[12 Chòm Sao] Ups And Downs

Chương 26




- Hú ú ú ú !

Đây là lần thứ hai Bạch Dương được hóng gió trên du thuyền vào buổi tối, lần trước là bàn chuyện làm ăn vô cùng căng thẳng nhưng lần này là đi chơi, dĩ nhiên là thoải mái hơn nhiều.

- Thích không ?

Sư Tử để chế độ tự động lái, chạy nhanh ra boong tàu ngắm sao với Bạch Dương, vừa nghe cô nàng muốn ra khơi ngắm biển, cậu không ngần ngại thuê nguyên cả một phi thuyền tuy không lớn lắm để thỏa mãn thú vui tao nhã của cô nàng.

- Tôi còn thích hơn nếu cậu để tôi tự lái đấy !_ Bạch Dương bất mãn nhìn cậu ta, cậu ta cũng không phải chưa bao giờ được lái, sao cứ phải giành với cô.

- Không được, buổi tối, nguy hiểm !_ Sư Tử nhíu mày, để cho cô lái ? Cậu còn muốn sống thêm vài năm nữa.

- Sao ? Sợ chết ?_ Bạch Dương dường như đoán được suy nghĩ của cậu, không khỏi khinh thường một chút.


- Chết dưới biển không sợ, đáng sợ là chết dưới tay cô_ Sư Tử nhăn mũi, nghĩ cậu nhát gan đến như vậy sao.

- Chết dưới tay tôi chính là vinh hạnh của cậu đó !_Suy cho cùng vẫn là sợ chết thôi. Hừ, ngụy biện, tưởng Bạch Dương cô không biết gì chắc.

Một cơn gió thổi qua, Bạch Dương không tự chủ rùng mình một cái, liếc qua Sư Tử thấy hắn đang ấm áp trong chiếc áo khoác của cô.

- Lạnh quá, cởϊ áσ khoác ra trả tôi mau_ Bạch Dương không nương tay lột đồ trên người cậu ta.

- Là hồi chiều ai nói cho tôi mượn_ Sư Tử sống chết không buông, cậu cũng lạnh mà.

- Cái gì cũng có thời hạn của nó chứ !_Bạch Dương nghiến răng, tên này mặt dày vừa vừa thôi, thấy một đứa con gái yếu đuối vì lạnh như cô mà cũng không biết nhường nhịn một chút sao, liêm sỉ ở đâu ?

- Nhưng mà ban nãy cô đâu có đề cập đến thời hạn_ Đùa gì thế, bên trong cậu mặc áo cộc, cởi ra để gió thổi thành con mực khô à ?


Hình ảnh hai người đứng trên boong tàu tranh giành kịch liệt cái áo khoác đã rơi vào tầm mắt của một người. Thầy hiệu trưởng lượn phi thuyền xung quanh thuyền của họ, cầm loa hét to :

- Hai cô cậu kia !! Muộn rồi mà còn chưa về đi ngủ sao, muốn hóng gió đến bao giờ ?

Thuê một cái phi thuyền và lượn suốt trong vòng bán kính 1 km từ nãy đến giờ đã bắt được biết bao cặp đôi như thế này rồi. Bọn trẻ thời nay thật là ăn chơi quá đà, hại cái thân già này phải nửa đêm canh ba đi rình mò thế này. Ngày mai ông mà bị cảm thì cả cái trường này cũng đừng hòng du lịch với dã ngoại gì hết.

- Xì ! _ Sư Tử nhăn mày khó chịu, thầy có thể đừng hét to như vậy không, bọn họ bị chú ý rồi kìa, còn chưa có chơi được bao lâu đã bị hò về ngủ, chán chết !

- Về thôi không sẽ bị kỉ luật đấy !_ Bạch Dương một bên tranh thủ giật lại cái áo khoác hồng.


- Hai em kia, nếu không mau trở về đừng trách tôi liên lạc cho phụ huynh_ Thầy hiệu trưởng thấy không có động tĩnh gì càng rống to.

- Thầy có tránh ra không ? Lượn vòng vòng như thế bọn em làm sao mà về ?_ Sư Tử tức giận gào ầm lên.

--------

Bây giờ đang là mười giờ tối nhưng bên kia của trái đất đang là ban ngày, trong một phòng thí nghiệm nào đó, Bảo Bình đang phải ngồi viết bản báo cáo về một nghiên cứu vũ khí hạt nhân.

Càng nghĩ càng tủi thân, trong khi lũ bạn đi ăn chơi phè phỡn thì mình lại phải chôn chân tại nơi khỉ ho cò gáy này. Mặc dù nghiên cứu sáng tạo là đam mê của cậu nhưng so với được bung lụa ở đảo Marrewland thì tất nhiên là không bằng.

Ting ! Ting ! Ting !

