12 Chòm Sao Và Thế Giới Phép Thuật

Chương 25: Nghi ngờ




Sau khi nghe Xà Phu nói vậy tất cả các sao đều nghi ngờ nhưng vẫn kéo áo lên. Quả thật trên cánh tay trái của mười hai người này đều có vết bớt y hệt nhau. Mười hai vết này bất ngờ sáng lên khiến cho các sao không khỏi ngạc nhiên.

Xử Nữ, Cự Giải trầm mặc rất nhanh đã tìm ra điểm không đúng. Làm thế nào mà Xà Phu có thể biết chính xác và đưa họ vào một ngôi trường. Nên nhớ rằng hành tinh Zodiac này không hề nhỏ, chắc chắn ông ta không thể đoán mò rồi. Còn đôi mắt tím kia nữa, càng nhìn lại càng giống đôi mắt của Thiên Bình.

Cự Giải liền nhớ lại về Áo đen nhỏ và người đàn ông đi cạnh đó. Giải nhi nghĩ điều cô nghi ngờ có lẽ đúng giờ chỉ còn bước cuối thôi.

- Và còn một chuyện nữa, có lẽ các em cũng biết về một học sinh của trường chúng ta đã mất mạng hôm qua. Ta muốn hỏi các em có nghi ngờ ai không?

Bây giờ các sao chính là những nhân tố quan trọng để Giải cứu hành tinh này, vậy nên những chuyện như vậy cần nói cho mười hai sao.

- Liệu có phải nhóm “ Ngũ đại” kia?!- Bạch Dương nghi hoặc lên tiếng.

- Ông nghĩ đám đó dám làm chuyện như vậy?!- Song Tử ngắt lời, giọng nói lạnh băng như con người khác vậy.

Song Tử vừa lên tiếng, các sao đều quay lại nhìn, bởi cái giọng cợt nhả thường ngày của anh biến mất thay vào đó lại là một giọng nói lạnh lùng ngang ngửa với Thiên Yết.

Kim Ngưu không thấy có gì là lạ, Kim Ngưu quen Song Tử từ khi hai người bắt đầu biết nhận thức. Trong người Song Tử luôn có hai nhân cách ngự trị. Cứ 12 giờ đêm nhân cách thứ hai của Song Tử xuất hiện, đây là nhân cách cực kì tàn ác và tích kỷ. Hắn ta luôn cảm thấy chém giết không bao giờ đủ, một con người khát máu. Hắn ta luôn có tham vọng thống trị cả hành tinh tham vọng không kém gì Ma Vương. Nhân cách thứ hai này rất dễ bị thỏa hiệp, nếu chuyện này lộ ra cho kẻ xấu biết thì cực kì nguy hiểm.

Nhân cách này đã được Song Tử áp chế rất nhiều, hai người đã thở hiếp cứ buổi đêm sẽ đến lượt nhân cách thứ hai xuất hiện. Thế nên đêm nào cũng chính tay Kim Ngưu đã khóa Song Tử vào chiếc còng vàng được một người của gia tộc có đôi mắt tím đưa cho. Người đó nói rằng chiếc còng này sẽ khống chế phép thuật cực đại của Song Tử.

- Tôi đâu có nói sai! – Song Tử thấy mọi người nhìn mình thì nhướn mày. Anh chống tay lên bàn đôi mắt khẽ liếc Xà Phu đầy mỉa mai. – Phải không thầy hiều trưởng đáng kính?!

Xa phu cũng không lấy làm lạ thay đổi tư thế ngồi, dáng ngồi khiến người khác phải phục tùng, hơi lạnh giọng.

- Đúng vậy, bọn họ không hề liên quan gì đến cái chết của cậu học sinh đó. Mọi hoạt động của họ đều đang được chúng tôi kiểm soát kĩ lưỡng.

- Tại sao thầy không nghĩ đến vấn đề họ có thể biến thành người khác như thầy?

Ma Kết hỏi vặn lại, suy đi nghĩ lại những chuyện này xảy ra không phải rất là trùng hợp sao.

- Đó cũng là một giả thiết! Tuy nhiên em nên nhớ thuật này không phải ai cũng biết cách dùng.- Xà Phu mỉm cười đẹp đến mê hồn nhìn Song Ngư. – Thầy nghĩ em là người biết rõ nhất đúng không Song Ngư.

