“Anh là ai?
Hộc! hộc!
Hự!”
Kim Ngưu vội bật dậy, trán đầy mồ hôi lạnh. Anh cảm thấy mình bị bóp cổ, trong bóng tôi không thể nhìn thấy gì cả. Mà...đây là đâu nhỉ? Tất cả đều trắng xóa, trên đầu anh còn có cái gì nữa làm Kim Ngưu ngứa ngứa. Khắn trắng sao?
- Dậy rồi à? - Song Tử mở cửa bước vào, vẻ mặt rõ ràng vô cùng bình tĩnh. Cô là có kinh nghiệm chăm tên này một lần rồi, không còn lúng túng như trước nữa.
- Song Tử, chuyện bang mình có người đột nhập, Ma Kết biết chưa? - Kim Ngưu túm chặt bả vai của Song Tử dồn dập hỏi.
- À rồi. Nghe nói đã bắt được thủ phạm rồi. Khoan đã, Kim Ngưu, ông nhớ lại rồi ư? - Song Tử mừng rỡ nói. Kim Ngưu thoáng ngẩn ra khi nghe Song Tử nói vậy. Lục lại trí nhớ nào, anh đã tỉnh dậy, đi chơi.... À, thảo nào.
- Khẩu súng đâu rồi? - Kim Ngưu bỗng nhớ ra một chuyện quan trọng hỏi. Song Tử nhíu mày, sao mới nhớ lại đã hỏi đến công việc rồi. Hơn nữa, cô là lúc nào cũng kè kè đi theo thằng này, đâu có biết gì đâu. Song Tử định trả lời thì có tiếng nói chen ngang
- Vẫn chưa tìm thấy được. Rất có khả năng cao là mày sẽ phải làm lại đó Kim Ngưu à - Một giọng nó phát ra từ phía cửa. Mọi người quay lại nhìn thì hóa ra là Bảo Bình! Theo sau là Sư Tử, Song Ngư, Cự Giair, Bạch Dương và Ma Kết
- Không ổn! Cực kì không ổn! Ma Kết, ông phải nhanh chóng lấy lại khẩu súng! - Kim Ngưu hoảng hốt chạy đến túm cổ áo Ma Kết.
- Sao lại như vậy? - Ma Kết nhíu mày, giật lại cổ áo của mình. Kim Ngưu cố bình tĩnh nói
- Khẩu súng đó là thiết kế giành riêng cho khách hàng. Tao làm theo vân tay của khách hàng. Khi tên trộm chạm vào, khẩu súng đã báo không hợp lệ rồi. Bình thường, nếu như vậy thì khẩu súng sẽ không bắn được, nhưng hệ thống bảo vệ của nó bị lỗi. Tao đang cố gắng sửa thì gặp....
- Nói đúng trọng tâm đi - Cự Giair sốt sắng nói. Kim Ngưu hít một ngụm khí lạnh, trầm lặng nói
- Nó sẽ nổ súng liên tục, không kiểm soát. Nếu cố gắng dừng nó, nó sẽ kích hoạt chế độ tự nổ - Nghe câu nói của Kim Ngưu, mọi người như chấn động không biết nói gì hơn. Tuy những người kia trộm thì sẽ phải chịu trách nhiệm. Nhưng đây là tác phẩm của bang, người ta sẽ không quan tâm đến lí do, họ chỉ biết người lắp súng của bang này không đảm bảo chất lượng và tiền đồ sẽ hoàn toàn bị phá hủy.
- V-vậy...chúng ta biết tìm khẩu súng đó ở đâu? - Song Ngư run rẩy nói. Đúng, trên thế giới hàng trăm triệu khẩu súng, mà khẩu súng đâu dễ tìm như tìm người? Chuyện này khác gì mò kim đáy bể
- Bọn mày ơi, Ngọc Vy bị Xử Nữ bắt rồi!- Ở cửa lại thêm một bóng người lao vào. Mọi người chưa hết chấn động về tin kia thì lại có tin này nữa. Thiên hạ chưa đủ loạn hay sao?