Lại thế, cứ cái tiếng này vang lên là cậu không thể tập trung vào làm việc được. Mặc dù đã cố thôi miên mình không được quan tâm đến nó nhưng Bảo Bình vẫn không nhịn được phải mở điện thoại ra dù biết trước là sẽ nhận quả đắng.
- Anh em như cc !

Bảo Bình không nhịn được nói tục chửi bậy vì đã không được đi chơi, không nhận được an ủi thì thôi lại còn bị anh em thường xuyên gửi ảnh cà khịa. Bảo Bình lướt một loạt, toàn là cái mặt tụi nó, chỉ có điều là bối cảnh và kích cỡ cái mặt là khác. Lâu lâu không gặp anh em thực sự có chút nhớ, không biết là chúng nó có nhớ đến mình không nữa.

- Ông Sư Tử vẫn luôn tạo dáng ngầu lòi nhưng cái áo khoác hồng này là thế nào _ Bảo Bình zoom lên, phát hiện vật thể lạ trên vai Sư Tử liền tặc lưỡi_ Stylist dạo này khó hiểu quá đi.

- Cái thằng chụp mười kiểu như một_ Bảo Bình lướt đến ảnh Kim Ngưu không khỏi chán nản, nó không thể có biểu cảm nào khác mới hơn được sao, cười một cái lên chắc chết được à.

- Đcm Song Tử, gửi toàn ảnh giày của nó, chúa khoe mẽ_ Bảo Bình lướt một list dài là đôi giày thể thao thời thượng được chụp với 365 độ, hành cậu mù mắt.
- Cái đầu thằng Thiên Yết cua kiểu gì lộ sọ thế này_ Bảo Bình thấy mà hãm.

- Há há, Song Tử mày ăn đủ _ Xem đến bức ảnh Ma Kết phun tôm trả cho Song Tử mà Bảo Bình hả hê, thế mới là anh em tao.

Ngồi lướt một lượt nữa rồi lại bình luận chán chê như một thằng tự kỉ, cuối cùng tầm mắt dừng lại tại một bức ảnh. Hình ảnh kia làm cậu cảm thấy cực kì chói mắt, là tấm mà Song Ngư đang lôi kéo Hiểu Thiên ra một góc khuất sau đó hai người ôm nhau, Hiểu Thiên còn dựa vào vai Song Ngư khóc, cô không những không đẩy ra mà còn vỗ về cậu ta.

Thực ra thì Bảo Bình đã hiểu lầm trầm trọng, lúc ấy Hiểu Thiên bị Nhân Mã tẩn cho dữ quá nên mới dựa vào vai Song Ngư oan khuất khóc, Song Ngư chỉ là an ủi thím ấy một chút thôi.

Ném điện thoại nên trên bàn, Bảo Bình ngả ra sau ôm trán thở dài :
- Song Ngư, lâu không gặp cậu quên mất hẹn ước của chúng ta là gì rồi hay sao.

--------

Kim Ngưu bước ra từ trong phòng tắm, nhìn thấy Song Ngư ngồi trên giường chơi game khẽ nói :

- Cảm ơn !

- Không cần khách sáo _ Song Ngư vẫn mải mê cắm đầu vào điện thoại, từ ngày Bảo Bình đi, không đi đánh quái cùng cô, cũng có chút khó khăn.

Nhân Mã cũng thật là, hành cậu như thế cũng không thèm quay lại nhìn cậu lấy một chút, nếu không phải có Song Ngư đi ngang qua giúp đỡ, không chừng cậu đã thành xác ướp. Haizz, nghĩ lại tình huống đó cũng có chút mất mặt.

- Là game Chiến Thần sao ?_ Kim Ngưu thấy cô mải mê không khỏi tò mò nhìn qua một chút.

- Ừ, dạo này muốn lên level càng này càng khó, tôi phải chăm chỉ cày để vượt qua tên Bảo Hách đó mới được_ Song Ngư mắm môi mắm lợi bấm càng hăng.
- Dễ thôi, để tôi giúp, coi như trả ơn đi_ Đời này Kim Ngưu cậu không muốn nợ ân tình của ai, cho dù người đó không cần nhận báo đáp cậu cũng thấy áy náy.

- Cậu có làm được không đấy ?_Nghe Nhân Mã nói Kim Ngưu không ham game chỉ ham ngủ, skill có thể tốt hơn với người ngày ngày cày như cô sao ?

- Không tin tưởng tôi ?_ Kim Ngưu nhận lấy máy, ngón tay thon dài thao tác mau lẹ trên màn hình như một dân chơi chuyên nghiệp, chỉ trong 2" đã đánh gục quái thú cấp 8. Là cấp 8 đó !!

Xem cái trình độ này cũng phải ngang ngửa Bảo Hách.