Song Ngư chột dạ, đôi vai nhỏ khẽ tun lên, đôi mắt lục khẽ dao động. Xử Nữ đoán không sai chuyện này quả nhiên có liên quan gì đến Song Ngư.

Xà Phu búng tay trước mắt họ hiện lên hình ảnh của cậu bạn bị giết, thi thể chỉ bị mất duy nhất trái tim, còn những chỗ khác vẫn còn lành lặn và không có dấu hiệu bị giành giật ở đây. Chắc chắn người này bị giết một cách bất ngờ.

- Thầy nghĩ trường chúng ta có gián điệp?

Cự Giải rất nhanh hiểu ra vấn đề, những chuyện này cô cũng có một chút manh mối.

- Chính xác! Thầy hy vọng các em nhanh chóng tìm ra hung thủ. Chỉ khi tìm ra được hung thủ chúng ta mới biết được chính xác mảnh linh hồn cuối cùng của ma vương ở đâu.

Xà Phu đứng dậy hướng về phía cửa. – Buổi họp của chúng ta kết thúc ở đây, các em sẽ được bảo hộ an toàn trong khi làm nhiệm vụ.

Các sao nghe vậy cũng đứng dậy chuẩn bị ra về, Cự Giải vừa đứng dậy do ngồi quá lâu nên chân cua hơi tê cô đã mất trọng tâm ngã xuống đất. Trong đầu Giải nhi chi biết chắc một điều rằng lần này toi rồi mặt cô mà đập xuống đất thì còn đâu là công chúa nữa.

Phịch…

Nhưng ngoài suy nghĩ của mọi người và Cự Giải, vừa đúng lúc Xà Phu đi qua rất nhanh đã đỡ lấy eo của Cự Giải. Các sao nữ khẽ trầm trồ, bơi hai người họ quả thực là trai tài gái sắc. Cự Giải khẽ chớp đôi mắt tròn của mình, quả thực khi nhìn gần Xà Phu càng đẹp hơn. Tuy không phải là một kẻ háo sắc nhưng nhan sắc này quá ư là muốn phạm tội đi.

- Hai người có thể thả nhau ra được rồi đó!- Bạch Dương lên tiếng nhắc nhở, khi thấy Cự Giải chuẩn bị ngã xuống, chân của bạch nhi rất nhanh chuẩn bị nhấc lên phi ra đỡ, nhưng khi thấy Xà Phu nhanh tay đỡ được cậu cảm giác trong bụng mình như có ngọn lửa đang nhen nhóm.

Cự Giải nghe thấy giọng nói nhắc nhở của Bạch Dương vội buông Xà Phu, hai má của Giải nhi hơi đỏ nhìn Cự Giải không khác gì con cua bị luộc chín.

- Em cảm ơn thầy!

- Lần sau em hãy cẩn thận hơn!- Xà Phu nhẹ nhàng nhắc nhở trước khi đi còn khuyến mãi thêm một nụ cười mỉm như gió xuân nhẹ nhàng đi vào lòng người khác.

Cự Giải hơi ngẩn người, Bạch Dương đi tới giọng hơi gắt.

- Đúng là con gái ai cũng như ai!

- Này, anh không đẹp như người ta anh tức à!- Nhân Mã chạy lại chỗ Cự Giải chuẩn bị hóng hớt nghe Bạch Dương nói vậy không ngần ngại mà phản bác.

Trong suốt buổi họp toàn từ bất ngờ này đến bất ngờ khác khiến cho Nhân Mã im lặng bây giờ ngựa ta mới có cơ hội mở miệng.

- Ai mà ngờ được hiệu trưởng lại siêu đẹp trai như vậy chứ, thầy sử dụng thuật biến hình ngày khai giảng cũng đúng. Không khéo bọn con gái lại bỏ hết cái cờ lắp của con trai lớp mình chứ bộ.

Nhân Mã thích thú lên tiếng, vừa nói đôi mắt nhanh chóng lướt một lượt các sao nam đầy châm biếm.

Kim Ngưu nở nụ cười nhàn nhạt, coi như không nghe thấy đi theo sau Prot. Các sao lần lượt theo sau, Thiên Bình đi lên huých vai Cự Giải huýt sáo.

- Thích?

