1/2 Ngự Miêu

Chương 40




Tuy rằng tôi đã đem hết toàn lực lộ ra nụ cười hữu hảo nhất, nhưng là đám người Bàng Dục rõ ràng là không cảm kích. Bàng Dục kinh ngạc nghi hoặc, đứng bất động nhìn tôi rửa mặt "Đây là mặt thật của ngươi sao? Vì sao lại kém xa với đêm hôm qua như vậy?"

"Đây đương nhiên là mặt của ta." Tôi cười sờ sờ mặt mình "Bất quá đây là tướng mạo sẵn có a~." @langngoccac.wordpress.com@

Bàng Dục nghe thế thở phì phì một hơi, sau đó lui lại phía sau từng bước, khi chân dừng lại vẫn có chút lảo đảo "Mặt nạ sao?"

Đỉnh đầu tôi xuất hiện đầy hắc tuyến "Là hóa trang, chính là dùng son môi, bột nước vẽ vẽ lên mặt mà thôi." Rất khoa trương nha, như thế nào lại nhảy đến mặt nạ rồi?

"Son môi, bột nước?!" Bàng Dục rõ ràng là bộ dáng cực lực không tin

"Ta đã thấy nữ tử tô son điểm phấn, nhưng chưa bao giờ gặp qua bộ dáng giống như ngươi."

"Đó là bởi vì kỹ thuật của chúng tôi khác nhau." Tôi say sưa nói, sau đó nhịn không được bật cười ra tiếng, làm ra bộ dáng này quả thật là cười chết người.

Bàng Dục vẫn là lắc đầu "Ta không tin, trừ phi ngươi làm lại cho ta xem."

Tôi có chút vô lực nhăn trán "Chính là ở chỗ ngài không có vật dụng, son môi, bột nước và mấy thứ linh tinh khác của ta đều để ở quán trọ."

"Chuyện này đơn giản." Bàng Dục phất phất tay, lập tức có hai thị vệ tiến lên, khom người nhận lệnh "Các ngươi đi đến quán trọ, giúp, giúp......" Bàng Dục nói đến đây, đột nhiên quay đầu lại hỏi "Ngươi tên là gì?"

"...... An Chi, Vu An Chi." Kỳ thật cường thưởng dân nữ, thật sự không cần hỏi tên, đúng khô[email protected]@

Sai thị vệ đi đến quán trọ lấy vật dụng của tôi đến, Bàng Dục cùng tôi cách bàn mà ngồi, hắn vẫn mang theo bộ dáng đề phòng nhìn tôi.

Tôi rất có xúc động muốn trợn trắng mắt nhìn trời, nhưng với thân phận dân nữ bị cường thưởng hiện tại của mình, làm như vậy e rằng không được thích hợp cho lắm. Bất quá, cứ ngồi mặt đối mặt như thế này, hắn không cảm thấy thật là nhàm chán hay sao?

"Ta nói Hầu gia......"

Tôi mới nói được nửa câu, chỉ thấy An Lạc Hầu mãnh liệt trừng mắt nhìn lại đây, biểu tình như vậy, làm cho ý định mở miệng của tôi tan thành mây khói.

Khóe miệng âm thầm co giật vài cái, tôi im lặng ngồi ở trên ghế chờ đợi, cho đến khi thị vệ của An Lạc Hầu đem hành lý của tôi đã được đóng gói đặt vào trong tay tôi.

Vì để thỏa mãn ý tưởng của An Lạc Hầu, tôi không thể không một lần nữa bắt đầu quá trình hóa trang dài dòng. Bất quá không cần trăm phần trăm trở lại như cũ, chỉ cần đại khái giống là được. Cho nên khi tôi đã hoàn thành thủ tục cuối cùng, đặt dụng cụ hóa trang xuống bàn, xoay đầu lại, nói với An Lạc Hầu "Đã xong." Ngay lập tức hắn há hốc mồm, bộ dáng không dám tin nhìn tôi.

Tôi mỉm cười, hướng hắn thi lễ một cái "Hầu gia cát tường."@langngoccac.wordpress.com@

Rõ ràng, tôi nói chính là hầu gia cát tường, nhưng tại sao An Lạc Hầu lại giống như là bị đả kích rất lớn vậy. Ngay cả nói cũng không nói một lời, lắc lư từng bước bỏ đi. Mà nhìn bóng lưng của hắn, tôi thế nhưng lại nhớ đến tình cảnh: gió bắc thổi, tới thăm mồ nhạn cũ.

Thật...... Tiêu điều a!

Nhìn bóng dáng hắn biến mất, tôi nhịn không được áp mặt xuống bàn, cười đến run rẩy.

Kỳ thật, An Lạc Hầu vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi, cũng thật đáng yêu. Chính là đáng tiếc từ nhỏ đã được phụ thân cùng tỷ tỷ quá nuông chiều, không có giáo dục tốt, mới dưỡng thành tính tình như vậlangngoccac.wordpress.com">[email protected]@

Một buổi sáng cứ thế trôi qua, khi tới giữa trưa, Triển Chiêu từ cửa sổ nhảy vào trong phòng, khóe miệng còn lộ ra ý cười.

Biết hắn hoặc nhiều hoặc ít cũng đã thấy được tình huống của buổi sáng, tôi lườm hắn một cái, hừ, vị nhân huynh này, cũng không phải là người tốt gì, buổi sáng hắn rõ ràng nhìn thấy gương mặt mới rửa được một nửa của tôi có bộ dáng như thế nào, ấy vậy mà cũng chẳng thèm nhắc nhở tôi nửa lời. Phỏng chừng cũng là muốn tôi dùng gương mặt kia dọa cho Bàng Dục nhảy dựng cũng nên.

