chút một, khối lượng công việc cũng không ít chắc mất ba bốn ngày gì đó thôi à.

Ba bốn ngày cũng không phải khoảng thời gian ngắn ngủi gì, nghe thì ít nhưng thật chất là rất rất lâu trôi qua mấy chục tiếng lận đấy. Xử Nữ đẩy Kim Ngưu ra lao tới đứng giữa Khôi và Yết, cặp mắt vẫn ánh lên tia giận dữ từ sáng đến giờ càng làm cho Khôi vui vì hắn ta đã dụ được Xử vào cái bẫy này. Nhìn thấy hành động đầy tính nóng nẩy của người yêu Yết liền hỏi Xử làm trò quỷ gì, một bầu không khí im lặng diễn ra biến bầu không khí dạng thường sang áp lực. Khôi trưng bộ mặt ngây thơ như nai tơ ra, nói:

-Tôi không có ý gần gũi với Thiên Yết nhà cậu đâu đừng nhảy dựng lên thế chứ, cậu đấm tôi là tôi chừa rồi. Mà một thằng có não để trưng như cậu sao hiểu được lời tôi nói haha !!
Cùng lúc đó đám nữ sinh hâm mộ Khôi đồng loạt cười theo chọc điên Xử Nữ. Xử Nữ tính nắm lấy cổ áo Hải Khôi chợt nhớ ra Thiên Yết ngay sau lưng mình, mọi việc làm của cậu có thể ảnh hưởng tới Yết dù chỉ là chuyện nhỏ, bọn hâm mộ mia moi móc rồi lại đi nói xấu Yết. Hít một hơi thật sâu, Xử chau mày lại hỏi:

-Rốt cuộc tao phải làm gì thì mặt quỷ mày mới chịu cút khỏi đời hai tụi tao ?

-Hừ đơn giản lắm - Hải Khôi nhếch mép đưa ra tờ giấy giống tờ đăng kí dự thi rồi nói tiếp - Cậu và tôi tham gia cuộc thi này, cuộc thi này coi như khẳng định rằng cậu phù hợp với Yết. Nếu cậu thắng tôi thì tôi sẽ làm y như lời cậu nói, ngược lại nếu cậu thua thì cậu buộc phải chia tay Yết để Yết đường đường chính chính đến với tôi.

-QUÁ ĐÁNG - Bạch Dương nổi giận đập bàn đứng dậy, Nhân Mã kéo Dương nhi ngồi xuống khuyên cô bình tĩnh.
Hai từ "quá đáng" Khôi chả quan tâm là mấy, bơ luôn Bạch Dương có thể nói chưa từng công nhận sự tồn tại của cô.

Bạch Dương nóng giận là đúng, một người giả tạo tâm địa ác độc như Khôi giao Yết cho hắn khác nào giao trứng cho ác. Có gì chứng minh rằng Khôi yêu Yết thật lòng hay hắn ta yêu sự tài giỏi của Yết, đối với hắn con người chỉ là công cụ cho hắn đi lên rồi quay sang vứt bỏ họ. Chi bằng để giao Yết cho Xử Nữ nghe hợp lý hơn, dù Xử lâu lâu lên cơn làm ba trò biếи ŧɦái, quậy phá nhưng một lòng một dạ yêu Yết tận sâu trái tim. Giữa Xử và Khôi thì Khôi có phần đẹp hơn có điều Xử không giả tạo như hắn, nghịch ngợm đáng yêu hơn Khôi nhiều, ai nói gì thì nói Bạch Dương vẫn thích giao cô bạn mình cho Xử hơn.

Vừa nghe cái yêu cầu quái đảng của Khôi Xử chẳng muốn đồng ý, tuy nhiên khi nghe Khôi khịa mình rằng Xử không tham gia tức là công nhận Xử là người ngu dốt. Bản tính nóng nảy trỗi dậy Xử giật lấy tờ giấy trên tay Khôi, xem sơ qua một lượt rồi đặt mạnh nó xuống bàn, ánh mắt ánh lên tia lửa giận nói:
-Được tao sẽ tham gia đấu với mày, tao cho mày biết thế nào lễ độ thằng khốn. Xí ở chỗ là phần thắng thua, tao mà thắng thì mày đứng giữa sân trường nói không dám xen vào chuyện lớp 12D, bất kì chuyện gì, ngoài ra khen tao là người tài giỏi hơn mày được chứ ?

-Thì cậu cứ yêu cầu đi, phần thắng đương nhiên sẽ thuộc về tôi thôi - Hải Khôi nhún vai, đắc ý nói - Lúc đấy tôi và Yết cùng nhau đến tương lai tươi sáng hơn. Yết đi thôi, cùng nhau đi tuần nhé ?