Cự Giải giật mình, vỗ vai Bình nhi.

- Điên à! Với sao tới mà thích với chả không, chỉ là có thứ cần xác nhận thôi.

Bạch Dương đi trước cũng cố gắng rướn lại để nghe, Thiên Bình che miệng cười, đi ngang với bạch bạch.

- Nghe rõ chưa, không cần phải ghen đâu.

Nghe Thiên Bình nói vậy, cả hai đều chột dạ, đồng thanh.

- ĐỪNG NÓI BỪA!

Thiên Bình đứng giữa, bịt tai Bình nhi chỉ sợ mình sẽ được một vé đi gặp Song Ngư để chữa lại tai.

Bảo Bình suy nghĩ những lời mà Xà Phu nói hôm nay, vậy là cô lại phải sử dụng sức mạnh đó. Sức mạnh này cô ghê tởm nó, nhưng nó lại chảy trong từng giọt máu của Bảo Bình. Bảo nhi siết chặt tay,

- Bảo Bình, ổn không?- Thiên Yết nhận ra sự khác thường của Bảo Bình, hiếm ai khiến cho Thiên Yết đặt sự lo lắng như vậy.

- Ừm! Không sao, chỉ là thức qua đêm nên mệt chút thôi.

- Vậy để….

- Cô là Bảo Bình? - Song Tử đi lên phía trước phóng ánh mắt dò xét về Bảo Bình cắt ngang lời nói của Thiên Yết.

Bảo Bình ngước đôi mắt lạnh băng nhìn người phía trước. Vẫn là khuôn mặt đó, vẫn là con người đó, nhưng trong tính cách đã không còn như ban ngày.

- Ừm, quả nhiên xinh đẹp!- Song Tử xoa cằm. – Thảo nào cô khiến cho hắn ta ngày đêm mong nhớ.

Hắn ta không cần nói Bảo Bình và Thiên Yết cũng biết là ai, Bảo Bình hơi bất ngờ, trong lòng có chút gì đó vui vui nhưng cũng không thể hiện gì trên mặt.

- Liên quan đến anh?!- Bảo Bình nghi hoặc hỏi lại, trong giọng nói bớt phần lạnh lẽo.

- Tại sao lại không? Cô nên nhớ tôi với tên đó đều chung một thân thể, sao lại không liên quan được.

- Liệu sáng mai tỉnh dậy thì anh có nhớ mọi chuyện mà tối nay xảy ra không?- Đây có lẽ là câu dài đầu tiên mà từ khi gặp các sao mà Bảo Bình nói.

Song Tử tặc lưỡi. – Cũng tùy nếu tôi nói cho tên đó thì có lẽ hắn ta cũng biết.

Bảo Bình gật gù như phát hiện ra một điều mới mẻ, Bảo Bình rất thích khám phá những diều lạ, chỉ cần những kiến thức không có trong sách là Bảo Bình điên cuồng muốn tìm hiểu nó.

Thiên Yết cảm thấy mình như người dư thừa đi chậm hơn hai người họ. Tình cảm này có nên chấm dứt hay không, từ trước đến nay Bảo Bình luôn đối xử lãnh đạm với tất cả mọi người, chưa bao giờ Thiên Yết thấy Bảo Bình có hứng thú với một ai. Vậy mà từ khi Song Tử xuất hiện, Bảo Bình dần dần phá bỏ lớp băng dày đang bảo vệ cô khỏi nguy hiểm.

Thiên Yết nắm chặt tay để kiềm chế sức mạnh đang muốn phóng ra bên ngoài, trên khuôn mặt đẹp như vị thần kìa lấm tấm vài giọt mồ hôi. Tuy vậy mặt thiên yêt không chút biến sắc, siết chặt bàn tay lồng ngực cậu hơi nhói đã lâu rồi Thiên Yết mới cảm thấy đau đớn như vậy.

- Nghĩ gì mà đăm chiêu vậy?

Xử Nữ hơi ngước mắt lên nhìn cái người vừa đưa ra câu hỏi đó, buột miệng trả lời.

- Chỉ là bây giờ không biết hung thủ là ai? Ngôi trường này cũng không hề nhỏ, học viên cũng đâu phải là vài người.

