's Nhi's nha! Để bn phải qua truyện thứ 2 của Leby để nhắc nhở, thật có lỗi. Chương này xem như tặng bạn và mọi người nha...
Song Ngư nhẹ nhàng bước lên võ đài, trong tấm áo màu trắng thướt tha. Hôm nay, Ngư Ngư không phải là nàng tiên cá mơ mộng, mà chính là một nàng tiên giáng trần, trong sáng và cao quý. Cô kẽ chào Yến Mai. ( Ngư Ngư mà thế này??? Có gì đó sai sai thì phải)
* Trời ơi, phải cười với bà chị loè loẹt này, biết vậy ta ứ thèm làm tiểu cô nương hiền lương, thục Đức làm gì*
- Yến Mai tỉ tỉ, ta là Lâm Ngọc Song Ngư, hân hạnh được gặp tỉ ( nghĩ như thế, nói như thế, chậc chậc, chị Ngư tu luyện tới bậc thượng thừa vậy từ bao giờ)
Yến Mai dường như không nghe Song Ngư nói, hai mắt cứ láo lia nhìn chàng trai với vẻ lạnh lùng, Thông thái đang huống về đài. Có phải là nhìn mình không? Ôi, ánh mắt chàng thật say đắm ( nhìn chị Ngư, bà nội ơi)
- Nhìn hôn phu người khác bằng cặp mắt ấy không tốt đâu, lão bà bà à... - Bạch Dương từ lúc nào nhảy lên đài nói mỉa
- Ngươi, rõ ràng chàng đang nhìn... - Ả ta giận dữ, chàng có hôn thê rồi sao?
- Song Ngư - Mã Mã cũng nhảy vào tham chiến
- Đập tay cái nào Mã Mã - Bạch Dương với Mã Mã đập tay rồi kéo nhau đi xuống. Đằng xa, hai vị Trần gia trưởng đang mỉm cười, nụ cười của hạnh phúc và... Của 17 năm nhớ nhung...
Ả ta tức mém xỉu nhưng không dám lm gì! Ả bước lại gần Ngư, mỉm cười:
- Nào, mời muội muội thi trước...
Ngư Ngư thấy lạ, à không, rất rất lạ. Bộ ả không tức giận sao? Hay trong cái đầu đó của ả đang toan tính điều gì. Nhưng Ngư Ngư cũng k thể từ chối, cô nhờ Xử Nữ đệm đàn, đôi chân uyển chuyển theo điệu nhạc. Những động tác điêu luyện khiến người bên dưới không thể rời mắt, khoé môi cô mấp máy, một giọng hát trong trèo vang lên, giọng hát âm trầm mà ngọt ngào, mướt mơ mê hoặc lòng người. Tựa hồ, giọng hát của Mĩ Nhân ngư khiến cho người ta bị cuốn vào.
** Chàng thì đi cõi xa mưa gió
Thiếp thì về buồng cũ chiếu chăn
Đoái trông theo đã cách ngăn
Tuôn màu mây biếc, trải ngàn núi xanh
Chốn Hàm Dương chàng còn ngoảnh lại
Bến Tiêu Tương thiếp hãy trông sang
....**
( Chinh phụ ngâm khúc)
Cô đắm mình vào điệu nhạc nhưng vẫn nhận ra ai đó đang nghiến răng ken két. Nhiều lần, ả đưa chân muốn làm cô vấp ngã nhưng đều bị cô nhẹ nhàng lướt qua. Nhưng vẫn có một lần cô vấp, ngã xuống, ả Yến Mai đang hả hê nhưng cô không hề lo lắng, uốn người theo điệu nhạc như thể đó là một phần của bài hát.Bê Tiếng nhạc nhỏ dần rồi tắt hẳn, nhiều người đã có những giọt nước mắt đọng trên mi. Ngư khuỵ chân, mỉm cười.
- Yến Mai tỉ tỉ, mời...
- Khoan đã, cô ta không cần thi... - Tiếng nói cất lên từ một chiếc đài gần đó
- Trần phu nhân, người... - Yến Mai nghi hoặc nhìn người phụ nữ cao quý vừa lên tiếng. Trần phu nhân nhìn ả với đôi mắt khinh bỉ.
- Điệu múa dành cho những người con gái ngây thơ trong sáng, loại như ngươi, xứng sao? Ngươi đừng tưởng ta không thấy ngươi năm lần bảy lượt muốn gạt chân Song Ngư...
Bên dưới bắt đầu nổi lên tiếng xì xầm, hầu hết đều khen Song Ngư tài giỏi và ném cho ả Yến Mai ánh nhìn khinh thường. Thấy người ta múa đẹp hơn rồi hại sao? Bỉ ổi.
- Yến Mai cô nương mất quyền thi đấu, chiến thắng thuộc về Lâm Ngọc Song Ngư...
Bên dưới đài
Người thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc bạch kim đầy kiêu sa và đôi mắt màu tím biển đang nở nụ cười.
- Đến ta rồi, ara ara, làm sao cho cô ta thua thật nhục nhã đây nhỉ...
- Thiên Bình, cậu thật là... - Cự Giải cũng chỉ biết lắc đầu trước cô bạn háo thắng này...
Họa Thiên Bình X Uyên Nhã
Little Butterfly