-Ờ...ờ...

Thiên Yết của chúng ta nãy giờ không hiểu mô tê gì tự dưng biến thành giải thưởng, cô nhớ cô đứng im đâu nói gì rồi bị lôi kéo vô cái vụ thách đấu hơn thua gì gì đó. Rồi Xử Nữ có suy nghĩ miếng nào về lời đề nghị của Khôi không, không phải Yết không tin tưởng trí thông minh của Xử nhưng lỡ xui xui thua người ta rồi sao, lúc đấy Yết trở thành người yêu Khôi đó, cho vàng cho bạc cô cũng chả muốn làm bạn gái hắn đâu. Lo đứng ngẫm nghĩ Yết nhi bị kéo đi hồi nào không hay, luyến tiếc nhìn Xử Nữ vẫn còn nhăn mặt chịu đựng.
Lời thách đấu vừa rồi giải thưởng là Thiên Yết ư, Xử Nữ một phút bất đồng vô tình đồng ý không nghĩ tới hậu quả, nhất là cảm nhận của Thiên Yết. Cái cuộc thi quái quỷ gì đó Khôi đề nghị thi Xử còn chả biết nó thi về cái gì, nhìn tờ đăng kí khuôn mặt ngáo ngơ bởi lời thách đấu, bởi cuộc thi. Xử ôm đầu ngồi phịch xuống, mái tóc rối bời vì sự ngu ngốc cái miệng hại cái thân, hại đến bạn gái. Bây giờ từ chối rút khỏi cuộc thi cũng đã quá muộn, ai cứu vớt tấm thân hèn mọn với.

-Ồ cuộc thi ứng tuyển vào trường đại học y khoa nổi tiếng bên Mỹ đây mà, mỗi năm chỉ chọn một người duy nhất sang đó học, vì vậy tiêu chuẩn lựa chọn rất cao !

Giọng nói trầm lạnh lùng ấy không ai khác là Kim Ngưu, anh đi tới bên Xử Nữ cầm tờ giấy đăng kí xem xét, một chút hiểu biết của bản thân về trường đại học danh giá này. Mọi người trong lớp hướng mắt nhìn Kim Ngưu, trong khi tụi nó còn mơ màng suy nghĩ về cuộc thi đó, Kim Ngưu như một vị thần chiếu rọi đầu óc tụi nó. Bạch Dương ngước nhìn Kim Ngưu chớp chớp mắt, hồn nhiên hỏi:
-Cậu biết cuộc thi này hả Ngưu ?

Kim Ngưu khẽ gật đầu nói sơ về cuộc thi lẫn trường đại học. Mỗi năm ngôi trường này sẽ lựa chọn một thí sinh đến từ các nước khác nhau, nói là chọn một nhưng thật ra cũng khá nhiều học sinh đến học. Điểm khác biệt ở đây là học sinh được lựa chọn thông qua thi cử sẽ được bao trọn gói, không cần đóng học phí, chỗ ngủ tiền điện nước nhà trường lo đủ, các nhu yếu phẩm học sinh chẳng cần lo. Ngược lại học sinh vô trường này nhờ việc nộp hồ sơ, xin xỏ hay các cách khác buộc phải đóng tiền mỗi tháng, bao gồm cơ sở vật chất, nhu yếu phẩm tiền điện nước, thêm tiền vào kí túc xá, mỗi tháng như vậy trên 20 triệu là ít. Vì thế cách không thông qua thi cử chỉ dành cho người nhà giàu có điều kiện thôi, người bình thường sao trả được. Bởi vậy hầu hết mọi người đều cố gắng học thật tốt đăng kí thi vào trường ngành y này, nội dung thi lại bao la có năm bốc nội dung ở cấp hai cho cấp ba thi. Các kì thi này chỉ dành cho những ai đang học lớp 12. Kim Ngưu vô tình được ba cho phiếu đăng kí dự thi mà cậu vứt nó đi rồi, căn bản là do cậu chả thích vào ngành y nên thôi không thèm, với học lực của cậu có thể đỗ nhưng ăn thua vẫn là thích hay không.
Như một tia sáng cứu vớt cuộc đời Xử Nữ, anh bật dậy mắt sáng rực nhìn Kim Ngưu một cách trìu mến, nở nụ cười thật tươi. Kim Ngưu ngơ ngác gãi đầu nhìn lại Xử Nữ, tưởng rằng Xử sốc qua hoá khùng nên chả để tâm mấy cho đến khi Xử nói:

-Mày dạy tao đi !!

===> End chap 101

Từ khi nào chị Yết của tui thành giải thưởng vậy alooo :