*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Bịch!!! - Kim Ngưu ngã sõng soàng trên nền đất mát lạnh. Má sưng vù lên vì cú móc hàm vừa rồi của Song Tử. Nói là nặng thì cũng không nặng lắm, sức SOng Tử thì anh chịu được nhưng vì không có phòng bị nên không hiểu sao nó đau hơn gấp bao nhiêu lần. Song Tử thì dùng hết sức lực để tặng
cho tên đó một cú đấm nên hiển nhiên sẽ đang rất tự hào với chiến tích
của mình khi cái tên nhận được cú đấm đó đang nằm ngất xỉu trên nền đất. Tự sướng một hồi Song Tử mới nhìn kĩ cái tên đang nằm. Trông có vẻ quen nha. - Uả, Ngưu, ông làm gì ở đây? - Song Tử rất ngây thơ hỏi. Lúc này, Kim Ngưu mới giở khóc giở cười ngước lên, mếu máo nói: - Đến cứu bà mà bà nói vậy à? - May mà mình cho nó đi tiên phong - Nhân Mã thì thầm với lũ đứng ngoài.
Tất cả đều cảm thấy thật sáng suốt khi cho nó đi tiên phong - Sao mấy người bây giờ mới đến? - Xử Nữ oai oán kêu - Bọn này tốn bao nhiêu công đến cứu mà chỉ nói được câu đó thôi à? - Bạch Thiên nhéo má Xử Nữ - Mà Cừu đâu? Sao không thấy? - Thiên Bình thấy nhân số có vẻ thiếu, thấy lạ bèn hỏi - Ở nhà. Không được đi - Ma Kết ném cho mỗi đứa một khẩu súng, trả lời - Cũng may. Bọn nó định bắt cậu ấy và thủ tiêu cả bọn luôn luôn hay sao ấy - Song Ngư đang đeo áo chống đạn nói - Sao cậu biết? - Sư Tử giật mình nói. Bọn kia thấy thằng này kích động mới nhớ lại vụ băn nãy - Thì lúc bọn này bị trói có mấy người nói gì mà thủ tiêu tất cả - Cự Giai ngẫm lại một lúc nói - Thế thì không hay rồi. Mau ra khỏi đây thôi - Bảo Bình nghe thấy vậy
thì trong lòng có dự cảm bất an nói. Bước ra ngoài, không có viện trợ.
Hành lang trống không không một bóng người. Quái lạ, lúc qua đây thì
thấy năm phút lại có một người đi trực mà. Sao bây giờ lại không có gì
cả? Tuy tất cả bọn con trai đều thấy có điều lạ thường nhưng vì đang
muốn thoát ra khỏi đây nên cũng không nghĩ ngợi nhiều, nhanh chóng đi ra ngoài không một chút phòng vệ. Thiên Bình sức khỏe có vẻ yếu nhất so với tất cả mọi người. Do là ngày nào
cũng ở trong phòng làm máy tính, không bao giờ ra ngoài, hay thức khuya, hôm nay cũng chưa được ăn gì và hơn nữa tâm lý cũng đang chưa ổn định
nên đi chậm hơn rất nhiều so với mọi người. Thiên Yết đi bên cạnh mắt
luôn theo dõi Thiên Bình, chưa lúc nào là rời đi. Hay người này có
khoảng cách khá xa so với những người khác “ Sụp”” AAAAAAAAAAAAAA” Một loạt tiếng động vang lên khiến tất cả mọi người đều quay lại. - Mọi người ổn chứ? - Bạch Thiên đi tiên phong, nghe thấy tiếng động đó thì lo lắng quay lại hỏi - Không sao. Tiếng động đó là gì vậy? - Nhân Mã trả lời - Thiên Bình? Thiên Bình đâu rồi? - Xử Nữ ngó nghiêng khắp nơi, đột nhiên thấy thiếu mất người - Cả Thiên Yết nữa, thằng này đâu rồi? - Ma Kết cũng lo lắng hỏi. Mọi
người lúc này càng ngày càng hoảng loạn, mỗi người tách ra một hướng
tìm.
You'll also like Fanfiction (12 chòm sao): E.. Em có...y...yê... By Angela_203kathy 16.1K 706