- Sao tự nhiên Xử Nữ lại đi bắt cóc một người chả liên quan đến mình vậy? Là do cậu tác động đúng không? - Bạch Dương nghe đến Xử Nữ thì không giữ được bình tĩnh. Nhân Mã nghe vậy thì nhớ lại lần nói chuyện ở bệnh viện. Chẳng nhẽ cậu ấy thực sự để bụng chuyện đó ư?- T-tôi cũng không hẳn là nói gì. Chỉ có một lần có hơi nặng lời với cậu ấy ở bệnh.....
“Chát” Thế mà nói không nói gì ư? Cậu ấy tâm trạng vốn không tốt cậu còn nói thế nữa? Cậu biết tâm lí của cậu ấy không ổn không? - Bạch Dương tức giận tát một cái thật mạnh vào mặt Nhân Mã. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, tất cả đều sững người.
- Sao? Tâm lí của cậu ấy có vấn đề ư? - Nhân Mã hơi giật mình khi nghe Bạch Dương nói vậy. Bạch Dương cười khẩy, nói
- Xử Nữ xưa nay vốn năng động nhưng cũng không bao giờ làm chuyện vượt quá chừng mực. Nếu đã làm ra chuyện này, thì chắc là Xử Anh làm rồi
Xử Anh? Sao tự nhiên lại có cái tên lạ hoắc lạ huơ này vậy? Duy chỉ có Cự Giair hiểu ý của Bạch Dương
- Xử Nữ.....bị đa nhân cách ư? - Mọi người nghe vậy thì đều hướng mắt nhìn Bạch Dương. Cô không nói gì, chỉ ngầm mặc định.
- Từ hồi gia đình nhà Xử Nữ sa sút, cậu ấy phải chịu quá nhiều áp lực, sinh ra trầm cảm. Nhân cách thứ hai của cậu ấy vốn ngông cuồng, chính là để bảo vệ Xử Nữ khỏi tổn thương. - Bạch Dương đứng dựa vào tường giải thích. Mọi người đều lạnh sống lưng khi thấy một cô gái vốn tăng động lại có nhiều đau khổ đến như vậy.
- Nhưng, tôi nhớ....Xử Nữ khi đi ra ngoài có mang theo súng đâu nhỉ? Sao có thể đi ra ngoài tùy tiện bắt cóc người vậy?- Bạch Dương thắc mắc hỏi. Xử Nữ vốn không giỏi võ, cô vốn ở phòng tuyến ngoài. Nếu muốn bắt cóc người phải có súng bắn tỉa loại đặc biệt mới được
- Hình như.....Xử Nữ cầm khẩu súng của Kim Ngưu - Nhân Mã ấp úng nói. Bản thân anh cũng chả chắc có phải hay không. Mọi người nghe vậy thì không khỏi bực mình. Sao trên đời có cái sự trùng hợp đến khốn nạn vậy?
- Chúng ta phải đi ngay - Kim Ngưu sốt sắng nói. Mọi người nhanh chóng tiến ra xe. Nhân Mã thì vẫn ngơ ngác không hiểu gì thì đã bị kéo lên xe.
- Bây giờ chúng ta đi đâu? - Sư Tử ngồi bên cạnh ghế lái hỏi mọi người. Tay tài xế nghe vậy thì suýt nữa ngã ngửa. Ông anh, ông anh bảo có chuyện gấp mà còn chẳng biết đi đâu là sao?
- Đến trụ sở bang Never Laugh. - Bạch Dương chỉ đạo. Thấy mọi người ngạc nhiên nhìn cô, Bạch Dương liền giải thích: - Đôi hoa tai của Xử Nữ đeo vốn có thiết bị định vị của bang. Chỉ cần nhờ Thiên Bình dò là có thể biết
Nghe xong, chẳng còn ai ý kiến gì nữa.
Hiện tại, sau khi có Bạch Thiên truyền nước, cơn thèm thuốc của Thiên Bình đã giảm xuống. Ngủ một ngấc xong thì cô cũng cảm thấy khá hơn nhiều. Thiên Yết sau khi đến gặp mẹ thì đứng trực trước cửa phòng Thiên Bình hai tư trên bảy.
Khi nhóm người Ma Kết đến nơi, thấy tất cả đều tụ tập trên phòng Thiên Bình. Bạch Dương nhìn Thiên Bình đang nằm truyền nước thì không khỏi nhíu mày. Sao xúi quẩy của bang Bad Memories lại lây sang bang cô rồi?