Vị Miêu đại nhân này a~, cũng chỉ có khi ở Khai Phong Phủ, đối mặt với Bao đại nhân mới có thể lộ ra bộ dáng đơn thuần tràn đầy nhiệt huyết mà thôi.

"Đến rồi a~." Tôi phất phất tay, xem như là chào hỏlangngoccac.wordpress.com">[email protected]@

Triển Chiêu gật đầu "Vừa rồi, ta bớt thời giờ đi một chuyến ra bên ngoài, dường như Bàng Dục cũng không có hạ lệnh lùng bắt ta, cho nên buổi chiều An Chi hẳn là sẽ được an toàn."

Tôi rốt cục nhịn không được lườm mắt một cái "Hắn đã bị dọa thành bộ dáng kia rồi, huynh còn hi vọng vào hắn phải có phản ứng bình thường với chuyện huynh chạy trốn hay sao, không đem muội đá văng ra ngoài là tốt lắm rồi."

"Hắn sẽ không làm thế." Triển Chiêu nhoẻn miệng cười "An Lạc Hầu của chúng ta, không biết vì sao lại dưỡng thành tính tình, chỉ cần vật cướp được vào trong tay, cho dù có không thích, cũng sẽ không tùy tiện vứt bỏ."

Tôi hoài nghi nhìn về phía hắn "Huynh làm sao mà biết được?"

Triển Chiêu tiếp tục cười "Cái này không trọng yếu, quan trọng là … An Chi, buổi chiều có một việc phải làm phiền muội đi làm."

"Chuyện gì a?" Có chuyện gì, hay là do hắn không muốn làm, nên bắt tôi đi làm thay?

Triển Chiêu từ trong ngực lấy ra một tờ giấy "Trên này có ghi địa chỉ của vài nhà có dân nữ bị An Lạc Hầu cường thưởng, muội âm thầm đi đến đó tìm hiểu một chút, thử xem có người nguyện ý ra làm chứng hay không, mặt khác, tiếp tục thử điều tra thêm, xem còn có nhà nào khác có dân nữ bị An Lạc Hầu cường thưởng hay không."@langngoccac.wordpress.com@

Tôi gật đầu "Được, không có vấn đề gì, lúc ở Khai Phong Phủ muội cũng đã từng làm qua, cũng không phải là lần đầu tiên làm loại chuyện này." Dù sao, nửa ngày còn lại tôi chính là ngự tiền tứ phẩm đới đao hộ vệ của Khai Phong Phủ nha ~.

Triển Chiêu gật đầu "Về phần ta, buổi chiều, sẽ tìm hiểu xem, bên trong Nhuyễn Hồng Đường có vị nữ tử nào tên là Kim Ngọc Nương hay không."

"Huynh phải cẩn thận đó." Theo thanh âm dặn dò của tôi, hai chúng tôi trong nháy mắt lại bị tráo đổi thân thể cho nhau.

Tôi ngẩng đầu lên, chỉ thấy đối diện mình đang nở nụ cười ôn hòa "Những lời này, hẳn là để ta nói với đại ca mới đúng, khi từ Nhuyễn Hồng Đường đi ra bên ngoài, nhớ phải cẩn thận." @langngoccac.wordpress.com@

"Nàng" vừa nói, một bên tìm giấy bút, cẩn thận vẽ sơ đồ vị trí từng nơi trong Nhuyễn Hồng Đường cho tôi.

Sau khi tôi xem xong, mới gật gật đầu "Hẳn là không thành vấn đề, nhìn thủ vệ của Nhuyễn Hồng Đường, có vẻ cũng không canh gác nghiêm ngặt lắm."

"Bởi vì An Lạc Hầu đã điều động phần lớn thị vệ đến mỏ đá." Triển Chiêu đáp.

Tôi đã hiểu rõ "Muội phải đi rồi, nhớ cẩn thận đấy."

"Yên tâm đi." Triển Chiêu cười, làm cho gương mặt vừa được hóa trang của tôi có chút quyến rũ "Buổi sáng xảy ra chuyện như vậy, An Lạc Hầu phỏng chừng sẽ không đến nữa."

"......" Miêu đại nhân, ngài quả là ưu việt [email protected]@

Bất quá suy luận của Triển Chiêu cũng có lúc sai lầm, sáng sớm ngày hôm sau, khi tôi vẫn còn đang ngáp ngắn ngáp dài rửa mặt, tiếng đập cửa liền vang lên.

Tôi ngẩn ra, lập tức nhớ tới đêm qua Triển Chiêu có nói cho tôi biết, buổi chiều ngày hôm qua, hắn đã tìm được vị nữ tử tên là Kim Ngọc Nương kia, hiện tại nàng ta vốn là đối tượng trọng điểm của An Lạc Hầu, lại không nghĩ được rằng từ khi tôi xuất hiện, Bàng Dục cũng tựa hồ đã quên mỗi ngày phải đến quấy rầy nàng một lần, cho nên Triển Chiêu mới không cần phí lực liền tìm được nàng.

Không biết vị Kim Ngọc Nương kia có phải là rất xinh đẹp như lời đồn hay không.

Tôi vừa nghĩ, vừa mở cửa phòng ra, sau đó, bóng người ở ngoài cửa làm cho tôi sửng sốt một chút "Hầu gia? Sao lại là ngài?"@langngoccac.wordpress.com@

——