Và sau khi Thiên Hạt đồng ý chi tiền cho mọi người đi chơi, tất cả nhanh chóng lên thu dọn, gói gém đồ đạc của mình. Không đầy một tiếng sau, tất cả mọi người đều đã có mặt đầy đủ để lên đường.
Trên máy bay.....................
Cả bọn đang nháo nhào nhào, làm đủ các thứ trò như mấy đứa nhóc lần đầu tiên đi máy bay. Báo hại tất cả các hành khách trên máy bay đều bị mất ngủ, tất cả các tiếp viên hàng không đều lần lượt báo cáo cho cấp trên xin nghỉ việc.
- Chơi đã quá. Mà mọi người thấy có vẻ thiếu thiếu cái gì không? - Sau một hồi tàn phá cái máy bay nhà người ta, Song Tử mới chợt nhận thấy điều gì đó
- Không nói cũng nhớ. Từ nãy đến giờ cứ cảm giác thiếu thiếu ai đó - Kim Ngưu lấy một lon nước từ cô tiếp viên, nở nụ cười sát gái khiến chị ngất ngây con gà tây
- Thiếu ai là thiếu ai? Nhóm chúng ta đi gồm có Tao,mày, Song Ngư, Song Tử,...................... Bạch Thiên và Thiên Hạt - Bảo Bình bắt đầu liệt kê
- AAAAAAAAAAAAA. ĐÚNG RỒI!!!!!!!!! CHÚNG TA QUÊN MẤT THẦY GIÁO RỒI - Song Ngư gào lên. Giongj nói oanh vàng của chị khiến cho tất cả mọi người ở cái máy bay này đều khóc không ra nước mắt. Chúng tôi vừa mới nhắm mắt được một chút mà tại sao mấy người lại hét lên. Chúng tôi ăn ở kiểu gì mà lại vô phúc ngồi trên cái máy bay này
- Phải rồi!!! Có ai thấy thầy lên máy bay cùng chúng ta không? - Cự Giai cũng lo lắng chả kém. Ai lại đối xử với ân nhân thế này bao giờ không
- Không có. Anh lên cuối mà. Thôi chết, có khi thầy vẫn đang ở KTX chứ chả đùa - Sư Tử ngẫm nghĩ lại một chút rồi mặt tái mét lại nói
- Phải làm thế nào bây giờ????????????????????? Thầy chi tiền cho chúng ta đi mà lại để quên thầy là không tốt đâu - Nhân Mã nêu lên lời nhận xét
- Oài, ông mà cũng biết thế nào là vong ân bội nghĩa cơ đấy - Xử Nữ nhướn mày vẻ mặt kiểu thách thức. Và hai bạn chính thức mở màn đọ mắt lần thứ n
- Đơn giản thôi, bây giờ một đứa mua vé máy bay quay về KTX đón thầy và lỡ ngày đi chơi đầu tiên - Thiên Bình nói đơn giản như không, đang lên kế hoạch đi chơi
- Vui quá ha, vậy ai đi mới được? - Thiên Yết thấy cô gái này nói đơn giản nhưng không bao giờ chịu làm cả. Thiên Bình có hơi khó chịu vì câu nói này nhưng thay vì cãi nhau như nhóm Xử Nhân thì lại chịu im lặng vì người ta nói im lặng là đỉnh cao của sự khinh bỉ
- Khỏi lo đi. Thầy bảo thầy có việc nên không đi cùng với mọi người được - Ma Kết cầm cái điện thoại chán nản lướt qua màn hình vài cái
- HẢ!??????????????????? - Một lần nữa, giọng ca oanh vàng này lại vang lên
- Thầy đã nói với bọn mình trước khi đi rồi mà, tại mấy người không nghe thì có - Bạch Dương khó chịu rút tai nghe ra. Cô cũng là một trong những hành khách bị tra tấn lỗ tai
Lúc này cả bọn mới lục lọi trí nhớ của bản thân, ừ đúng là trước khi đi thầy cũng có nói thật. Gì mà có việc đột xuất nên đi chơi vui vẻ.