- Cậu thường xuyên chơi game à ??_ Song Ngư ái ngại hỏi, trước đó còn tỏ ra khinh thường cậu ta.

- Thỉnh thoảng.

- Quào !!! Thế quái nào lại.... lại..._ Song Ngư nuốt một ngụm nước bọt_ Lợi hại như vậy !

- Do tôi giỏi sẵn_ Kim Ngưu kiêu ngạo nói, không chừa một chút liêm sỉ cho bản thân.
Lời này dập tắt lòng hâm mộ vừa mới nhen nhóm trong Song Ngư.

- Vậy được, cậu giúp tôi thu phục một con xà tinh nữa ở đền Bảo Thạch đi_ Song Ngư tiếp tục thử thách Kim Ngưu, cô phải cho cậu ta chơi đến khi nào thua thiệt mới thôi, cho chừa cái thói ngạo mạn.

- Không thành vấn đề _ Kim Ngưu nhếch miệng cười khẩy, cậu từng phá đảo 79 tầng thử thách trong game này, chút " con muỗi" này có là gì.

- Nếu cậu giúp tôi lên được level 50, tôi thề sẽ dọn dẹp phòng trong một tuần này_ Song Ngư máu chó ra phần thưởng còn nếu không he he...

- Cứ chờ đó _ Kim Ngưu cậu đời này quen được hầu hạ, có khi nào mà phải chịu thiệt, hôm nay phải cho cô ta thấy ai mới là người có quyền trong cái phòng này.

---------

Tách !

- Hết hồn !_ Xử Nữ vừa bật điện liền giật nảy mình khi thấy Ma Kết ngồi lù lù trên giường.
- Cậu về rồi sao không bật điện làm tôi còn tưởng....tưởng...tưởng cậu chưa về

Xử Nữ còn chưa hoàn hồn nên nói năng có chút lắp bắp ấy vậy mà rơi vào mắt Ma Kết lại là chột dạ.

- Sao về muộn thế ?_ Giọng nói không nghe ra được cảm xúc gì.

- Ừm, Thiên Yết dẫn tôi đi hơi xa mà tôi lại không mang điện thoại nên không biết là mấy giờ.

Lý do cô trở về là do bị thầy hiệu trưởng bắt quả tang không thì cô còn đi đu đưa khuya hơn nữa cơ.

- Hèn gì không gọi được_ Ma Kết khẽ lẩm bẩm.

Cự Giải, cô ta níu chân cậu lại liền chuồn mất dạng, không tìm thấy dấu tích hai người Xử Nữ nên cậu đành về phòng chờ trước, chờ suốt hai tiếng đồng hồ mà vẫn chưa thấy bạn cùng phòng về.

- Lần sau cậu cứ ngủ trước đi không cần chờ tôi đâu_Mặc dù Ma Kết đã hạ âm lượng xuống nhưng Xử Nữ vẫn nghe thấy.
- Ai chờ cậu, tôi đã định tắt đèn đi ngủ thì cậu về bật lên_ Ma Kết mặt lạnh tanh không cảm xúc, quyết không thừa nhận.

- À....._ Tên chết bầm, dám "hố" cô, quê chết đi được.

- Bây giờ mới mười giờ, còn sớm, muốn xem phim ma cùng tôi không ?_ Xử Nữ nhìn đồng hồ, lên tiếng đề nghị.

- Cậu rủ thì tôi đành xem vậy_ Ma Kết chép miệng một cái, lật chăn ra đi xuống giường.

Gì ? Đành ? Làm như mình bất đắc dĩ vậy. Một giọt mồ hôi to đùng chậm rãi chảy phía sau gáy Xử Nữ.

- Xem phim gì vậy ?_ Ma Kết chợt hỏi

- Phim ma chứ còn phim gì _ Xử Nữ liếc mắt nhìn, tên này chưa già đã đãng trí sao _ Phải càng ghê càng hay hê hê....

- Vậy để tôi chọn_ Ma Kết giành lấy cái ipad bắt đầu lướt tên phim.

Cuối cùng....

- Ha ha ha....._ Ma Kết nhìn giao diện của con ma mà cười như nắc nẻ, lấy tay huých huých cô_ Cậu thấy vui không ?
- Vâng, vui, vui lắm_ Đờ phắc, thể loại cô muốn xem phải thật rùng rợn nha, đây là cái gì, thật là tâm lí lệch lạc, ma hài.

- Tôi buồn ngủ quá....._ Xử Nữ chán nản gục đầu xuống gối.

- Không được ngủ, phải xem cho hết_ Ma Kết kéo bằng được Xử Nữ dậy bắt cô phải xem cùng hắn, mẹ ơi, còn 1 tiếng rưỡi nữa mới hết phim.

Xử Nữ thề sau này không có lần thứ hai rủ Ma Kết xem phim ma.