Ma Kết hơi nhăn mày cũng trầm tư suy nghĩ, ngồi trường này thực sự quá là rộng, gần như là một thế giới thu nhỏ, ngoài học viên ở đây còn có rất nhiều người có chức vụ ở trong trường.

- Tại sao chúng ta lại nghĩ là học viên ở trường mà không phải là những người có chức vụ cao hơn.

Ma Kết lên tiếng như gợi mở ra điều gì cho Xử Nữ. Xử Nữ liền vỗ tay một cái như phát hiện ra một điều gì thú vị, trong giọng nói chứa đầy sự vui vẻ.

- Ừ ha!- Xử nhi thích thú, trên khuôn mặt xinh đẹp kìa thấp thoáng nụ cười thỏa mãn, đôi mắt nâu khẽ sáng lên nhìn sâu vào đôi mắt của Ma Kết. – Ma Kết, anh thông minh thật đấy, điều đó mà cũng nghĩ được.

Ma Kết hơi bối rối khi đột nhiên nghe Xử Nữ khen như vậy, anh hơi liếc mắt nhìn về chỗ khác, trong giọng nói lạnh lùng kia hòa lẫn một chút vui.

- Cũng bình thường!

Chưa một ai khiến cho Ma Kết có tư tường muốn làm quen như vậy, từ khi gặp Xử Nữ, anh bị sự điềm tĩnh quyết đoán của cô q uyến rũ. Trên người Xữ Nữ luôn toát lên sức quyến rũ khó cưỡng, ý nuốn chiếm lấy Xử Nữ chợt thoáng qua trong đầu Ma Kết nhưng rất nhanh đã bị anh ném vào trong góc.

- Ma Kết này, đã có ai nói với anh rằng, anh có màu mắt rất lạ chưa?

Xử Nữ lúc này mới để ý đến tròng mắt của Ma Kết, đôi mắt bạc đẹp mê hồn như thả cả mặt trăng vào đôi mắt đó vậy.

Ma Kết vội nhắm mắt, cảnh báo Xử Nữ.

- Đừng nhìn, cô sẽ chết đấy!

Đôi mắt của Ma Kết đẹp như vậy nhưng chính nó cũng là vũ khí giết người tàn độc. Nết nhìn vào đôi mắt của Ma Kết quá năm giây thì người đó sẽ chết trong đau đớn, họ sẽ bị giết trong chính sự sợ hãi của bản thân. Nhưng cơ bản Ma Kết chưa nhìn ai quá năm giây cả, bình thường anh cũng đeo kính để che đi chúng.

Xử Nữ gật gù. – Biết đâu có ngoại lệ? Hay anh thử nhìn tôi xem?

- Không được! Tôi không thể đem cô ra làm phép thử được!- Ma Kết lạnh giọng từ chối, anh không có can đảm để thử với Xử Nữ.

Xử Nữ mím môi, cô không ngờ Ma Kết lại nói vậy không những thế còn rất nghiêm túc nữa, đối với người chưa nghe lời ngon ngọt bao giờ thì câu nói này như câu nói chí mạng vào tim Xử Nữ vậy. Tim cô hơi lệch một nhịp.

- Anh… có thể đừng nói mấy câu như vậy được không? Anh mà nói vậy tôi sẽ hiểu lầm đấy!

- Không có gì là hiểu lầm ở đây cả!- Ma Kết khẳng định chắc nịch, giọng nói kiên định.

Xữ Nữ cúi mặt không dám ngẩng lên, từ bé đến giờ đây là lần đầu mà Xử Nữ thấy ngượng như vậy.

- Này hai người kia đi nhanh lên? Tôi bỏ lại bây giờ, đừng đứng mà tán nhau nữa!- Kim Ngưu quay lại gọi hai nười đi sau nhất kia.

Xử Nữ chạy vội lên phía trước hòa vào nhóm sao nữ đàng cười nói vô tư kia. Ma Kết nhìn dáng người nhỏ nhắn đầy bối rối kia, khóe miệng hơi nhếch lên.

- Đúng là, khi yêu ai cũng điên hết!- Kim Ngưu đi cạnh tặc lưỡi, từ lúc đi học chắc đây là lần đầu Ngưu thấy Ma Kết nhếch lên cười một cái.

Sau đêm nay họ dần xác định con đường của mình, trong tâm của mỗi người đang có một chút gì đó thay đổi là yêu hay bi thương.