Đến chân cầu thang:
- Nhà cậu ngày trước ở phố “Mật Ngữ”, đúng không?
- Sao cậu biết?
- Cậu chơi với một cậu bé tên là “Scorpio”, đúng không?
- Ừ.
- Mình chính là cậu bé ấy.
- Cậu, là Scorpio?
- Ừ.
- Nhưng cậu gọi mình ra đây chỉ để nói chuyện đấy thôi à?
- Không. Bây giờ cậu vào lớp, gọi Xử Nữ nam và Cự Giải nữ ra đây.
- Để làm gì?
- Rồi cậu sẽ hiểu.
Thiên Bình vào gọi Nam Nam và Bé Cua ra.
- Chà chà, giờ thì mọi người đã có mặt ở đây đầy đủ hết rồi.
- Có chuyện gì cậu nói nhanh lên.-Xử Nữ nam sốt ruột.
- Tớ gọi Cự Giải nữ và Xử Nữ nam ra đây để tránh hiểu lầm. Hồi trước, lúc trước khi Bình Nhi chuyển nhà, nhà tớ ở ngay cạnh nhà cậu ấy. Năm 6 tuổi cô ấy chuyển đi và để lại cho tớ tờ giấy này-Thiên Yết nam vừa nói, vừa lấy một tờ giấy trong túi quần ra.
- Đừng, Thiên Yết, tớ xin cậu, đừng đọc nó trước mặt hai cậu ấy.-Thiên Bình như nhớ ra chuyện gì, hoảng hốt kêu thất thanh.
- Tại sao?-Xử Nữ đa nghi.
- Vì trong đấy ghi:“Tớ thích cậu, Scorpio”.
- Xử Nữ nam, cho tớ xin lỗi. Đó là lúc tớ con bé tí, lúc đấy tớ chưa hiểu được…
- Không sao, Thiên Bình ạ, vì đó là khi cậu còn bé.
- Thiên Yết à, tại sao cậu không nói cho tớ sớm hơn?-Cự Giải hỏi. Nước mắt cô đã sẵn sang tuôn rơi.
- Vì tối qua, trong lúc dọn phòng tớ mới tìm thấy tờ giấy này.-Thiên Yết trả lời.
- Ồ, vậy là ổn thỏa rồi. Đây chỉ là chuyện hồi nhỏ xíu thôi.-Xử Nữ cười.
- Cậu đừng giận tớ nhé.-Thiên Bình cầu xin.
- Ư…hahahahaha.-Xử Nữ bỗng bật cười.
- Sao cậu lại cười?-Bình Nhi thắc mắc.
- Mặt cậu…trông…
- Sao, mặt mình dính nhọ à?
- Trông rất đáng yêu khi cầu xin kiểu đó.
- Xử Nữ à!!!
- Thôi mà. Mình xin lỗi!-Xử Nữ vẫn tiếp tục cười.
- Được rồi.