12 Chòm Sao Và Một Thời Để Nhớ [Fanfiction]

Chương 4-1: Mối thù giết cha mẹ (1)




tg: kochiniha mina-san!!!ST: chào chi vậy?!

tg: chào để cho họ biết là mình chào:v

ST: vậy chào xong thì sao, viết chuyện xong thì sao?!

tg: chào xong thì vô chuyện, viết xong thì tạm biệt!!!

ST: à à!!!

tg: sao nay nói nhiều quá vậy?! h.m.......

ST: ai kiêu chap trước tg cho tui vào vai có chút éc nên tui dận tui nói nhiều để tg tức chơi!!!

tg: vậy à!!! vậy chap này cho vào vai mệt bở hơi tai nghe [nói cho vui chớ đã đến lúc cần ông nói nhiều đâu]

ST: nhớ nhe....bye bye!!!

tg: bye ST, vào chuyện thôi!!!

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vào một này mưa tầm tã, cả đám đi học và vẫn về nhà muộn như thường, khác thay, TB cứ có cảm giác như ai đó đang theo dõi mình mà không tài nào đoán ra nổi...

Vèo......[tiếng xe moto phóng nhanh]

Tại căn biệt thự, lúc này đã là 1h đêm, bước vào nhà, lấp loáng đằng xa là...10 cặp phụ huynh đã đứng chờ ở đó....

TB: ơ....s...sao pama lại ở đây?!

Pama SoN, SoT: đến đây để xem con thế nào!!!

SoT: t...tụi con vẫn bình thường đó thôi!!!

Pama SoN, SoT: vậy sao!!! VẬY MÀ ĐẾN GIỜ MỚI CHỊU VÁC MẶT VỀ À!!!

SoN, SoT: aye....-_-''

TY: hai người đến đây làm gì?!

pama TB, TY: có việc mới đến chứ chúng ta bận bịu suốt ngày thì sao mà đến được!!!

TB: Onii-chan!!! họ đến là vì một chuyện rất sốc đó, cả 11 người có muốn nghe không?!

10 cặp phụ huynh ngẩn ngơ: sao con biết?!

TB: con đã nói đâu mà đã ngẩn người ra thế?!

10 cặp phụ huynh: à, ta bị liệu ấy mà!!!

TY: trời!!! +_+

TB: con nói ra đây!!! việc mà mọi người muốn nói là....hôn ước của chúng con đúng không?!

11 người kia: CÁI GIỀ!!!

TB: cụ thể cho mà biết rõ, tui với cha ST, anh hai vs CG, XN+BD, NM+SoT, BB+MK và cuối cùng là KN+SoN!!! con nói đúng chứ?! U-U

10 cặp phụ huynh: o...o [cạn cmn lời]

mama TB: à, không còn gì nữa thì ta về đây

Thế là cả 10 cặp phụ huynh chuẩn bị rời biệt thự thì TB nó với lại:

TB: mong mọi người đứng lại đã!!!

Pama TB: hả?!

Các vị còn lại: t...ta....bọn ta còn nhiều việc bận lắm!!!

TB: đứng lại đấy cho tôi!!!

TY: TB, em nói cái gì vậy hả?! *vừa nói vừa kéo TB*

TB: anh buông em ra để em nói chuyện cho nó rõ ràng coi *vừa nói vừa đi lại gần 10 cặp phụ huynh*

pama TB, TY: c...con....

TB: con cái giề?! tôi à không hai anh em tôi có phải con của hai người đâu mà con cái gì!!!

pama TB, TY: c...con nói cái gì vậy?!

TB: vẫn còn chưa chịu nhận sao?! nói chính xác hơn thì tất cả chúng ta có thuộc về cái thế giới bình dị này phải đâu!!! *nói một cách khinh người*

10 cặp phụ huynh đớ người ra:.....

TB: nói cách khác thì tôi phải gọi các người với vai vế lớn hơn à....phải là tôi và anh hai tôi!!!

TY: là....là....sao?!

TB: thực ra hai chúng ta là những người kế thừa của dòng họ quyền quý trị vì thế giới bên kia mới đúng!!! anh hai chắc đã không còn nhớ gì về những chuyện của thời chúng ta 3 tuổi rồi, kể cả 10 cô/cậu bạn kia nữa!!!

TY: quên....?!

TB: haizz, tại sao lại bị xóa kí ức đến nỗi này chứ!!!

Bỗng dưng, nghe được đến đây, một bóng đen suất hiện, cầm một cây phi tiêu phi thẳng vào tim TB, bất ngờ quá, TB không kịp trở tay mà bị bắn trúng, cô nằm vật xuống dưới đất, tức ngực thở không ra hơi...

TB: đ....đau.....*nói không thở nổi*

Bỗng bóng đen đứng trên thành cầu thang lầu 3 nói vọng xuống

Bóng đen: yo nữ hoàng kế nhiệm!!! Khỏe chứ...à....quên mất, cô đang cố vận sức chống lại cây trâm mà!!!

Nghe thấy tiếng nói, TB hoảng hồn không thốt lên thành tiếng...

TB: a....a....anh....Xà Phu, anh vẫn chưa chết sao?!

Bóng đen: haizz, cô vẫn nhớ à?! *cởi chiếc mặt nạ đen ra, nhảy xuống dưới*

10 cặp phụ huynh: ng....ngươi....kẻ....kẻ đã nhẫn tâm diết hại cả một hoàng tộc, đức vua và nữ hoàng....

Xà Phu: không sai!!! Ta đây!!! Các ngươi vẫn còn nhớ kia à!!!

TB nghe tới đó liền cố gắng gượng dậy để nghe rõ câu nói....

TB: c...cái gì?! không thể nào, sao anh có thể được chứ?!

Xà Phu: đúng!!! sao, cô em không ngờ tới việc đó chứ gì?!

TB: a...anh, t...tôi giết anh *phẫn nộ vượt bậc*

XP: làm sao cô có thể giết tôi trong bộ dạng thê thảm vậy được chứ *cười khinh bỉ*

Bất chợt, 1 đường kiếm sắc nhọn chém đôi tên XP ra làm hai, máu chảy bê bết, văng tứ tung khắp căn phòng khách của biệt thự, mùi máu tanh đến ghê rợn [tuôi: ai mà dũng cảm vậy]

Và đó chính là ST, woa!!! không thể tưởng tượng nổi cậu ta có thể sử dụng kiếm tốt tới vậy

TB: Sư...SƯ TỬ!!!

ST chạy lại đỡ TB mặc dù trên tay vẫn còn bê bết máu...

ST: cô....không sao chứ?!

TB: không sao, cảm ơn!!! *cười trừ*

ST: có thiệt không?! [tuôi: hả, sao quan tâm người ta quá z?]

TB: thật mà!!!

ST: nói thật đi, e..em mà có mệnh hệ gì thì tôi chịu sao nổi *ôm TB và nói nhẹ vào tai*

TB: k...không, e...em không sao, chỉ là....*ngất đi*

TY: còn ngồi đó mà đơ ra à, mau đưa TB đi cấp cứu đi!!!

Thế là tất cả mọi người hộc tốc đưa TB đi bệnh viện.....

Tobe cotinue....

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Oài....mệt quá!!!

ST: h.m.....

tg: cái gì mà thừ ra vậy?!

ST: sao tui vào vai ít òm vậy hả?!

tg: được làm anh hùng không sướng hả?!

ST: à ukm!!!

tg: mina muốn biết diễn biến tiếp theo không?! muốn thì hãy đón đọc phần 2

Bye!!!