- À mà, trước khi đi thầy có dặn anh phải quản lí mấy đứa. Có gì phải báo cho thầy. Nếu đứa nào nghịch quá trớn sẽ phải về ngay lập tức và làm bài kiểm tra bốn mươi lăm phút bắt buộc. - Bạch Thiên giở điện thoại ra cho bọn nó xem tin nhắn của thầy
- KHOONGGGGG. Tại sao vậy?? Đời lại bất công quá vậy? -Mấy phần tử nghịch ngợm bao gồm Song Tử, Kim Ngưu, Sư Tử, Nhân Mã, Bảo Bình, Xử Nữ, Thiên Bình gào rú đòi quyền bình đẳng
- Hì hì, nếu không muốn về làm bài kiểm tra mà vẫn được nghịch thì nịnh anh đây đi. Anh sẽ xem xét cho - Bạch Thiên đắc ý cười xảo trá
Nghe xong tất cả mọi người không hẹn mà đều nổi da gà
- Mày ơi, nịnh tên này thì thà về làm bài kiểm tra còn tốt hơn - Song Tử thì thầm. Các đồng chí cũng gật gù hưởng ứng. Bạch Thiên nghe xong thì chỉ biết ngồi một góc tự kỉ
Tại sân bay Cam Ranh
Hiện tại, cả nhóm đã hạ cánh xuống sân bay. Cả nhóm rất hào hứng, đã từ lâu không đi biển mà nơi này lâu lắm không đến, trông đẹp hơn hẳn. Hiện tại, cả bọn đang làm thủ tục nhận phòng. Khách sạn mà Thiên Hạt cho cả bọn thuê trông rất tuyệt vời ông mặt trời.Khách sạn được trang trí theo phong cách hoàng gia Anh. Tất cả bàn ghế ở phòng chờ đều được làm rất cầu kì, gỗ lim rất nặng. Những bộ ấm tách cổ được đặt riêng từ anh. Chiếc đèn chùm được gắn hàng ngàn viên pha lê lên trông rất đẹp. Hiện tại cả nhóm đang ngồi vật vã trên chiếc ghê bọc da ngoài phòng chờ. Bảo Bình và Song Ngư đi ra với chìa khóa phòng và mấy anh phục vụ
- Mấy đứa nghỉ đi rồi tí nữa đi tắm biển - Thiên Hạt lười nhác vươn vai đứng lên
- Anh bị hâm à? Hiện tại nước biển đang bị ô nhiễm, cá chết hàng loạt. Nhỡ chúng ta ra rồi chung số phận như cá thì sao? - Thiên Bình sổ một tràng, dí tờ báo vào mặt Bạch Thiên, trừng mắt nhìn
- Hả nhỡ tui chết luôn thì sao? - Bạn Cá giật mình hoảng hốt
- Còn lâu. Anh sẽ bảo vệ em!!!!!!!!!!!!!!! - Bảo Bình làm anh hùng hảo hán, ôm Song Ngư vào lòng nói
- Không đi bơi ở biển thì đi bãi biển nhân tạo ở đây. Nghe nói cũng rất đẹp, mà cũng không xa đây lắm- Thiên Yết ném ra mặt bàn một quyển nhật ký du lịch Nha Trang
- Nghe có vẻ hay đó!! - Cự Giari sau khi nghiền hết cái cuốn sổ đó ra, nghiên cứu một lúc lâu, mới quyết định đồng ý
- Okay, mọi người nghỉ ngơi đi rồi hai giờ chiều chúng ta tập trung đến đó - Sư Tử cầm túi đồ của mình lên, ném lại một câu rồi lười nhác tiến đến thang máy. Cả bọn cũng chả muốn ở đây lâu nên cũng cầm đồ lên rồi nối gót theo thằng Sư Tử
================================================================================================================================================================
Đây là chap hôm qua tôi nợ mấy chế. Đã hoàn thành rồi nhé~~~~~~~~~~~~~~~~ Khỏi phải thúc giục nữa nhé. Mai sẽ có chap mới ( nếu bệnh lười không tái phát) spoil là chap sau sẽ có biến cho mấy chế nha~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Yêu
Trang Cốm