- Flurazepam - Bạch Thiên chỉ giải thích ngắn gọn vậy, Bạch Dương gật nhẹ. Chuyện này thì Bạch Dương không lo, có Bạch Thiên ở đây chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nhưng Nhân Mã thì không hiểu vậy, chỉ sốt sắng nói
- Thiên Bình, cậu có thể dò tìm vị trí của Xử Nữ được không?
Thiên Bình đang ngủ ngon thì bị tiếng động đánh thức, cô hơi nhíu mày. Nhưng chưa kịp nhìn ra cái gì thì Thiên Yết đã chen ngang
- Xử Nữ có chân, thích về lúc nào thì về. Cần gì mà em phải quản - Thiên Yết không hài lòng khi thấy Nhân Mã đánh thức Thiên Bình. Nhân Mã biết Thiên Yết bảo vệ bạn gái nhưng chuyện này còn liên quan đến nhà họ ngoại nữa
- Ngọc Vy bị Xử Nữ bắt rồi
Thiên Yết và Thiên Bình đều đồng loạt trợn tròn mắt. Ý muốn nói cần một lời giải thích.
- Chuyện dài lắm. Thiên Bình, cậu có tìm được không? - Bảo Bình chen lên nói.
- Thiên Bình, em đang bị bệnh - Bạch Thiên ngăn cản khi thấy cô đang cố xuống giường.
- Em bị mệt không có nghĩa không làm dược việc gì cả. Đi tới phòng máy tính - Thiên Bình thều thào nói. Thiên Yết nhanh chóng đỡ lấy tay cô này đi trước. Bạch Thiên hơi thơ thẩn khi thấy Thiên Bình ẩn tay mình ra.
Thiên Bình tuy hơi mệt mỏi nhưng vẫn nhanh chóng giải quyết được đống thông số máy tính. Mọi người chỉ nhìn thấy một đống dãy số vô nghĩa nhưng Thiên Bình nhanh chóng giải quyết
- Ra rồi! Cậu ấy ở.....
oo00oo
- Thả tôi ra!! - Ngọc Vy bị trói chặt vứt ở một góc, gào thét nói. Xử Anh thì hầu như không đếm xỉa đến cô nàng. Chỉ chăm chú nhìn lên camera giám sát ngoài cổng.
- Tôi cũng chả muốn hại cô đâu. Nên câm miệng đi!! - Xử Anh rõ ràng là đang sốt ruột lại nghe tiếng lảm nhảm. Ngọc Vy bị nạt cho đến mức không dám nói gì, chỉ lẩm bẩm nói
- Nhân Mã sẽ cứu tôi thôi. Chị cứ chờ đó - Nhưng xui xẻo thay là Xử Anh lại nghe được, cô nàng lạnh lùng nói
- Cô có vẻ có niềm tin nhỉ?
- Tất nhiên rồi. Anh Nhân Mã rất tốt với tôi. Anh ấy sẽ không bỏ.... - Những lời chưa kịp nói Ngọc Vy đã phải nuốt lại. Xử Anh thâm trầm nhìn cô nàng. Ngọc Vy đã phần nào hiểu ra vấn đề
- Chị...thích anh Nhân Mã sao?
- Đúng đó, thì sao? - Xử Anh không ngần ngại nói.
- Thì ra là vì tình. Chị nghe tôi đi. Chị là người đầu tiên có bản lĩnh với anh Mã đó. Nhưng chị làm thế này anh Mã sẽ không......
- Tôi không cần cô chỉ bảo! - Xử Anh lấy khẩu súng ra hướng Ngọc Vy mà bắn. Ngọc Vy suýt sao thoát được. Khẩu súng bắn ra liên hoàn, không dứt. Xử ANh thoáng bối rối không biết phải làm thế nào
- Xử Nữ!!! - Một tiếng gọi thất thanh từ phía dưới tòa nhà
=================================================
Mọi người nghỉ lễ vui vẻ nhé. Lâu lắm mới ra chap mới, mình bắt đầu vào học rồi. Ngày mai mình sẽ cố gắng ra chap mới. Nếu không thì cuối tuần có nhé. Mọi người có ý kiến gì thì comment góp ý phía dưới nhé. Cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ
Yêu